Căn Cứ Số 7

Chương 711: Quân vây bốn mặt

Lúc cảm xúc dâng trào, con người dễ bốc đồng, cảm xúc sẽ ảnh hưởng đến hành vi, nhưng khi bình tĩnh lại, không ai không sợ chết, nhất là những người đã có gia đình. Do đó, có nhiều phe phản đối chiến tranh hơn ở thành phố Xuyên Tinh, hy vọng đàm phán hòa bình với Lan Tư Lạc Đặc.

Thậm chí, một số người còn đề xuất nên giao Hứa Mạt cho hành tinh Lan Tư Lạc Đặc để tránh chiến tranh bùng nổ. Về việc này, các phương tiện truyền thông ở thành phố Xuyên Tinh đã phát động một cuộc tranh luận cực kỳ sôi nổi.

Diệp Thanh Điệp sau khi nhìn thấy chuyện này đã rất tức giận, mặc dù đó chỉ là quan điểm của một số người, nhưng cô vẫn thấy khó chịu.

Thành phố Xuyên Tinh, lâu đài cổ kính.

Hứa Mạt và Linh đến đây, đó coi như là một cuộc hẹn, hắn đã hứa với Linh rất lâu, nhưng vẫn chưa tới.

Trên bàn ăn, bầu không khí vẫn rất khó xử, Hứa Mạt có vẻ tương đối trầm mặc.

-Khương sư phụ, hành tinh Bái Luân có thể đánh bại hành tinh Lan Tư Lạc Đặc sao?

Linh hỏi, cô đối với những thứ này cũng không biết nhiều lắm.

-Chúng ta nhất định sẽ thua.

Khương sư phụ nói:

-Hành tinh Bái Luân mặc dù cùng các hành tinh khác có tiếp xúc, nhưng là tiếp xúc vẫn là quá ít, chưa từng có ngoại chiến, một mực nghỉ ngơi lấy sức. Mặc dù đang phát triển, nhưng căn bản không hiểu chiến tranh, không rõ thực lực chênh lệch ra sao.

Trong lòng Hứa Mạt cảm thấy có chút loạn, bọn hắn sẽ thua sao.

Linh im lặng một lúc rồi nói:

-Sư phụ Khương, người có thể bảo vệ Hứa Mạt không?

Sư phụ Khương nhìn Linh, mẹ cô cũng nhìn cô.

Hứa Mạt xấu hổ cúi đầu, cảm thấy mình như ăn bám. Linh nhìn sư phụ Khương, không hề né tránh.

-Hứa Mạt.

Lúc này, mẹ Linh lên tiếng.

-Dì.

Hứa Mạt ngẩng đầu nhìn.

-Ta nghe từ sư phụ Khương nói rằng cậu và Dạ Hi từ Đội Thần Kiếm đã sống rất lâu trên chiến hạm.

Mẹ của Linh nói. Hứa Mạt lộ ra vẻ kỳ lạ, mẹ của Linh sẽ không nghi ngờ rằng hắn ta có gì đó với Dạ Hi, phải không?

-Vâng, ta lúc đó bị nhốt ở trên chiến hạm, bất quá chiến hạm bên trên có rất nhiều mới lạ, có thể giết thời gian.

Hứa Mạt nói.

-Còn có phát hiện gì không?

Mẹ Linh nhìn Hứa Mạt hỏi.

Hứa Mạt nhìn vào mắt đối phương, cảm thấy đối phương tựa hồ nhìn thấu hết thảy. Khương sư phụ phản ứng bình tĩnh hơn, lần trước Khương sư phụ đón bọn họ, cùng hắn tiến vào chiến hạm, đại khái là nhìn thấy cái gì.

-Có

Hứa Mạt nói, hắn lần này tới là muốn nhờ Khương sư phụ giúp đỡ. Nếu không, hắn không muốn ăn cùng họ, ăn một mình với Linh không phải rất tuyệt sao?

-Cậu tìm được gì rồi?

Mẹ Linh hỏi.

-Chiến hạm đến từ văn minh Ca Tư Văn, trên đó có một số ký ức của các thành viên chiến hạm, được phong ấn trong tinh thể ký ức. Ta đã thấy rất nhiều. Ngoài ra, ta còn vô tình tìm được bộ điều khiển năng lượng của chiến hạm.

Hứa Mạt nhìn mẹ của Linh và nói. Bà ấy có vẻ không ngạc nhiên, điều này khiến Hứa Mạt nghĩ rằng, có vẻ như bà phù thủy già của sư phụ Khương thực sự đã nhìn thấy điều gì đó.

-Cho nên, ngươi đã mang ra một ít vũ khí cùng trang bị trên chiến hạm, mang về hai cỗ máy cùng một ít siêu cấp vũ khí?

Mẹ của Linh nói.

-Vâng.

Hứa Mạt gật đầu.

-Đưa ta một viên pha lê ký ức?

Mẹ của Linh hỏi.

Linh nhìn Hứa Mạt và chớp mắt, cô ấy không nghĩ về chuyện trước đây, cô đã gửi nhầm ... Hứa Mạt cúi đầu, người phụ nữ này quá mạnh mẽ.

-Dì, có người cùng Khương sư phụ chiếu cố, ta cái gì cũng không thiếu, cũng không biết khi nào mới có thể trở lại chiến hạm, cho nên ghi lại một chút ký ức trong tinh thể ký ức, tương đối có tâm ý.

Hứa Mạt nhắm mắt và nói.

Mẹ của Linh liếc nhìn hắn ta, chỉ nghe thấy Linh thì thầm:

-Ta rất thích nó.

Hứa Mạt cúi đầu, hơi cảm động, hắn vẫn nhớ cảnh Linh nhận được viên pha lê trí ức và dùng kiếm chém hắn.

-Nếu Linh thích những thứ khác trên chiến hạm cũng được. Khương sư phụ, phiền người lại đi chiến hạm và mang về thêm một số thứ cho Linh chọn.

Hứa Mạt nói.

-Cậu lại định mang vũ khí về.

Mẹ của Linh vạch trần Hứa Mạt một cách tàn nhẫn.

-Đã nhiều ngày như vậy, ngươi còn có thể xác định trên chiến hạm không có gì thay đổi sao?

Ánh mắt mẹ Linh thâm ý hỏi Hứa Mạt.

-Hẳn, không có vấn đề.

Hứa Mạt nói.

-Ở biển sâu, Khương sư phụ muốn tìm lại địa điểm cũng không tiện lắm.

Mẹ Linh tiếp tục nói.

-Trên chiến hạm hẳn là có cực lớn năng lượng dao động, cự thú có cảm giác nhạy bén, có lẽ có thể cảm giác được.

Hứa Mạt giải thích nói.

-Hỏi Khương sư phụ đi.

Mẹ Linh nói.

Hứa Mạt nhìn sư phụ Khương.

-Sư phụ Khương.

Linh khẽ gọi.

Sư phụ Khương liếc nhìn Linh và gật đầu.

-Cám ơn Khương sư phụ.

Hứa Mạt cảm tạ nói.

-Ăn đi.

Mẹ Linh nói, bọn họ tiếp tục ăn.

Sau khi ăn xong, Hứa Mạt hướng dẫn Khương sư phụ làm một số việc rồi cùng Linh rời khỏi lâu đài. Chiến tranh có thể nổ ra bất cứ lúc nào, và hắn ta phải chuẩn bị sẵn sàng.

Sau khi Hứa Mạt và Linh rời đi. Mẹ của Linh thở dài, bà vẫn không thể kiểm soát một số điều, nhưng bản thân Hứa Mạt cũng được coi là xuất sắc, vì vậy bà không quá phản đối.

-Khương sư phụ, ngươi thấy thế nào?

Mẹ Linh hỏi Khương sư phụ.

-Hắn vốn nên khống chế chiến hạm.

Khương sư phụ nói, lần trước tiến vào chiến hạm, hắn dùng tinh thần lực cảm ứng được cái gì đó, lúc ấy hắn đoán Hứa Mạt có thể khống chế chiến hạm. Bây giờ nghe Hứa Mạt nói như vậy, hẳn là không có bất ngờ.

-Ngươi nghĩ sao về hắn?

Mẹ Linh hỏi.

-Tiểu tử này không phải người tốt.

Khương sư phụ nói

-Linh sẽ bị hắn nắm chặt.

Giáo viên, lão già?



Theo thời gian, sự áp bức của chiến tranh ngày càng mạnh mẽ hơn.

Liên đoàn đã phái người đến liên minh thiên hà, nhưng một số hành tinh do hành tinh Lan Tư Lạc Đặc đứng đầu cũng đang nỗ lực để đá hành tinh Bái Luân ra khỏi liên minh thiên hà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận