Căn Cứ Số 7

Chương 337: Học viện siêu phàm tập hợp!

Âm báo của hệ thống lại vang lên, lòng người trong đấu trường Siêu Thấn nhảy lên nhảy xuống.

Hồng Giáp đứng vị trí thứ mười trong Đấu trường Siêu Thần, Hắc Xà xếp thứ chín, hai người bị giết liên tiếp. Đây là muốn mấy người xếp hạng đều bị Thợ Săn giết chết sao?

Không lâu sau đó, ở giữa sân Đấu trường Siêu Thần, có hai người đang chạ như điên, chạy phía trước là một người con gái đang điên cuồng lánh nạn.

Sau đó, Hứa Mạt đang cầm hai đao trong tay đuổi theo đến tận cùng.

-Đối phó với phụ nữa mà mày vẫn ra tay được sao?

Người phụ nữ cảm thấy Hứa Mạt đang tới gần liền hô to một tiếng.

Đáp lại lời của cô ta là một thanh đao.

Ánh đao chớp nhoàng, đầu bay lên.

Sau khi Hứa Mạt giết chết đối phương thì tiếp tục đi trong trong màn mưa. Trong màn mưa của thành phố đổ nát u ám, hắn như là một pho tượng sát thần.

Trong một tòa nhà bị bỏ hoang phía xa, có một bóng người nhìn Hứa Mạt liền cảm thấy một trận rét lạnh.

Sau đó, hắn thấy được Hứa Mạt ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía hắn, hình như khóe miệng có một nụ cười nhợt nhạt.

Hắn chỉ cảm thấy nụ cười này rất lạnh, như là nụ cười của ma quỷ vậy.

Hắn xoay người bỏ chạy, người mới này có tên giống với hắn, là Thợ Săn.

Còn người ở trong Đấu trường Siêu Thần lại nghe âm thanh hệ thống thông báo vang lên liên tiếp hai lần.

Lại là một nữ ma đầu đứng vị trí thứ bảy trong bảng xếp hạng của Đấu trường.

Sợ là chỉ có “nữ ma đầu” mới có thể thu thập được hắn thôi.

Người có vi tích phân đứng đầu Đấu trường Siêu Thần, danh hiệu: Công chúa nghèo túng.

Nhưng người trong Đấu trường Siêu Thần càng thích danh xưng “công chúa nghèo túng” hơn là nữ ma đầu.

Từ khi cô bước vào Đấu trường này, không có trận nào bại, ai gặp được cô thì người đó chết, chừa từng thất thủ.

Thâm chí, đến tận bây giờ cũng không ai biết được thân phận của cô, cũng chưa từng nhìn thấy diện mạo của cô.

Có người nói có thể cô chỉ lấy cái tên nữ tính hóa đấy thôi, trên thực tế nói không chừng còn là một tên biến thái.

Tóm lại, cũng là một con quái vật.

Hôm nay, vị Thợ Săn dến từ thành phố Cương Khung, tựa hồ cũng là một con quái vật. Ngày đầu tiên đến mà đã bắt đầu tiến thành săn giết ở trong đấu trường Siêu Thần này.

Chẳng qua, hình như đã vài ngày nữ ma đầu không tiến vào đấu trường Siêu Thần rồi thì phải.

Bởi vì đã là vô địch rồi.

Hứa Mạt giết chết liên tiếp mười hai người, sau khi giết xong không tìm thấy mục tiêu, vì thế liền rời khỏi đấu trường.

Đấu trường Siêu Thần này là một nơi vô cùng tốt để luyện tập, người ở bên trong đó đều rất mạnh, có năng lực chiến đấu vượt qua nguyên lực, mặc dù hắn biết hắn đã liên tiếp giết chết mười hai người nhưng vẫn chưa gặp phải kẻ yếu nào.

Chính là hắn vẫn còn chưa tận hứng, quá ít người.

......

Hứa Mạt rời khỏi Thế giới đổ nát, đi ra bên ngoài.

Lão viện trưởng Đạm Đài đang gọi video với người khác.

Hứa Mạt phát hiện, từ sau khi từ chức ở học viện Nặc Á, lão viện trưởng không có được sự thoải mái khi về hưu, mà ngược lại, ông cụ càng bận.

Đầu bên kia của cuộc gọi video này là Khưu tư lệnh – người đứng đầu quân khu Tây Nam.

-Lão viện trưởng đừng nghĩ nữa, lần này tám học viện siêu phàm lớn không có hy vọng, đoàn thể tác chiến trong quân khu có tố chất mà học viên không thể so được, tám học viện lớn đều tự chọn người, chờ mọi người sàng lọc chọn người rồi huấn luyện lại đều muộn cả rồi. Mặc dù học viện siêu phàm có được người có năng lực tác chiến mạnh đến thế nào đi nữa, nhưng Thẩm Thiên Trọng là ai? Thủ hạ của hắn chính là binh lính phối hợp qua lại, vượt cấp giết người cũng không phải việc gì có.

-Chắn chắn thua?

Lão viện trưởng hỏi.

-Chắc chắn thua.

Tư lệnh Khưu gật đầu:

-Nếu cậu học trò kia của ông phải tham chiến, ông có thể để cậu ta đến chỗ tôi nhìn xem thử.

-Được.

Lão viện trưởng gật đầu, ngắt máy.

Vừa mới đặt xuống, máy truyền tin lại rung lên, ông cụ không nhận, đều là cuộc gọi từ bên học viện siêu phàm.

Hứa Mạt đi tới bên cạnh, mở miệng nói:

-Thầy, có cần em tham gia không?

Thầy Đàm tuy rằng đã về hưu nhưng thầy vẫn là một trong những người đứng đầu của học viện.

Lần này đối phương nhắm vào học viện để đả kích.

Nếu như thua, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Tuy rằng thời gian đã định là một tháng sau, nhưng hiện tại ngoài giới truyền thông đã đang điên cuồng tạo xu thế.

Dân chúng đều đang nhìn đến sự hủ bại của học viện siêu phàm, cũng chứng kiến cuộc diễn luyện quân sự của quân khu phía Nam, đều cho rằng học viện siêu phàm chắc chắn sẽ thua.

Nếu đánh thắng, học viện siêu phàm có thể phải đối mặt với sự cải cách.

-Nghe theo sự sắp xếp của ta.

Ông cụ nói.

-Vâng ạ.

Hứa Mạt gật đầu, nếu như thầy đã có kế hoạch thì hắn cũng không hỏi nhiều nữa.





Sau mấy lần tiến vào Đấu trường Siêu Thần, Hứa Mạt đại khái có chút hiểu biết hơn về Đấu trường này.

“Bạn tốt” của hắn đã hỏi qua người ở bên trong, đã biết được một chút tin tức.

Đấu trường Siêu Thần có sức chứa một trăm người trên toàn cầu, họ sẽ cùng thi đấu trong một đấu trường, mỗi một người rời đi thì đấu trường sẽ mở ra cơ hội luyện tập khiêu chiến trong không trung ở thế giới phế tích cho những người có điều kiện tốt nhất, thành công tiến vào.

Cái gọi là “rời đi” chính là cấp bậc nguyên lực của người đó tăng lên nên không phù hợp với đấu trường hiện tại. Hắn muốn tham gia lại Đấu trường Siêu Thần, cần khiêu chiến quyền hạn tiến vào của những cấp bậc cao nhất trong Đấu trường Siêu Thần.

Nói cách khác, ở thế giới phế tích trước đó, hắn là phương án lựa chọn tối ưu, sau khi người cuối cùng rời khỏi, hắn được tiến vào đấu trường này với tư cách là một nguồi thay thế.

Điều này cũng có nghĩa là, đây là một cấp bậc khác cúa một nhóm người cực mạnh trên toàn thế giới có nguyên lực cấp B–.

Đương nhiên, cũng có thể có người chẳng có chút hứng thú nào, dù là với thế giới phế tích hay Đấu trường Siêu Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận