Căn Cứ Số 7

Chương 276: Chém toàn bộ

Mấy người tấn công đồng loạt ngã xuống, nhưng Hứa Mạt đều chưa chạm vào chúng.

-Phụt.

Từng dòng máu phun ra, trong chớp mắt có mấy người bị giết chết.

Những người khác hơi sững sờ.

-Cẩn thận một chút, lực chiến đấu của cậu ta có khả thể là B-, phối hợp chiến đấu.

Có người hét lên, lấy ra vũ khí và nổ súng.

-Giết.

Những người khác tiếp tục xông lên phía trước.

Cơ thể Hứa Mạt hướng về phía trước, ánh đao chém ra liên tục.

Rất nhanh, không còn một ai trước mặt anh ta.

Nhóm người đầu tiên đều bị giết hết.

Nhưng lúc này, xung quanh rất nhiều người bao vây tiến lên, hơn nữa rõ ràng là không cùng một đội, bọn họ đến từ những nơi khác nhau.

Không cùng học viện.

Người ở thế giới ảo cũng đến rồi, nhóm người của Lâm Tước lao lên phía trước, cuối cùng đến được chỗ này và nhìn thấy Hứa Mạt.

Bị bao vây rồi!

-Không được để hắn chạy thoát.

Những người xung quanh hét lớn.

-???

Hiện tại trong đầu Hứa Mạt có rất nhiều câu hỏi.

Không chỉ mỗi anh mà những người xung quanh đều lộ ra vẻ kỳ lạ.

Có chuyện gì vậy?

Nam Minh Hỏa Vũ và Ni Cổ Lạp Tư đều không thấy đâu nữa rồi?

Kẻ đang bị bao vây kia có lại lịch thế nào?

Nhiều người như vậy đều vì anh ta mà đến đây.

Phóng viên truyền hình trực tiếp cũng ngẩn ra một chút, sau đó nhìn về phía Hứa Mạt.

-Tình huống gì thế này?

-Tất cả tránh ra.

Một âm thanh lạnh lùng truyền ra, một nhóm người của học viện Thế Tước đi tới.

Người vừa nói là một người con gái, cô ấy trên người mặc chiến giáp nhưng dường như cũng không thể che dấu được đường cong của cơ thể, không đội mũ giáp.

Là Áo Lợi Duy Á của học viện Thế Tước.

Lâm Tước đi phía trước, anh ta cởi mũ giáp .

-Lâm Tước.

Hứa Mạt nhận ra đối phương.

Cuối cùng cũng hiểu được là chuyện gì đang xảy ra, những người tập trung ở đây là người của các học việc lớn.

Anh ấy bị phát hiện rồi.

Phát sóng trực tiếp!

Phóng viên cũng nhận ra được Lâm Tước và Áo Lợi Duy Á, đây đều là những người nổi tiếng của học viện Thế Tước.

Vậy, người bị những người khác bao vây là ai?

-Cuộc chiến người máy lần trước thua cậu, muốn cùng tỉ thí lại một lần nữa.

Lâm Tước nói, lấy vũ khí ra.

Một cây giáo dài.

-Học viện Nặc Á, học sinh năm nhất cấp S đánh bại Lâm Tước.

Phóng viên nghe thấy những lời nói của Lâm Tước, mắt sáng lên.

Một tin lớn.

Làm rõ được danh tính của anh ta.

-Không có hứng thú.

Hứa Mạt nói rồi quay người rời đi.

Giết quái vật cũng được điểm tích lũy.

Không muốn đánh.

Hơn nữa, ở đây có phóng viên, anh không muốn để lộ quá nhiều.

Lâm Tước nhìn thấy Hứa Mạt rời đi liền lộ ra vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên.

Tên này, sao không giống với những người khác tí nào vậy.

-Các cậu đừng ra tay.

Lâm Tước nói với những người bên cạnh, nói xong anh ta liền chạy nhanh về phía Hứa Mạt, nói:

-Cẩn thận.

Hứa Mạt cau mày, vừa quay người liền nhìn thấy một cây giáo dài tấn công với tốc độ kinh hoàng.

Cây giáo dài mang theo quang năng lượng, ẩn chứa sức mạnh cực bá đạo.

Hứa Mạt xoay người, chiến đao giơ ngang người.

Cây giáo dài đánh trúng vào chiến đao.

-xoảng.

`Một sức mạnh cực kỳ bá đạo khiến cho cơ thể Hứa Mạt lùi về phía sau, bước chân ma sát với mặt đất phát ra tiếng rít.

Anh dùng sức giậm mạnh mới có thể đứng vững.

-Sức mạnh thật bá đạo.

Hứa Mạt nhìn Lâm Tước.

-Cấp C?

Lâm Tước liếc nhìn Hứa Mạt lộ ra vẻ ngạc nhiên, anh cho rằng Hứa Mạt cũng giống như mình, có lẽ sức chiến đấu phải là cấp B- mới đúng chứ.

Nhưng cấp C sao lại có thể cướp được nhiều điểm tích lũy như vậy?

Những người khác cũng có cùng ý nghĩ.

Tân sinh viên cấp S của học viện Nặc Á có sức chiến đấu hình như không ổn lắm.

Lúc trước chắc chắn là gian lận rồi.

Hứa Mạt liếc nhìn Lâm Tịch, phóng viên quay về phía bên đây thẳng thừng nói.

Anh quay người chạy trốn.

Muốn chạy?

-Bao vây hắn lại.

-Không được để hắn chạy thoát.

Một đám người cùng lúc vây lấy Hứa Mạt.

Bên ngoài, học sinh của tám học viện siêu phàm lớn cũng nhìn thấy cảnh tượng này, vừa vặn trong giao diện phát sóng trực tiếp..

Người của học viện Thế Tước lộ ra vẻ mặt ngạo mạn, xem ra tân sinh viên cấp S của học viện Nặc Á cũng chỉ như vậy thôi, chẳng trách cứ úp úp mở mở.

Người của học viện Nặc Á vô cùng phẫn nộ.

Anh S bị bao vây rồi.

-Thật không biết xấu hổ.

Tôn Tiểu Tiểu tức giận giậm chân, một đám bao nhiêu người lại đi bắt nạt anh Hứa Mạt.

Cô hận vì không thể điều khiển người máy tiến vào trong kia.

Tạch tạch tạch!.



Thế giới tàn tích, rất nhiều người đang bao vây phía trước Hứa Mạt.

Người thì cầm súng, người cầm đao kiếm.

Hứa Mạt giữ chặt chiến đao trong tay, khom người về phía trước, chạy với tốc độ khủng khiếp.

Nhìn thấy Hứa Mạt tấn công đến, có người trực tiếp dùng súng bắn, nhưng đều là sức mạnh cấp C.

Trên người Hứa Mạt mặc chiến giáp cấp B-.

Súng thấp hơn một bậc, không thể xuyên thủng qua áo giáp.

Hứa Mạt không thèm đếm xỉa, trực tiếp xông vào giữa đám người, chiến đao liên lục chém giết.

Trong phút chốc, Hứa Mạt chém ra rất nhiều nhát dao, trong nháy mắt xuất hiện một con đường.

Xung quanh, một khoảng trống do rất nhiều người đã bị giết.

-Đao pháp nhanh quá.

Đám người Lâm Tước nhìn thấy cảnh này đồng tử co rút, tiếp tục chạy như bay về phía trước, truy kích Hứa Mạt.

Hai bên, hỏa lực không ngừng bắn lên người của Hứa Mạt, Hứa Mạt chạy trốn đồng thời né tránh viên đạn có hỏa lực mạnh, không quan tâm tâm những viên đạn có hỏa lực yếu.

Phía trước, lại có người đuổi đến, muốn chắn lấy Hứa Mạt,

-Cút ra.

Hứa Mạt nói.

Chiến đao càn quét, máu tươi bắn tung tóe, lại một tên nữa nằm xuống.

Anh tiếp tục chạy tiến về phía trước, người phía sau không ngừng theo sát.

Đúng lúc này, trước mặt Hứa Mạt xuất hiện một người thân hình cường tráng, người này mặc áo giáp, tay trái cầm lá chắn năng lượng, tay phải cầm rìu chiến, đều là trang bị cấp B-.

Bạn cần đăng nhập để bình luận