Căn Cứ Số 7

Chương 490: Tính thẩm mỹ

-Hiện tại cấp bậc nguyên lực của cậu đã đạt đến cấp B, dù có đứng thứ nhất thứ nhì ở cấp độ B trong đấu trường Siêu Thần, nhưng đừng quên rằng vẫn còn những nhân vật đứng đầu ở cấp độ B+, ngoài ra rất nhiều những cao thủ hàng đầu chưa tham gia vào đấu trường Siêu Thần, nếu cấp độ nguyên lực của cậu đạt đến B+ thì còn có thể vào được top 10, sỡ dĩ tôi nói là có hy vọng vào được top 100 là vì cậu có thể sử dụng tất cả vũ khí và trang bị cấp B, có thể nâng cao khả năng chiến đấu của cậu, nếu không thì vào được top 100 cũng rất khó khăn.

Tư Tháp Khắc nhìn Hứa Mạt nói.

Hứa Mạt gật đầu, phân tích như vậy có vẻ cũng hợp lý.

-Tất nhiên, còn còn rằng không có hy vọng vào được top 10 là vì người tham gia chiến đấu không chỉ có người siêu phàm sinh sống ở hành tinh Bái Luân.

Tư Tháp Khắc nhìn Hứa Mạt nói:

-Cuộc đại chiến người siêu phàm, top ba đã bị chủng tộc ngoài hành tinh chiếm giữ trong nhiều năm nay, cho dù là top 10 chúng ta cũng rất khó vào được, nếu người của hành tinh Bái Luân có thể bước vào top 20, thì sẽ có thể đạt được danh vọng cực cao, còn nếu đánh bại những chủng tộc ngoài hành tinh kia để tiến vào top 3 ở hành tinh Bái Luân cơ bản có thể đạt được quyền lực, tổng thống liên bang có thể sẽ đích thân tiếp kiến.

Vào top ba lại có ý nghĩa khác.

Phá vỡ sự độc quyền của chủng tộc ngoài hành tinh.

-Nói như vậy, ở bản địa hành tinh Bái Luân, chúng ta cũng phải chịu sự đàn áp từ chủng tộc ngoài hành tinh?

Hứa Mạt nói, độc chiếm kiểu này kỳ thực cũng giống như một kiểu đàn áp.

-Đúng vậy.

Tư Tháp Khắc gật đầu.

-Nếu cậu cho rằng tiềm lực của tôi khả năng có thể vào được top 100, tại sao lại còn trả 10 triệu tiền liên bang cho phí đại diện?

Hứa Mạt nói, nếu Tư Tháp Khắc muốn dùng cách này để cho tiền thì anh nhận cũng không yên lòng.

-Với thực lực của cậu có lẽ sẽ không lỗ.

Tư Tháp Khắc nói.

-Vậy để tôi suy nghĩ đã.

Hứa Mạt nói.

-Được.

Tư Tháp Khắc gật đầu.

………………

Thành phố Xuyên Tinh, giữa những tòa nhà cao tầng, ẩn núp một khu vực cây cối xanh tươi, cây xanh ở đây giống như hòa hợp hoàn hảo với thành phố.

Ở khu vực này, có một tòa lâu đài cổ, trông như một di tích cổ của thành phố.

Trong lâu đài, Linh lặng lẽ cúi đầu đứng ở kia.

-Con thích cậu ấy không?

Trước mặt Linh, mẹ của cô ấy hỏi.

Linh không nói gì.

Mẹ đang nhìn cô ấy.

Bao nhiêu năm nay, bà vẫn luôn rất nghiêm khắc với Linh, bồi dưỡng từ khi còn nhỏ, vì cô mà xây dựng cơ bản nền móng vững chắc cho việc tu luyện, để cô ấy có thể tiến xa hơn trong tương lai.

Hiện giờ Linh đã trưởng thành, bà mới bắt đầu cho Linh tiếp xúc với thế giới bên ngoài.

Nhưng, bà dường như không để ý đến tình cảm của Linh.

Tình cảm là sát thủ mạnh nhất của phụ nữ.

Bà không phản đối việc Linh tiếp xúc với thế giới bên ngoài, làm quen bạn bè, nhưng bà không hy vọng Linh đắm chìm trong lưới tình, chỉ một chút bất cẩn thì có thể sẽ phá hủy hết mọi nỗ lực trước đây .

-Nếu con đạt đến cảnh giới Khung Sư, cho dù con muốn làm gì ta cũng sẽ không phản đối, nhưng bây giờ con vẫn cần phải tập trung toàn bộ năng lượng vào trong việc tu luyện, không được sử dụng năng lượng vào bất kỳ chuyện gì khác.

Mẹ Linh nói:

-Đến tháp tu luyện, một tiếng sau mới được ra ngoài, sau này nếu con còn gặp lại cậu ta, ta không phản đối, nhưng mỗi lần gặp con sẽ phải vào tháp tu luyện luyện tập trong một giờ.

Linh nhìn mẹ một cái sau đó quay người đi ra bên ngoài.

Nhìn theo bóng lưng của Linh, người phụ nữ sững sờ.

Xem ra là đã trưởng thành rồi.

Trước đây, cô sợ nhất là đi vào tháp tu luyện.

Tháp tu luyện tăm tối giống như một thiết bị khổng lồ.

Linh đi vào trong, yên lặng đứng ở kia, trong chốc lát, những xúc tu giống như quái vật khóa chặt cơ thể cô, kết nối với não bộ của cô.

-Bùm…

Một cảm giác kinh khủng tấn công, Linh cảm thấy như đang rơi vào trong bóng tối vô tận, ý thức của cô bị kéo vào trong một bầu trời đầy sao, ở đây có những luồng sóng âm cưỡng chế tinh thần cực mạnh.

Có một người khổng lồ giống như vị thần thời cổ đại đứng trước mặt cô, một luồng áp áp bức đáng sợ rơi vào trong ý thức của cô, một con quái vật bầu trời khổng lồ mở miệng một cách hung dữ về phía cô, trong tháp tu luyện, cơ thể nhỏ bé của Linh khẽ run lên, giống như đang trải qua sự sợ hãi cực độ.

Bàn tay cô nắm chặt, ở trong lòng bàn tay phải có một món đồ chơi, chính là món đồ chơi mà Hứa Mạt trước đây đã tặng cô, anh nói cô giống như một nàng công chúa đang chiến đấu!

Sự sợ hãi của linh dường như bị xua tan, sự run rẩy của cơ thể giảm dần cho đến khi lấy lại sự bình tĩnh.

Một giọt nước mắt chảy xuống từ khóe mắt của cô, cô phải mạnh mẽ lên.

………………

Tập đoàn Tư Tháp Khắc.

Phòng quay phim.

Diệp Thanh Điệp đang chụp hình, cô ấy mặc những bộ chiến giáp hoặc áo giáp sắt với nhiều phong cách khác nhau, vũ khí trong tay cũng không ngừng thay đổi, dưới sự hướng dẫn của nhiếp ảnh gia bắt đầu tạo dáng.

-Cos!

Hứa Mạt lúc này nhìn thấy Diệp Thanh Điệp đang mặc áo giáp, nhưng vẫn tôn lên dáng người nóng bỏng với tư thế hiên ngang.

Nhiếp ảnh gia không ngừng chỉ đạo, đôi mắt nhìn thẳng.

Hứa Mạt đứng ở một bên có chút sốt ruột, hận không thể đánh cho tên nhiếp ảnh gia kia một trận.

Tư Tháp Khắc cũng đứng ở một bên, đang quan sát Diệp Thanh Điệp đang thay quần áo, ánh mắt anh ta liến sang Hứa Mạt ở bên cạnh.

Cầm thú!

-Cậu nhìn cái gì?

Hứa Mạt nhìn Tư Tháp Khắc với ánh mắt kỳ quái.

-Ghen tị.

Tư Tháp Khắc vỗ vai Hứa Mạt, không còn lời nào để diễn tả

-Tập đoàn của các cậu không phải công ty công nghệ, tại sao lại cần phương thức đại diện như thế này?

-Công ty công nghệ cũng cần bán hàng mà, sản phẩm không chỉ là cảm nhận về công nghệ mà đối với nhóm tiêu dùng là nữ mà nói vẫn cần phải kết hợp với tính thẩm mỹ, không thì lấy đâu ra tiền để đầu tư cho nghiên cứu phát triển.

Tư Tháp Khắc nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận