Căn Cứ Số 7

Chương 944: Không phải là Hứa Mạt chứ

Trong một không gian yên tĩnh, nghe thấy Ni La nói đến chữ “giết”, đột nhiên mọi người đều vô cùng căng thẳng nhìn bóng dáng không coi là to lớn kia, có hơi lo lắng, so với từng thành viên mặc trọng giáp của đoàn kỵ sĩ Khốt Điện thì Hứa Mạt lại lộ ra vẻ đơn bạc.

Chỉ một câu nói cuồng ngạo mà đã rước họa vào thân ư?

Ni La muốn giết Hứa Mạt!

Tinh cầu Lô Tạp Tư, vô số ánh mắt đang nhìn một người thị vệ đi ra, hắn sẽ vì một câu nói mà khơi lên một trận chiến đẫm máu sao?

-Ầm!

Chỉ thấy kỵ sĩ Khốt Điện mặc áo giáp bước ra, sức mạnh kinh người, mỗi một bước chân đều làm cho mặt đất rung chuyển, trường thương trong tay hắn lóe lên năng lượng mạnh mẽ, ánh mắt dưới mũ giáp nhìn chằm chằm Hứa Mạt, giống như đang nhìn một người chết vậy.

-A!

Một âm thanh truyền ra, trường thương trong tay thành viên đoàn kỵ sĩ Khốt Điện chạm xuống mặt đất, nhìn Hứa Mạt to giọng nói:

-Giết!

Một cỗ sát ý tràn ngập bên trong đấu trường, người tại đại học Lô Tạp Tư đều có thể cảm thấy một cỗ sát ý đập vào mặt, tất cả các thành viên của đoàn kị sĩ Khốt Điện đều đã dính nhiều máu tưới, lúc mà bọn họ đồng thời lộ ra sát ý, có một luồng sát khí mãnh liệt lan ra, làm cho mọi người cảm thấy như đang ở một chiến trường Tu La vậy.

Họ nhìn vào đoàn kỵ sĩ mặc trọng giáp, rồi lại nhìn Hứa Mạt, sự lo lắng trong ánh mắt bọn họ càng lộ rõ.

Dường như đoàn kị sĩ này chỉ cần tấn công một lần thì có thể giết chết Hứa Mạt.

Đôi mắt xinh đẹp của Y Lệ Sa Bạch cũng nhìn chằm chằm vào Hứa Mạt, cô đã tiến một vài bước về phía trước, đứng trước đám đông, nếu như Hứa Mạt gặp nguy hiểm thì cô chắc chắc sẽ ra mặt, không thể nhìn Hứa Mạt xảy ra chuyện được.

Mặc dù sức mạnh của tiên sinh rất mạnh mẽ nhưng đoàn kị sĩ Khốt Điện trước mặt bao gồm cả cao thủ Trát Đức Ô Nặc, cho dù Hứa Mạt có thể đánh bại đám người trước mắt thì Trát Đức Ô Nặc đã gần đạt đến cấp S rồi, rất khó để đối phó.

-Bất kính với hoàng tử, giết!

Giọng nói của người đi ra từ đoàn kị sĩ Khốt Điện tựa như sấm sét làm mọi người kinh ngạc, giây tiếp theo cơ thể hắn bước ra.

-Bùm.

Mặt đất rung chuyển dữ dội, một luồng hơi thở mạnh mẽ bộc phát từ trên người đối phương, giống như là sóng xung kích trên chiến trường, chỉ thấy Hứa Mạt đứng bất động không nhúc nhích nhưng trong lòng mọi người đều vô cùng căng thẳng.

Một âm thanh lớn, trọng thương đâm ra, một thương này làm không khí phát ra những tiếng nổ tung vang dội, một cơn bão năng lượng theo thương mà động, cho dù chỉ là đoàn kỵ sĩ Khốt Điện cấp A nhưng sức chiến đấu vẫn vô cùng mạnh.

Dưới sự theo dõi của vô số ánh mắt, họ nhìn thấy trọng thương bá đạo kia nhắm vào đầu Hứa Mạt.

Hứa Mạt thậm chí còn không có rút kiếm.

Điên rồi ư?

Đây khác nào là đi tìm cái chết.

-Ầm.

Ngay khi trọng thương đâm tới, một luồng năng lượng mạnh mẽ bộc phát từ trên người Hứa Mạt, giây tiếp theo cơ thể hắn phi lên trước, lướt qua trọng thương nhanh đến mức khiến đối phương dường như còn không phản ứng kịp.

Giây tiếp theo, cánh tay trực tiếp chụp vào cổ của đối phương, mặc dù mũ giáp đeo trên cổ đối phương được làm bằng kim loại, nhưng sức mạnh cương đại của Hứa Mạt vẫn kéo cơ thể đối phương lại, sau đó đập về phía mặt đất.

-Ầm.

Một âm thanh lớn vang lên, cơ thể của kỵ sĩ Khốt Điện kia chạm mạnh vào mặt đất, đầu đập xuống đất trước, mặc dù có đội mũ sắt nhưng đầu vẫn bị chấn động, hoàn toàn không phản ứng kịp.

Tên kỵ sĩ Khốt Điện đó muốn bò dậy nhưng nắm đấm của Hứa Mạt đấm thẳng vào đầu hắn ta.

Lại một tiếng vang, sức mạnh điên cuồng đập đầu đối phương xuống đất, hắn trực tiếp ngất đi, trường thương trong tay cũng vô lực mà rơi xuống đất.

Kỵ sĩ Khốt Điện dũng mãnh vô địch nhưng bây giờ lại bị một kích đánh bại, đây là một cảnh tượng chưa từng có, lúc bình thường, ngay cả khi đối thủ thắng trận thì kỵ sĩ Khốt Điện vẫn thể hiện được sức mạnh chiến đấu ngoan cường của mình, thái độ chiến đấu quyết liệt không sợ chết của họ để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc cho tất cả mọi người.

Nhưng trong trận chiến này, tên kỵ sĩ Khốt Điện đó chẳng có cơ hội nào cả, một chút cơ hội mỏng manh cũng không có, bị đánh gục trực tiếp.

Không gian xung quanh trở nên tĩnh lặng hơn, ánh mắt của mọi người đều dán chặt vào bóng dáng của tên thị vệ, chỉ thấy Hứa Mạt túm lấy cổ tên kia nhấc bổng hắn lên, nhìn về phía Ni La và các thành viên của đoàn kỵ sĩ Khốt Điện.

-Giết?

Giọng nói khàn khàn của Hứa Mạt mang theo vài phần châm chọc, nói:

-Quốc gia man rợ chỉ biết chém giết, công chúa điện hạ thật tốt bụng, để đám người man rợ có thể cảm nhận được phong thái của thượng quốc.

Vừa nói, hắn vừa ném cơ thể của đối phương ra ngoài, các thành viên của đoàn kỵ sĩ Khốt Điện đi lên, đưa cơ thể của tên kỵ sĩ đó vào.

Quốc gia man rợ.

Phong thái của thượng quốc

Lời nói của Hứa Mạt rất trịnh thượng, coi thường bọn người Ni la với thái độ của bề trên.

Trong lòng rất nhiều người vô cùng kích động, chỉ cảm thấy máu nóng như lửa đốt.

Vệ sĩ của công chúa Y lệ Sa Bạch, vô cùng oai phong!

Các sinh viên của đại học Lô Tạp Tư cũng lần lượt nhìn về phía Y Lệ Sa Bạch, trong lòng có chút xao động, công chúa điện hạ Y Lệ Sa Bạch một lần nữa sẽ cứu vãn tôn nghiêm của đại học Lô tạp Tư sao?

Y Lệ Sa Bạch lúc này như chết lặng, cô nhìn bóng lưng phía trước, trong lòng càng thêm bội phục. Hóa ra tiên sinh không chỉ sức chiến đấu mạnh mà còn có tài năng và khí phách vô song.

Những lời này đủ để khiến Ni La cảm thấy xấu hổ.

Tiên sinh không hổ là tiên sinh!

Y Trạch và Tạp Đặc bên cạnh cũng vậy, họ nhìn Y Lệ Sa Bạch rồi nhìn bóng người trên khán đài. Theo sự hiểu biết của họ thì Y Lệ Sa Bạch không có thị vệ điên cuồng như vậy.

Nghe nói hôm nay Hứa Mạt xin nghỉ.

Cho nên... Không phải là Hứa Mạt chứ??

Bạn cần đăng nhập để bình luận