Căn Cứ Số 7

Chương 718: Ăn bám

-Những người bạn của Hứa Mạt, Liên bang đã đưa ra một cuộc bỏ phiếu về việc có nên giao Hứa Mạt hay không, cho rằng đó là một sự xúc phạm đối với anh hùng, và ta phản đối ... Sau khi chiến tranh nổ ra, ta sẽ ở lại Nhạc viện, cùng tất xả dân chúng Liên bang đối mặt với chiến tranh.

-Ta cũng phản đối

Lăng Dung và Tương Duẫn Nhi đứng cùng nhau, dân chúng Liên bang đều biết hai người bọn họ. Nhiều người cảm thấy xấu hổ, thậm chí còn không bằng phụ nữ, không có dũng khí như Tương Duẫn Nhi. Vô số người cầm máy truyền tin trong tay, kẻ chờ xem, kẻ do dự, kẻ bỏ phiếu trắng đều bắt đầu đưa ra lựa chọn. Trong khoảng thời gian ngắn, số người phản đối việc giao Hứa Mạt đã lên tới 60%, và nó vẫn đang tăng lên, không ngừng đè bẹp số người ủng hộ việc giao nộp Hứa Mạt.

Đồng thời, liên bang quân sĩ sĩ khí cao độ, bản nhạc kỳ thật đã nâng cao sĩ khí quân đội, để cho những quân đội kia càng thêm dũng khí đối mặt sắp tới đại chiến.

Bài hát được phát hành miễn phí và lan truyền khắp thành phố với tốc độ nhanh nhất, không mất nhiều thời gian để bản nhạc được nghe thấy ở khắp mọi nơi trong thành phố Xuyên Tinh.

Bầu không khí suy đồi và chán nản trước đó đã bị cuốn đi, vô số người bắt đầu trang bị cho mình, cầm lấy vũ khí và chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.

Toàn dân là lính.

Số lượng người phản đối vào giây phút cuối tăng vọt, điểm số vào buổi tối thứ ba đã đạt tới 80%, tạo thành thế nghiền nát tuyệt đối. Những người do dự đều đã đưa ra quyết định.

Chiến tranh là chiến tranh, và mục đích của chiến tranh là tiêu diệt kẻ thù, không phải hy sinh bản thân. Nhìn thấy tỷ lệ tán thành như vậy, chính phủ liên bang đương nhiên không còn gì để nói, đại đa số người dân đều đồng ý với việc giao Hứa Mạt cho kẻ địch.

Cùng lúc đó, ban lãnh đạo cấp cao của Cục Thần Kiếm đã bị chấn động.

Sở Nghiên Cứu vừa thông báo rằng sau nhiều tháng nghiên cứu chuyên sâu, Tập đoàn Tư Tháp Khắc đã hợp tác để giải mã thành công phương pháp kiểm soát năng lượng nhiệt hạch, tạo ra một bước đột phá khoa học, có ý nghĩa vô song đối với toàn Liên bang.

Các giám đốc điều hành của Tập đoàn Tư Tháp Khắc của Cục Thần Kiếm nhất trí quyết định chặn tin tức, thậm chí không thông báo nó cho hầu hết các thành viên của Cục Thần Kiếm. Hứa Mạt không biết kết quả cho đến khi Sử Cường gọi hắn ta đến văn phòng, Tư Tháp Khắc Hào cũng ở đây.

Ngoài ra, còn có những nhân vật cấp cao trong Cục Thần Kiếm.

Sử Cường có vẻ hơi phấn khích, đi đi lại lại.

-Sau khi đột phá nghiên cứu, cần bao lâu mới có thể phát triển vũ khí?

Hứa Mạt hỏi.

-Không nhanh như vậy.

Sử Cường nhìn hắn.

-Chúng ta chỉ có thể thay đổi vũ khí hiện có trước. Chúng ta không có thời gian, chiến tranh sẽ sớm nổ ra và hậu quả là không rõ.

Thời gian này vô cùng khó khăn, nếu như mấy năm sau đại chiến nổ ra, như vậy siêu cấp vũ khí phát triển, đưa lên chiến trường, bọn hắn sẽ không e ngại hành tinh Lan Tư Lạc Đặc.

Nhưng hiện tại, hiển nhiên không còn kịp rồi.

Người hành tinh Lan Tư Lạc Đặc chính là nhằm vào nghiên cứu cơ thể siêu cấp năng lượng, nhất định sẽ bị nhắm tới bọn họ. Hơn nữa chính phủ liên bang đối mặt chiến tranh đều có phản đồ, không có cách nào dựa vào lực lượng chính phủ liên bang, một khi tin tức truyền ra, bọn hắn sẽ nguy hiểm hơn.

-Bí mật vận chuyển đến căn cứ phế tích của Cục Thần Kiếm, không công khai với bên ngoài, sau đó, Tập đoàn Tư Tháp Khắc cùng Cục Thần Kiếm sẽ kết nối với nhau. Nếu chiến tranh thất bại, căn cứ sẽ phát triển vũ khí như một cuộc phản công, các ngươi cho rằng thế nào?

Cát Hồng nói với mọi người.

-Bây giờ Cục Thần Kiếm có lẽ bị không ít kẻ theo dõi. Một khi có người rời đi, bọn hắn sẽ biết căn cứ.

Có người mở miệng nói.

-Ta có đề nghị.

Hứa Mạt nói.

-Nói đi.

Cát Hồng nhìn Hứa Mạt.

Hắn nhìn về những người xung quanh, vấn đề này rất quan trọng.

-Mọi người ở đây đều có thể tin được.

Cát Hồng nói.

-Thành phố Cương Khung có thể làm cứ điểm, nghiên cứu siêu vũ khí cần nguyên liệu, phế tích có thể dễ dàng lấy được. Tập đoàn Tư Tháp Khắc cùng thành phố Cương Khung vẫn luôn duy trì hợp tác, đồng thời cũng được sử dụng để che giấu tai mắt của chúng tôi.

Hứa Mạt đề xuất.

Là một thành phố biệt lập, thành phố Cương Khung không thu hút sự chú ý, có thể làm căn cứ phát triển siêu vũ khí. Nếu Thành phố Xuyên Tinh bị chiếm đóng sau chiến tranh, thành phố Cương Khung sẽ trở thành căn cứ trọng điểm.

Hơn nữa, bây giờ người quản lý thành phố Cương Khung là Tôn Bàn Tử cùng mấy vị hắn quen biết, hoàn toàn không có vấn đề gì về mặt an toàn

-Có thể.

Cát Hồng gật đầu. Đề nghị của Hứa Mạt không tệ. Thành phố Cương Khung rất phù hợp

Những người khác cũng gật đầu, không có ý kiến gì.

Lúc này máy truyền tin của Sử Cường rung lên, hắn ấn nút kết nối, ánh mắt nhìn về phía Hứa Mạt nói.

-Có người muốn vào Cục Thần Kiếm, nói là người của ngươi.

-Ừm,

Hứa Mạt gật đầu.

-Là người của ta, Sử Cục, làm phiền ông tự mình bàn giao.

-Đồ vật gì thần bí như vậy?

Sử Cường nhìn Hứa Mạt và hỏi.

-Trang bị vũ khí siêu năng lực.

Hứa Mạt nói.

Hắn vừa dứt lời, tất cả mọi người đều nhìn hắn.

-Ta đi xem một chút.

Sử Cường có chút hưng phấn nói, sau đó rời đi. Trang bị vũ khí siêu năng lượng đang được chuyển tới?

Tư Tháp Khắc Hào nhìn chằm chằm Hứa Mạt, tiến lại gần bên hắn ta:

-Ta biết ngay ngươi không thành thật, nói đi, còn bao nhiêu chuyện ngươi đang giấu?

-Ta nhờ giáo viên của Linh hỗ trợ, cô ấy đã đến khu vực biển sâu và mang về một số thiết bị.

Hứa Mạt giải thích.

Đám người gật đầu, Hứa Mạt cùng Dạ Hi lần đầu tiên trở về là nhờ Khung Sư phụ mang về.

Giaos viên của Linh thực sự có năng lực này.

-Hãy đối tốt với Linh.

Dạ Hi đi tới vỗ vỗ vai Hứa Mạt, mọi người xung quanh cũng nhìn theo cười.

Hứa Mạt nhìn thấy những ánh mắt đó có chút phiền muộn, sao lại giống người đang ăn bám vậy? Hắn là loại người đó sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận