Căn Cứ Số 7

Chương 422: Giết chiến thần?

Trong lúc nhất thời, đám người hỗn loạn, điên cuồng chạy trốn.

-Lại là những kẻ côn đồ!

Hứa Mạt phát hiện, hắn lại trở thành một kẻ côn đồ lần nữa. Mà khung cảnh này cũng có vẻ quen thuộc, rất giống với những chuyện xảy ra ở thế giới dưới lòng đất.

Chính phủ thành phố Cương Khung cũng tham gia vào vụ ám sát Lâm viện trưởng, hơn nữa, còn liên hợp với quân đội, tiến hành tiêu diệt bọn hắn.

Một khi bị mang danh là những kẻ côn đồ thì không thể nào rửa sạch nổi. Bọn hắn chính là những kẻ tấn công.

Đối phương trực tiếp điều động quân đội để giải quyết vấn đề.

-Nếu đã vậy, thì cứ là kẻ côn đồ đi.

Hứa Mạt chĩa súng ngắm vào một chiếc máy bay chiến đấu lơ lửng trên bầu trời và nổ súng.

-Oanh….

Hoả lực được bắn ra, máy bay chiến đấu kia phản ứng lại, khởi động đi về phía trước.

Bên dưới Hứa Mạt, Tư Tháp Khắc cũng nổ súng, phong tỏa vị trí phía trước.

-Phanh.

Một tiếng vang thật lớn, súng nhắm đánh vào cánh của máy bay chiến đấu, khiến cho nó xoay tròn rồi rơi xuống.

Lần này Hứa Mạt và Tư Tháp Khắc cùng nổ súng, máy bay chiến đấu liên tục bị đánh trúng.

-Rút lui, lẫn vào trong đám người.

Hứa Mạt nói với Lộ Tường Khiết.

-Cẩn thận.

Hứa Mạt nói với Tư Tháp Khắc ở bên dưới, buông súng ngắm rời đi.

Có máy bay chiến đấu phát hiện vị trí của Hứa Mạt liền bay tới đó.

……

Mà lúc này, trong trang viên, trước khi xảy ra chuyện, lão viện trưởng đã nhận được tin tức.

Ở khu vực phía xa xuất hiện máy bay chiến đấu của Nam Phương Quân.

Đây là một trận phản chiến. Kế hoạch của bọn họ rõ ràng đã bị bại lộ, đối phương lại lừa bọn họ hành động.

Như vậy xem ra, bọn họ đã tìm đúng người. Diệp Thanh Điệp là một phần quan trọng trong việc giết chết Sử Đế Phân. Lão viện trưởng bước lên cơ giáp đã được chuẩn bị xong ở bên cạnh.

Trong lòng ông thở dài, không nghĩ tới lại có một ngày, ông sẽ bước lên cơ giáp, cùng người của mình khai chiến.

Có vẻ như, có một chút xót xa.

Sau này, ông là anh hùng, hay là tội phạm đây.

-Oanh…

Một tiếng vang thật lớn, cơ giáp phóng lên trời với tốc độ kinh hoàng, năng lượng bùng nổ đến tột độ.

Ngọn lửa năng lượng phun ra giống như là ngọn lửa giận dữ đang bùng cháy trong lòng lão viện trưởng!



Quân khu Tây Nam, phòng Tư lệnh.

Một người xông vào.

-Báo cáo chỉ huy.

Tư Long đứng ở cửa cúi chào.

-Có chuyện gì vậy?

Chỉ huy Khâu ngước mắt nhìn Tư Long. Tại sao tên này lại vội vàng như vậy? Tư Long là một người đàn ông lớn tuổi bước ra từ học viện Nặc Á, không nên không có quy củ như vậy.

-Để truy lùng cái chết của Lâm Thanh Trạch, học viện Nặc Á đã tìm thư ký của chính quyền thành phố, một cuộc chiến đã nổ ra trên đường phố. Quân khu phía Nam đã tham gia bao vây và đàn áp các thành viên của học viện Nặc Á, gọi bọn họ là đám côn đồ.

Giọng nói của Tư Long rất nghiêm túc, nghe được lời hắn nói, sắc mặt của Chỉ huy Khâu ngay lập tức trở nên vô cùng khó coi.

Tất nhiên hắn ta biết về cái chết của Lâm Thanh Trạch, hắn thậm chí còn cử người đến dự tang lễ.

Những người từ trường học viện Nặc Á truy tìm nguyên nhân cái chết của Lâm Thanh Trạch, cho dù có mâu thuẫn với chính phủ, quân đội cũng không nên nhúng tay vào.

-Hứa Mạt cũng ở trong số đó.

Tư Long tiếp tục nói, hắn từng là học viên tốt nghiệp từ học viện Nặc Á. Trận chiến này bất luận thắng bại, học viện Nặc Á cùng lão viện trưởng không thể bị coi là côn đồ, nếu không sẽ không chống đỡ nổi.

Chỉ huy Khâu đứng dậy, vừa bước ra khỏi văn phòng, hắn đã nhìn thấy một nhóm người chạy tới, đó là Hàn giáo quan và những người khác. Bọn họ đều là những người chủ chốt của quân đội Tây Nam. Trận chiến lần trước, là bọn họ thủ hộ trước người hắn, phối hợp cùng Hứa Mạt giết quái thú đầu đàn.

Bây giờ, họ nghe nói rằng Quân khu phía Nam thậm chí còn vu khống Hứa Mạt là một tên côn đồ và muốn giết hắn ta ngay tại chỗ.

-Chỉ huy!

Họ hét lớn, khi nhìn thấy Tư Long thì họ đã biết, chỉ huy Khâu hẳn đã biết rõ tình hình nên không cần phải nói thêm.

Cả hai mắt đều dán chặt vào Chỉ huy Khâu, như bầy sói đói. Khi Quân khu Tây Nam gặp nạn, không có người hỗ trợ. Chính phủ không có động thái nào, chỉ có Hứa Mạt đến. Hiện tại, bọn hắn lại đem Hứa Mạt, người đã cứu Tây Nam quân khu, nói hắn là côn đồ? Quân khu tham gia bao vây trấn áp.

Mẹ kiếp…

Lập tức triệu tập quân đội xuất phát, thông báo cho bộ phận công trình mang người máy đến cho Hứa Mạt.

Chỉ huy Khâu không chần chừ đưa ra mệnh lệnh

-Vâng, chỉ huy.

Mọi người hô to một tiếng, sau đó xoay người chạy như điên. Một lát sau, chiến cơ của Quân khu Tây Nam gầm rú, máy bay xuyên qua không trung, vẽ ra một đường trắng trên không trung với tốc độ kinh hoàng, hướng về phía xa.

Chỉ huy Khâu đứng bên ngoài, nhìn các đội lần lượt cất cánh, trong lòng hắn cũng cảm thấy tức giận. Hắn ta luôn giữ phe trung lập và không tham gia vào các cuộc đấu tranh, nhưng khi thành phố gặp khó khăn, hắn cùng những người lính từ Quân khu Tây Nam chiến đấu đến chết. Đây là trách nhiệm của hắn, hắn không nói gì thêm. Sau đó, ba đại quân khu được khen thưởng, Tây Nam quân khu bị chỉ trích là để quái vật đột nhập.

Hắn cảm thấy những người lính đã chết kia thật không đáng. Bảo vệ thành phố là nhiệm vụ ràng buộc của một người lính. Nhưng giờ đây, họ đã quên đi nhiệm vụ của mình, họ đang sát hại những anh hùng đã cống hiến cho thành phố Cương Khung.

Vậy thì, hắn cũng không cần phải tiếp tục lòng trung thành của mình. Hắn rất rõ ràng rằng sau ngày hôm nay, những mâu thuẫn sẽ hoàn toàn gay gắt hơn, và tất cả những cuộc đấu tranh sẽ được đưa ra ánh sáng.

Dù ai cũng không cách nào chỉ lo cho bản thân mình, mà hắn, cuối cùng cũng lựa chọn lập trường

Côn đồ?

Thất bại mới bị gọi là côn đồ!

Thành phố Cương Khung, trên mái nhà cao ốc. Một chiếc máy bay chiến đấu gầm rú về phía Hứa Mạt, mang theo âm thanh xuyên phá không trung.

-Ầm!

Máy bay chiến đấu bắn ra một tia sáng mạnh, nhắm thẳng vào vị trí của Hứa Mạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận