Căn Cứ Số 7

Chương 950: Cứu

Sắc mặt của thành viên đoàn kỵ sĩ Thánh Điện đều trắng bệch, chôn chân đứng nhìn Ni La bị bắt đi.

-Vù!

Người Hứa Mạt xẹt qua bầu trời, đem Ni La đến khu vực trên cao của trung tâm sân chiến đấu, tay phải nắm chặt trường thương, ánh điện lấp lóe, chỉ vào những tên kỵ sĩ Thánh Điện muốn đuổi theo kia, y như một Chiến thần.

Bắt được vua!

Hứa Mạt, trong vòng vây của đoàn kỵ sĩ Thánh Điện, vậy mà lại có thể mạnh mẽ bắt được Ni La.

Hình ảnh trước mắt cực kỳ chấn động, đến mức mà người của đại học Lư Tạp Tư quên cả reo hò, đều nhìn chòng chọc vào cảnh tượng trước mắt, nhìn bóng người bá đạo trên không trung.

Một tên thị vệ chỉ dùng sức của chính mình liền có thể nghiền ép được thành viên đoàn kỵ sĩ Thánh Điện, tóm sống Ni La.

Hình ảnh này đủ để ghi vào lịch sử của hành tinh Lư Tạp Tư.

Không chỉ ở đại học Lư Tạp Tư, ngay lúc này vô số ánh mắt ở hành tinh Lư Tạp Tư cũng đang dõi theo màn hình, trong lòng vô cùng rạo rực. Thị vệ của công chúa Y Lệ Toa Bạch, giờ phút này cứ như một Chiến thần, trong thiên quân vạn mã mà bắt được tướng lĩnh của quân địch, không ai có thể cản được, cũng không ai có thể tranh nổi.

-Ngươi muốn giết ta sao?

Hứa Mạt nhìn Ni La mở miệng hỏi. Sắc mặt Ni La tái nhợt. Trước đó, lúc Hứa Mạt lấy danh thị vệ để tham chiến. Ni La liền mở miệng đòi giết.

Mà hiện tại, hắn lại bị Hứa Mạt bắt ngay tại chỗ, xách lên không trung. Đây là một cảnh tượng nhục nhã đến cỡ nào.

Hắn mang theo đoàn kỵ sĩ Thánh Điện đến Đại học Lư Tạp Tư để báo thù, lại bị thua thảm một lần nữa, lại còn là thua một tên thị vệ.

-Láo xược.

Trên không trung, năng lượng được phát ra dữ dội đến cực hạn, một người rống to lên, nhưng đám người Tạp Tây vẫn ngăn bọn họ lại.

Cho dù Hứa Mạt có là ai thì hôm nay, hắn chính là anh hùng của đại học Lư Tạp Tư, là người cứu cãn danh dự của trường học. Nếu như bọn họ lùi thêm bước nữa, e là sau này đại học Lư Tạp Tư sẽ không ngóc đầu lên được nữa đâu.

-Công chúa điện hạ, tên hoàng tử man rợ này, nên xử trí như thế nào đây?

Hứa Mạt nhìn về phía Y Lệ Toa Bạch, thấp giọng hỏi.

Trong nhất thời, vô số ánh mắt hướng về chỗ của Y Lệ Toa Bạch.

Người dân của hành tinh Lư Tạp Tư đều đang nhìn bóng người cao quý kia. Công chúa điện hạ không hổ danh là nữ thần của toàn dân. Nhân vật thiên tài như vậy, mà vẫn cam tâm tình nguyện làm thủ hạ cho cô, trở thành thị vệ của cô. Chắc đây cũng là do mị lực từ nhân cách của công chúa Y Lệ Toa Bạch đó.

Bây giờ, trên người Y Lệ Toa Bạch dường như còn phát hào quang, càng ngày càng chói mắt.

-Ni La, chuyện trước kia, là do người hung hăng vô lý, mới phải bị trục xuất. Hôm nay, ngươi lại đến đại học Lư Tạp Tư gây chuyện, giờ lại tự rước nhục vào thân, ngươi nói xem nên giải quyết như thế nào đây nhỉ?

-Thả ta ra!

Đôi mắt Ni La như dã thú trừng mắt nhìn Hứa Mạt. Mặc dù bị tóm cổ, nhưng bởi vì có đồ bảo hộ nên không ảnh hưởng đến việc hắn nói chuyện.

-Hôm nay là do ngươi đến đây khiêu khích trước, bây giờ đã thua trận, liền không chịu chấp nhận hả?

Y Lệ Toa Bạch nhìn chằm chằm Ni La nói:

-Đã như vậy thì đừng thả hắn, để thành viên của đoàn kỵ sĩ Thánh Điện về lại vương quốc Ba La Mã bảo họ phái sứ đoàn đến đây đòi người.

-Vâng, công chúa điện hạ.

Hứa Mạt gật đầu, Ni La biến sắc.

Nếu là phái sứ đoàn đến đòi người thì mặt của hắn biết giấu vào đâu?

-Ngươi muốn thế nào?

Ánh mắt Ni La tràn đầy sự căm thù, nhìn chòng chọc vào Y Lệ Toa Bạch đang đứng bên kia.

-Từ nay về sau, không được bước vào đại học Lư Tạp Tư nửa bước.

Y Lệ Toa Bạch mở miệng nói. Ni La dã man đến vô lý, nếu như sau này còn đến đây gây chuyện, đối với đại học Lư Tạp Tư mà nói không phải là chuyện tốt.

Hơn nữa, hắn còn có thể tìm tiên sinh kiếm chuyện.

Chuyện hôm nay, chỉ sợ là Ni La sẽ hận tiên sinh thấu xương, nhưng chỉ cần không cho hắn đi vào đại học Lư Tạp Tư, Ni La sẽ vĩnh viễn không biết tiên sinh là ai.

Mặt Ni La tối đen, đáp:

-Được.

-Lập tức dẫn người đi khỏi đây, từ nay về sau không được làm tổn thương nất cứ người nào của đại học Lư Tạp Tư.

-Có thể.

Ni La cắn răng kiên trì đồng ý.

-Chuyện hôm nay, tất cả mọi người đều đã nhìn thấy. Nếu như ngươi còn phạm phải, ta sẽ cho người đem tất cả những chuyện xảy ra ở đây, lan truyền đến các tinh cầu mà vương quốc Ba La Mã thống trị.

Y Lệ Toa Bạch đe dọa, sắc mặt Ni La lập tức trắng bệch.

Chuyện xảy ra ở nơi này, khi trở lại vương quốc Ba La Mã tất nhiên aex đè xuống, nhưng nếu Y Lệ Toa Bạch lan truyền thì hình tượng của hắn sẽ sụp đổ hoàn toàn mất.

Y Lệ Toa Bạch nhìn về phía Hứa Mạt. Hứa Mạt hiểu ý liền ném Ni La xuống dưới.

Thân hình Ni la rơi xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Hứa Mạt, sau đó nhìn Y Lệ Toa Bạch, không nói năng gì, quay người rời đi.

Cho dù như thế nào hắn cũng không ngờ được lại nhận phải sự ê chề lần thứ hai ở đại học Lư Tạp Tư.

Nơi này hình như là chỗ hiểm của hắn vậy.

Thành viên đoàn kỵ sĩ Thánh Điện đi theo hắn, nhưng không hề có khí thế như lúc đầu. Trận chiến này bọn hắn đã thất bại thảm hại.

Danh tiếng của kỵ sĩ Thánh Điện cũng phải chịu nhục ở đây.

Ni La chịu nhục nhã thì tất cả bọn hắn đều bị mọi người sỉ nhục.

Rất nhanh, Ni La và đám người của vương quốc Ba La Mã biến mất, khi từng chiến phi thuyền cất cánh, xẹt qua không trung rời đi, ánh mắt của mọi người ở đại học Lư Tạp Tư đều nhìn về phía Hứa Mạt đang đáp xuống đất.

Hôm nay Hứa Mạt đã cứu đại học Lư Tạp Tư.

Thủ đô của hành tinh Lư Tạp Tư, trước màn hình, rất nhiều người đang dõi theo Hứa Mạt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận