Căn Cứ Số 7

Chương 467: Trận chiến cơ giáp cấp S

Nhóm người Hứa Mạt cũng nghe thấy tiếng cảnh bảo, sắc mặt nhất thời cực kỳ khó coi.

Vừa khéo như thế sao?

Cấp độ nguy hiểm trăm năm khó gặp này bọn họ đã liên tục gặp phải hai lần chỉ trong thời gian ngắn.

Đây là trùng hợp hay là do có người cố tình?

Bọn họ không thể không hoài nghi đợt tấn công thành phố của đám quái thú lần trước chính là một âm mưu.

Cùng một tai họa cùng một thành phố, bên thu được lợi lớn nhất chính là công ty gen và gia tộc họ Ls, tạo dựng nên hình tượng để công ty gen tẩy trắng, sau đó đẩy mạnh dịch tiến hóa gen, Lý Trạch Long và Nam Minh Hỏa Vũ sẽ trở thành nhân vật thần tượng, công khai áp đảo.

Vị anh hùng già không tiếc tính mạng để nghênh chiến lại chẳng ai đoái hoài tới.

Cuối cùng, đơn giản chỉ là kẻ bị tình nghi đã giết hại thư ký của thị trưởng, là kẻ đã bị bắt giam.

-Quân khu Tây Nam cùng với quân khu phía Đông nghe lệnh, quái thú tấn công thành phố, lập tức quay trở lại quân doanh để phòng ngự đợt tấn công của quái thú.

Xa xa truyền đến một âm thanh rất lớn, vang vọng trong khoảng không trên đầu mọi người.

-Thả lão viện trưởng, điều tra rõ công ty gen.

Từ phía quân đội Tây Nam có một giọng nói đáp lại.

-Khưu Viễn, tai họa đang đến, các ngươi lại làm nổi lên nội chiến, không màng tới an nguy của thành phố hay sao?

Một giọng nói lạnh như băng lại tiếp tục truyền tới:

-Đừng quên, các ngươi là quân nhân, thiên chức của các ngươi là gì.

-Hiện tại ta nghi ngờ đợt xâm lược của quái thú là do có người cố ý.

Tư lệnh Khưu đáp lại, nói:

-Nam Minh Uyên, nếu ông bận tâm an nguy của thành phố thì trước tiên thả lão chiến thần ra.

Nội tâm của mọi người đang đứng ở xa bị chấn động, người dân Cương Khung ở phía bên kia thành phố có thể nhìn thấy hình ảnh từ rất nhiều màn hình lớn khác nhau.

Quái thú xâm lược là do có người gây ra sao?

Có lẽ thực sự là có thể, nếu không sao lại trùng hợp như vậy?

Bên trong tòa thị chính, Nam Minh Uyên nhìn màn hình đang chiếu cảnh chiến trường, ông ta tất nhiên cũng nhìn thấy Hứa Mạt đang lái chiếc cơ giáp kia, chiếc cơ giáp này cực kỳ rõ ràng, hình thể khổng lồ, cản bản là không thể che dấu được, mặc dù đã được đoàn quân bảo vệ xung quanh nhưng chỉ lần liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy, giống như một pho tượng cơ giáp chiến thần.

-Trạch Long.

Ông ta nhìn về phía sau Lý Trạch Long.

-Cơ giáp cấp S.

Lý Trạch Long mở miệng, nói:

-Bọn họ khó có thể điều khiển được chiến cơ giáp này, hơn nữa Hứa Mạt tất nhiên không thể làm ra được loại di chuyển với tốc độ cao, hắn không khống chế được. Nếu không đã sớm giết đến đây rồi, không cần phải đồng hành cùng đoàn quân, hắn không có năng lực thao tác tấn công một mình, nhưng nếu để viện trưởng Đạm Đài thực hiện mà nói thì.....

Sắc mặt Nam Minh Uyên xanh mét, nếu để lão viện trưởng đến điều khiển cơ giáp cấp S kia thì sẽ chẳng ai địch nổi.

Cho nên, bọn họ mới yêu cầu thả lão viện trưởng.

Nhưng hiện tại thì càng không thể thả ông lão ra, nếu không bọn chúng sẽ thất bại thảm hại.

-Hứa Mạt, tai họa đang đến rất gần, tập hợp hai quân đoàn lớn dấy lên nội chiến, không quan tâm nguy cơ của thành phố, đây là điều mà lão viện trưởng đã dạy cậu sao?

Giọng nói của Nam Minh Uyên vang lên trong khoảng không, giống như tất cả chuyện này đều là tội lỗi của nhóm người Hứa Mạt.

Trên bầu trời thành phố, tiếng cảnh báo vẫn vang lên chói tai như trước, nội tâm dân chúng không ngừng run rẩy.

Nội chiến bùng nổ cùng với quái thú xâm lược thành phố sẽ giết sạch bọn họ.

Giờ khắc này thậm chí có rất nhiều người hy vọng nhóm người Hứa Mạt có thể rút quân.

Bằng không thành phố sẽ bị hủy diệt.

Từ trong cơ giáp được bao quanh, Hứa Mạt nhìn về phía trước.

Rút quân?

Còn có đường lui sao?

Một trận chiến này, nếu không thành công liền phải bỏ xác.

Quái thú vô cùng có khả năng là do đối phương dẫn vào trong thành phố, một khi rút quân thì không thể biến trước kết cục.

Hiện tại chỉ có một con đường có thể đi, đó là cứu thầy ra, để thầy lái cơ giáp cấp S, giết.

Cái gọi là tội danh, vô tình vô nghĩa, chuyện đã tới nước này thì lịch sử chỉ có thể do người thắng cuộc viết lên.

Cơ giáp trắng đen giao nhau, cánh tay máy giơ lên, tích trữ năng lượng.

-Oành...

Một cỗ ánh sáng năng lượng cực kỳ khủng bố nổ ra, ánh sáng chói mắt.

Hắn không thể lái cơ giáp linh hoạt nhưng không có nghĩa là hắn không thể thực hiện những thao tác đơn giản.

-Giết!

Ánh sáng rực rỡ, giờ khắc này rất nhiều người cảm thấy mắt mình phát đau, luồng ánh sáng mạnh trực tiếp xuyên qua trong không gian, tấn công về phía đối diện, một chiếc máy bay chiến đấu trực tiếp bị đập nát, hai đường thẳng tắp xuất hiện từng luồng ánh lửa, tất cả những nơi nó đi qua đều bị mai một.

-Oanh!

Âm thanh vang đội, tiếng nổ này khiến cho phần không gian đó rơi vào chấn động.

Cơ giáp tiến về phía trước, Hứa Mạt là người lái cơ giáp dẫn đầu, đứng đầu tiên, lại tiếp tục tích năng lượng.

-Toàn bộ hỏa lực tập trung phá hủy cơ giáp.

Một mệnh lệnh được hạ xuống, hai quân đoàn lớn hiển nhiên phát hiện chiến cơ giáp Hứa Mạt đang lái là cấp S, cần phải tập trung toàn bộ hỏa lực để tiêu diệt.

-Giết!

Quân đội Tây Nam cùng với quân đội phía Đông nhân được mệnh lệnh, toàn thể nổ súng.

Giây phút này, khu vực phía trên đỉnh đầu có vô số hỏa lực được bắn ra, vô cùng đồ sộ.

-Phanh.

Thân thể Hứa Mạt trực tiếp nhắm về phía trên cao, vô số hỏa lực rơi trên mặt đất, mặt đất nứt toạc nhưng không có một viên đạn nào bắn trúng cơ giáp.

Trên trời coa, cơ giáp củaHuwsa Mạt đã hoàn thành việc tích năng lượng, lại tiếp tục nổ súng.

Lại là ánh lửa xỏ xuyên trong không trung.

-Ầm, ầm ầm!

Máy bay chiến đấu cùng cơ giáp điên cuồng bị nứt toạc.

-Tản ra đội hình công kích.

Quân đội phía Nam cùng với quân đội phía Bắc cùng nhận được lệnh, không thể tụ tập thành một khối, nếu không cơ bản là không chịu nổi hỏa lực của cơ giáp cấp S.
Bạn cần đăng nhập để bình luận