Căn Cứ Số 7

Chương 356: Nữ ma đầu nhận lấy cái chết

-Bang.

Hứa Mạt lần nữa lui về phía sau, nữ ma đầu tiến lên, kiếm năng lượng tiếp tục chém tới.

Hứa Mạt giơ thanh kiếm của mình lên để chặn.

-Bang, bang, bang...

Hứa Mạt liên tục bị bức lui, cả cơ thể bị năng lượng cường đại trước mặt chèn ép. Đây là lần đầu tiên, bị người cùng đẳng cấp áp chế. Chẳng lẽ ánh sáng năng lượng của nữ quỷ này thuộc về siêu năng lực sao?

Chỉ thấy nữ ma đầu lần nữa giơ thanh kiếm của mình lên, luồng năng lượng trở nên mạnh mẽ hơn. Hứa Mạt giơ thanh kiếm của mình lên đón đỡ.

-Ầm.

Sau nhiều lần va chạm liên tiếp, có tiếng lách cách giòn giã, thanh kiếm bị gãy.

Hứa Mạt mạo hiểm né tránh, kiếm chém vào chiến giáp, xé rách chiến giáp, thân thể Hứa Mạt liên tục lui về phía sau. Hứa Mạt rút ra một thanh kiếm khác, nhìn xuống bộ giáp, ánh mắt nghiêm túc nhìn thẳng về phía trước.

Lực tấn công của nữ ma đầu này quá mạnh, nhưng có vẻ như tốc độ không nhanh.

-Chi chi…

Có một dòng điện chạy qua thanh kiếm. Đây không phải là đấu trường ở Thành phố Cương Khung, mà là đấu trường Siêu Thần của Bái Luân, hắn đến từ các thành phố khác, không ai trong số họ biết hắn.

Hắn muốn xem nữ ma đầu trước mặt mạnh đến mức nào.

Một luồng điện xẹt qua, bao trùm không gian, chém thẳng vào bộ giáp của nữ ma đầu khiến những luồng điện bơi trên bộ giáp trắng của cô ta.

Nữ ma đầu tựa hồ cũng có chút kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn chung quanh, sau đó nhìn chằm chằm Hứa Mạt trước mặt, lại hướng hắn đi tới. Thanh kiếm và lưỡi đao một lần nữa va chạm.

-Oanh…

Dòng điện cường đại va chạm với quầng sáng năng lượng, phát ra âm thanh đinh tai nhức óc, Hứa Mạt cảm nhận được một chấn động kịch liệt từ phía trên thanh kiếm.

Hứa Mạt hiểu rằng thanh kiếm mà nữ ma đầu dường như chém ra, đơn giản là ẩn chứa kỹ năng chiến đấu, nó rất mạnh mẽ với quầng sáng năng lượng, cô ta không có đối thủ trong đấu trường siêu thần này.

-Chi Chi...

Một tiếng bén nhọn đinh tai nhức óc phát ra, đao cùng kiếm ma sát vào nhau, dòng điện đáng sợ điên cuồng áp chế lẫn nhau. Nữ ma đầu giơ kiếm lên đỡ, vẫn là một động tác đơn giản, nhưng tựa hồ đã trở về nguyên bản, động tác tưởng chừng như đơn giản lại ẩn chứa một cỗ lực công kích vô địch.

Dòng điện bao quanh thân thể, lúc này Hứa Mạt đã hoàn toàn điên cuồng, kiếm liên tục chém ra, dòng điện cuồng bạo trong tòa nhà bỏ hoang tàn phá bừa bãi.

Trong tiếng va chạm liên tục vang lên, tòa nhà bỏ hoang không ngừng tung bụi mù mịt, mơ hồ có nguy cơ sụp đổ.

Kiếm của nữ ma đầu cuối cùng trở nên chậm hơn, vào lúc Hứa Mạt điên cuồng công kích đã lui về phía sau, ánh mắt dưới lớp áo giáp khẽ biến đổi.

Rung lắc từ tòa nhà bỏ hoang ngày càng trở nên dữ dội hơn. Dưới dòng chảy dữ dội, một tảng đá lớn rơi xuống, nhưng cả hai vẫn tiếp tục chiến đấu như thể họ không nhận thấy điều đó.

-Keng…

Một tiếng lanh lảnh truyền ra, Hứa Mạt đem kiếm của nữ ma đầu bổ đôi, dòng điện khủng bố bao quanh kiếm chém về phía nữ ma đầu.

-Đừng giết ta.

Đúng lúc này, nữ ma đầu lên tiếng, không giống như hắn tưởng tượng, giọng nói của nữ ma đầu trong trẻo, là giọng nói của thiếu nữ.

Hơn nữa, giọng nói của cô ấy dường như ẩn chứa một sức mạnh ma thuật, đánh thẳng vào linh hồn, khiến trái tim Hứa Mạt run lên, như bị một lực lượng kỳ diệu đánh trúng.

Trường kiếm trong tay hắn quả nhiên chậm lại, nghe thấy giọng nói của đối phương không đành lòng ra tay, ánh mắt tựa hồ xuyên thấu áo giáp, nhìn thấy khuôn mặt của một cô gái trẻ, dung mạo xinh đẹp đến kinh người.

Hứa Mạt còn không biết chuyện gì xảy ra, làm sao xuyên thấu áo giáp nhìn thấy đối phương?

Thanh kiếm của hắn ngày càng chậm lại, như thể mất kiểm soát. Lúc này, hắn nhìn thấy thiếu nữ giơ kiếm lên chém về phía hắn.

-Thật xin lỗi.

Một giọng nói trong trẻo vang lên, đây là lần đầu tiên Hứa Mạt cảm nhận được cái chết. Đây là lần đầu tiên hắn bị giết ở Đấu trường Siêu Thần, cũng là lần đầu tiên bị giết ở thế giới phế tích này.

Sau khi chết, phải mất một ngày để nhập lại.

Trong phòng máy móc, Hứa Mạt giật mình tỉnh lại, thở dốc một hơi, sau đó hít sâu một hơi mới bình tĩnh lại.

Cảm giác chết thực sự rất chân thật. Tuy nhiên, hắn lại cảm thấy sốc nhiều hơn khi mình bị giết. Đương nhiên, hắn không thể chỉ bởi vì đối phương nói một câu mà nương tay, cũng không thể bởi vì đối phương là phụ nữ.

Thay vào đó, hắn thấy mình bị ảnh hưởng bởi giọng nói của bên kia.

Đây là ngôn năng sao?

Lại có một siêu năng lực kỳ diệu như vậy?

Người đứng đầu trong đấu trường Siêu Thần, Công Chúa Lạc Phách, nữ ma đầu! !



Thất bại ở sân thi đấu Siêu Thần đã làm cho Hứa Mạt nảy sinh một cảm giác nguy hiểm.

Hành tinh Bái Luân rất lớn, chỉ mình Cương Khung đã là thành phố chứa nghìn tỷ nhân khẩu rồi, mà đến nay đã hiểu được thủ phủ của hành tinh Bái Luân chính là một nhóm các thành phố ở ven biển, đó mới chính là chỗ tụ tập dân cư đông nhất.

Mà còn chưa kể, người của hành tinh Bái Luân còn đến từ các tinh cầu khác của loài người.

Những nhân loại này đều là người bên trong nắm giữ rất nhiều siêu năng lực, giống như nữ ma đầu vậy. Loại này mà nói, có thể là một loại siêu năng lực hệ tinh thần tương tự như Lăng Dung, hơn nữa còn trực tiếp hơn.

Nếu như hắn không khắc chế được họ, về sau khi gặp phải những người kiểu đó e rằng sẽ phải rất thảm.

Xem ra, phải nghĩ ra biện pháp khống chế, đánh chết đối thủ mới được.

Hứa Mạt đi ra khỏi phòng, máy truyền tin rung lên, là một dãy số xa lạ.

Nhận máy.

-Là thợ săn sao?

Bên kia truyền đến một tiếng nói za lạ.

-Ừ?

Hứa Mạt hơi kinh ngạc, cảnh giác hỏi:

-Ngươi là ai?

-Xem ra không phải tìm nhầm rồi.

Bên kia mở miệng trả lời:

-Người ngoài hành tinh.

-......

Hứa Mạt sửng sốt.

Là người hành tinh bên ngoài sân thi đấu Siêu Thần, hắn hoàn toàn không phải là người của thành phố Cương Khung, mà là đến từ thủ phủ của hành tinh Bái Luân. Lúc hắn đánh chết đối thủ, Hứa Mạt cũng đã biết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận