Căn Cứ Số 7

Chương 401: Tin dữ

-Oong!

Trong nháy mắt, chiến đao của Hứa Mạt mở bụng của con thủ lĩnh quái thú, một dòng máu mạnh mẽ bắn ra, chiến đao của Hứa Mạt chém từ đầu đến cuối, một lượng lớn máu tươi ở phía dưới phun mạnh.

Chiến đao của các cơ giáp khác cũng giết tới, đâm vào lớp vỏ xác ngoài của đối phương, đem đầu của con thủ lĩnh quái thú đóng đinh ở trong không trung.

-Oành!

Chiếc cơ giáp màu đen đi ra từ đuôi của con quái thú, thân thể đứng thẳng, trôi trở trong không trung, nhưng cơ giáp lúc này đã rách tả tơi, trong không trung đi thẳng về phía trước.

Xung quanh, vô số ánh mắt nhìn về phía chiến giáp này, bao gồm cả những chiếc chiếc máy bay chiến đấu đang bay lơ lửng ở khu vực này cùng với những cơ giáp vừa rồi, họ quan sát Hứa Mạt từ các phía khác nhau.

Giữa những chiếc máy bay chiến đấu, phi công gập tay cúi chào về phía Hứa Mạt.

Giữa những chiếc cơ giáp, cơ giáp sư cũng yên lặng kính chào theo nghi thức quân đội.

Sau đó, bọn họ đồng thời tiến liên giết đám quái thú.

Trận chiến vẫn chưa chấm dứt!

Hứa Mạt cảm thấy tinh thần lực càng phát ra mệt mỏi, cơ giáp đi về phía khoảng trống, hắn cần nghỉ ngơi.

Khoảnh khắc ngắn ngủi vừa rồi kia, cường độ cực cao, tinh thần lực của hắn phóng thích tới cực hạn, vận chuyển tuyệt đối, tất cả đều như là hư ảo, tốc độ khủng bố của con thủ lĩnh quái khi đều trở nên chậm lại ở trong đầu.

Trong nháy mắt, giống như là đã trôi qua rất lâu.

Nghĩ đến việc chính mình vừa lấy một vị tư lệnh của quân đội ra làm tiền đặt cược, Hứa Mạt không khỏi có chút nghĩ mà sợ.

Nhưng mà lúc đó đã không còn lựa chọn nào khác.

May mắn thay, hắn thắng!



Sau khi thủ lĩnh quái thú chết trận, đám quái thú mất đi chỉ huy nhưng trận chiến này vẫn giằng co thêm một giờ đồng hồ, sau khi cả quân đội liều mạng giết hết đám quái thú cấp A, làn sóng quái vật cuối cùng cũng rút lui.

Nhưng cũng vì thế, quân đội Tây Nam đã phải trả một cái giá cực lớn.

Trên mặt đất, thi thể chồng chất như núi, nơi nơi đều là xác quái thú cùng với thi thể của các chiến sĩ.

Quân đội vẫn liên tục giết những con quái thú còn sót lại.

Tư lệnh Khưu đứng ở trước chiến trường, nhìn chiến trường thảm thiết, tay phải giơ lên, kinh chào theo nghi thức quân đội.

Giữa chiến trường, chiến sĩ cũng đồng thời cúi chào, kính chào những đồng đội đã hy sinh.

Hứa Mạt đứng ở phía sau tư lệnh Khưu, cũng giơ tay lên, kinh chào cũng người chiến sĩ dũng cảm dùng máu tươi để bảo vệ phòng tuyến.

Những quân nhân còn sống thì bắt đầu gột rửa chiến trường, kiểm lại thi thể của những liệt sĩ đã đồng hành cùng mình.

-Xác của đám quái thú cũng lưu lại rồi bán đi, toàn bộ làm tiền trợ cấp.

Tư lệnh Khưu mở miệng nói, xác của những con quái thú đó đều có thể đem đi bán, nhất là những con quái thú mạnh, giá bán vô cùng cao, một ít công ty lớn sẽ mua với giá đó.

Tiền trợ cấp chỉ có thể từ nơi này mà ra.

Hứa Mạt cảm thấy trong lời nói của tư lệnh Khưu có chút bi thương.

Tiền trợ cấp của các chiến sĩ thế mà chỉ có thể đến từ xác của các con quái thú.

Đương nhiên hắn cũng hiểu được, chiến đấu một hồi, nguyên khí của quân đội Tây Nam đã tổn thất rất lớn, cực thê thảm.

Chiến tranh là đốt tiền cũng đốt luôn người.

Tư lệnh Khưu xoay người đi về phía bộ chỉ huy, Hứa Mạt đi theo sau.

-Qua nhìn xem phía thành phố thế nào rồi.

Tư lệnh Khưu mở miệng nói, những người lính chuyển sang kênh phát sóng thời gian thực của thành phố.

Chỗ hổng ở thành phố không quá lớn, sau khi điều động toàn bộ lực lượng vũ trang cũng liên tục đánh lui đám quái thú, hơn nữa đã bắt đầu sửa lại lỗ hổng, sửa lại lồng năng lượng, cũng liên tục giết hết đám quái thú còn lại ở trong thành phố.

Thấy một màn như vậy, vẻ mặt của tư lệnh Khưu có chút phức tạp, lại nhẹ nhàng thở ra, cảm giác có chút bi thương.

Bọn họ kiên trì không ít thời gian nhưng không đợi được lực lượng tiếp tế đến.

Chính phủ có thể điều phối và triển khai từ đó.

Xem ra, trung lập cũng không được đâu.

Huấn luyện viên Hàn chờ đoàn người cũng đi tới bên này, cúi chào nói:

-Tư lệnh, tuyến phòng hộ đã bắt đầu được sửa lại rồi, làn sóng quái thú cũng đang rút đi.

Nguy cơ đã được giải trừ.

-Ừm.

Tư lệnh Khưu gật đầu, quay sang nói với Hứa Mạt:

-Cơ giáp cứ để lại đây đi, để cho bên kỹ thuật tiến hành sửa chữa, tạm thời không có cái mới bồi thường cho cậu.

Một chiếc cơ giáp cấp bậc tử thần màu đen có giá vô cùng cao.

Lần này quân đội Tây Nam cũng tổn thất không ít cơ giáp đẳng cấp cao, muốn khôi phục sinh lực cần một đoạn thời gian dài.

-Sửa chữa lại là được rồi.

Hứa Mạt mở miệng nói.

Nhóm người huấn luyện viên Hàn nhìn về phía Hứa Mạt, người này là ai vậy?

Trước đó Hứa Mạt dám lấy tư lệnh Khưu ra làm mồi, điều khiển bọn họ đồng thời công kích từ hai bên sườn, thu hút sự chú ý của con thủ lĩnh quái thú, khiến cho quái thú vươn xúc tu phòng ngự, bị hắn tranh thủ cơ hội chớp nhoáng khi không có xúc tua bảo hộ bụng, hắn lọt được vào bụng quái thú, chém cơ thể của nó.

Hành động này khiến bọn họ kinh hãi một thân đổ mồ hôi lạnh, chỉ cần lệch lạc một chút thôi, mạng của tư lệnh sẽ nằm trong tay hắn.

Quá lớn mật rồi.

-Ra đây đi.

Tư lệnh Khưu nói với Hứa Mạt.

Hứa Mạt từ trong cơ giáp đi ra, đám người nhìn thấy hắn thì sửng sốt, sau đó một người mắng:

-Tên soi con này lá gan lớn lắm đấy.

-Sao cậu dám làm thế?

Cũng có người buồn bực nói.

-Nhưng mà, làm đẹp lắm.

Đám đông liên tục mở miệng.

Huấn luyện viên Hàn đi đến trước người Hứa Mạt, nghiêm mình, cúi chào.

Những người khác cũng đều dừng lại, đứng thẳng người, thân hình thẳng tắp, cúi chào Hứa Mạt, trong lúc nhất thời, cả không gian vô cùng yên tĩnh.

Nói lời cảm ơn không tiếng động cũng là sự kính trọng cao nhất.

Nếu không phải đã giết chết được con thủ lĩnh quái thú kia, e rằng hôm nay sẽ phải nói rõ tại đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận