Căn Cứ Số 7

Chương 465: Dùng tính mạng để lên án

Số Không trở về, đi đến bên cạnh Tư Tháp Khắc, nhìn hắn một cái, Tư Tháp Khắc lùi từng bước như phản xạ có điều kiện.

Chẳng lẽ nữ ma đầu này thật sự có tình ý với Hứa Mạt hả?

Chồng vàng vợ bạc.

-Cô nhìn tôi làm gì?

Tư Tháp Khắc cảnh giác nói, sau khi biết Số Không là nữ ma đầu, trong lòng hắn liền có bóng ma.

Thi đấu siêu thần, trước khi Hứa Mạt tiến vào, hắn chính là lão Nhị vạn năm, gặp một lần liền đánh một lần.

-Dẫn đường.

Số Không mở miệng nói, cô không biết đường.

-....

Tư Tháp Khắc nhìn Số Không.

Đôi cẩu nam nữ này coi hắn là người gì vậy???

Hắn đường đường là Tư Tháp Khắc, thiếu gia của tập đoàn mà lại bị sai khiến như này?

Số Không nhìn Tư Tháp Khắc không phản ứng lại liền cau mày.

-Được....

Tư Tháp Khắc đáp.

Không thể trêu vào!

......

Tòa nhà công ty Phổ La Thước Tu Tư.

Trong văn phòng.

Áo Bố Lai Ân – Ba Đốn, người thực sự nắm quyền của công ty gen.

Trước người hắn có rất nhiều màn hình đang đồng thời phát hình ảnh trực tiếp của thành phố Cương Khung, sắc mặt của lão Ba Đốn vô cùng khó nhìn.

Có một số việc chỉ có thể tiến hành ở thế giới ngầm, không thể đưa ra ánh sáng.

Chỉ cần ít người biết chuyện thì sẽ không sao, ám sát phong tỏa tin tức cũng không khó.

Nhưng mọi người đều đã biết thì sẽ xảy ra chuyện lớn.

Đối phương mượn buổi giao hữu lần này đem chuyện truyền ra ngoài, hơn nữa còn nháo thành một trận lớn.

Bên trong công ty xuất hiện kẻ phản bội, hơn nữa còn mang theo người ở thế giới ngầm.

Ông ta cực kỳ phẫn nộ, nhưng hiện giờ có tức giận cũng chẳng làm nên chuyện gì, ông ta cần nghĩ ra một chiến lược khác.

Chính phủ liên hiệp tiến hành trấn áp mạnh mẽ, ở thế giới ngầm rất dễ dàng, bọn họ chính là chính phủ, nhưng thế giới trên mặt đất lại không dễ dàng như vậy, sẽ trở thành phản tác dụng cực lớn, huống cho trong tay đối phương còn có tận hai quân đoàn.

Nhưng tiện tại, dường như cũng không còn có đường nào khác có thể đi.

Lúc này, thông tấn khí trong tay ông ra rung lên.

Lão Ba Đốn nhìn thoáng qua dãy số, sắc mắt ngay lập tức trở nên rất khó coi.

Nhận máy, đối diện truyền đến một giọng nói, cơ mặt của lão Ba Đốn co rúm lại. Thời điểm buông thông tấn khí xuống, trong mắt của lão hiện lên một tia hàn ý cực hạn.

Thông tin đến từ tổng bộ Phổ La Thước Tu Tư, nói cho ông ta biết chuyện này đã náo loạn đến tận thủ đô, chính phủ liên bang gọi tổng bộ Phổ La Thước Tu Tư hỏi chuyện, bảo sẽ mặc kệ bọn họ, để bọn họ tự giải quyết ổn thỏa.

Lão Ba Đốn có thể tưởng tượng được bên phí tổng bộ tất nhiên sẽ muốn chặt tay giữ mạng, sẽ tuyên bố tất cả những hành vi đó đều là công ty nhánh tự chủ trương, không liên quan tới tổng bộ, cũng sẽ xóa tên công ty chi nhánh ở Cương Khung hỏi tổng bộ.

Sự thật so với ông ta đoán cũng không khác biệt lắm.

Trong lòng lão Ba Đốn có lựa giận cháy lên, ngọn lửa này cháy tới tận liên bang.

Trận giao hữu này trở thành tai nạn của bọn chúng.

Một khi đã như vậy thì đừng có trách ông ta.

Lão Ba Đốn cầm thông tấn khí, gọi đến một dãy số.

-Để đám quái thú tấn công thành.

Lão Ba Đốn trực tiếp hạ lệnh.

Quái thú là phương hướng nghiên cứu chính của công ty gen.

Dù sao công ty chi nhánh Cương Khung cơ bản cũng không lấy được gen chất lượng tốt của người ngoài hành tinh.

Bọn chúng chỉ đành nghiên cứu gen quái thú.

Cho nên bọn chúng hiểu rõ đám quái thú.

Lần trước sau khi quân phía Nam bại trận, quái thú tấn công thành phố, chính là do bọn chúng làm, bởi vậy tất cả mọi chuyện đều nằm trong phạm vi khống chế của bọn chúng.

Thành phố Cương Khung không thể chỉ có một người anh hùng là Đạm Đài, hình tượng anh hùng của ông cụ phải bị sập, làm Đạm Đài suy yếu thì bọn chúng mới có cơ hội để nhào nặn hình tượng trong lòng dân chúng.

Trên thực tế bọn chúng đã đạt được mục đích này rồi.

Nếu dân chúng muốn điều tra rõ công ty gen,

Vậy thì tự mình hưởng thụ cho tốt đi!

......

Quân khu Tây Nam.

Sau khi Hứa Mạt trở về liền có cơ hội cùng nhóm người Lăng Dung gặp lại.

Nhìn thấy Hứa Mạt từ xa, Lăng Dung liền chạy về phía Hứa Mạt, nhào vào trong lồng ngực của hắn, đôi mắt của cô đỏ lên, vẫn lo lắng cho an nguy của Hứa Mạt.

-Tiểu thư Lăng Dung, tôi không sao.

Thân thể Hứa Mạt có chút cứng đờ, nhưng sau khi bình tĩnh lại, lại nhẹ nhàng vỗ vỗ phía sau lưng Lăng Dung.

Chuyện đã phát sinh ngày hôm nay, đối với tiểu thư Lăng Dung mà nói cần rất nhiều dũng khí.

Dùng tính mạng để lên án.

Nếu không phải hắn biết trước Lăng Dung muốn làm gì, chỉ sợ Lăng Dung sẽ chết mà không còn gì nghi ngờ.

-Ừm.

Lăng Dung dùng sức gật đầu, từ trong lòng Hứa Mạt lùi ra, hơi hơi ngẩng đầu, nhìn kỹ gương mặt cương nghị kia, lần trước cô vẫn chưa kịp nhìn rõ.

-Hứa Mạt, chúng ta cùng nhau đi hả?

Lăng Dung mở miệng nói.

-Vẫn còn chuyện phải làm.

Hứa Mạt đáp lại nói, hắn vẫn chưa thể đi.

Trong tình hình như hiện tại, nếu như bỏ qua cơ hội này thì sẽ không còn cơ hội nào khác.

Ánh mắt Lăng Dung cứng đờ, ngẩng đầu nhìn Hứa Mạt.

-Anh ơi.

Một giọng nói truyền đến, Hứa Mạt cúi đầu, sau đó ngồi xổm xuống.

Yêu nhi vươn vay, muốn Hứa Mạt ôm cô bé.

Cô bé đã được sáu tuổi hơn.

Hứa Mạt muốn bế Yêu nhi lên, trong lòng lại có chút khó chịu, hắn cảm thấy có chút không xứng với chức anh trai.

Bạch Vi đứng ở phía sau trộm lau nước mắt.

Tất cả những gì của Hứa Mạt cô cũng chú ý, hắn sớm đã không còn là Hứa Mạt của thế giới ngầm nữa rồi.

-Yêu nhi ở bên chị Lăng Dung có ngoan không.

Hứa Mạt dịu dàng hỏi.

-Dạ, Yêu nhi vẫn nghe lời chị Lăng Dung ạ.

Yêu nhi gật đầu nói, vẫn gắt gao ôm cổ Hứa Mạt, nhẹ giọng nói:

-Yêu nhi rất nhớ anh hai.

Hứa Mạt nhẹ nhàng xoa đầu Yêu nhi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận