Căn Cứ Số 7

Chương 766: Kỳ quái

-Không phải, bác của tôi mới là người thừa kế, cho nên tôi chỉ cần hưởng thụ của cải là được rồi.

Tác Lôi trả lời. Mặc dù là hoàng thất, nhưng quan hệ của gia tộc hắn khá hòa hợp, bác của hắn luôn luôn để cha hắn chuẩn bị nhiều tiền cho hắn tiêu, tuyệt đối không nên để hắn phải khổ sở.

Dù sao trong nhà cái gì cũng không thiếu, nhiều tiền quá, phung phí cũng không hết.

Hứa Mạt hiểu, xem ra Tác Lôi quần là áo lụa như vậy là có nguyên nhân.

Chỉ cần hắn không đi chạm vào quyền lực, hắn muốn quậy quá như thế nào cũng được. Người thừa kế là bác của hắn còn vui lòng hơn khi nhìn hắn đi phung phí nữa là, an tĩnh mà làm một thiếu gia ăn chơi.

Hắn nghi ngờ rằng việc Tác Lôi tới hành tinh Lư Tạp Tư cũng là do dùng tiền đút lót, tiền tài có thể làm được mọi thứ.

Vị huynh đệ này của hắn, quả nhiên nghèo đến mức chỉ có tiền!

Xem ra người mà lúc trước Tác Lôi theo đuổi thành công Y Tái Ân hiển nhiên không chỉ đơn giản là trà xanh. Cô ta toan tính nhiều quá, tiếc là đã bị hắn phá hủy, trách làm sao mà tức đến thở hổn hển đến thư viện tìm hắn tính sổ, thiếu chút nữa ả đã câu được Tác Lôi rồi.

Phụ nữ quả nhiên sâu không lường được, Linh đơn thuần vẫn là tốt nhất!

-Tôi có người chú là người phụ trách của hành tinh Lư Tạp Tư bên này, hắn biết rất nhiều người. Diệp Tạp Lâm Na, em muốn quen người nào, tôi có thể nhờ chú mình giới thiệu giúp em.

Tác Lôi nhìn về phía Diệp Tạp Lâm Na nói.

-Tiểu thư Diệp Tạp Lâm Na, nhà cô ở chỗ này hẳn là cũng có người đúng không, cô có thể nhờ Tác Lôi xây dựng một hệ thống mạng lưới giao thiệp, thể hiện cho họ thấy giá trị của cô. Nếu cần ở phương diện khác, tôi tin Tác Lôi nhất định sẽ đồng ý phối hợp với cô.

Hứa Mạt nói. Diệp Tạp Lâm Na vẫn đang học đại học, không tiện tiếp xúc với những người cầm quyền, nhưng người của gia tộc nhà cô thì có thể. Chỉ cần để những người đó nhìn thấy giá trị của Diệp Tạp Lâm Na cao hơn việc kết thông gia với hội Nguyên lão là đủ rồi.

-Không sai.

Tác Lôi sảng khoái đồng ý nói.

Diệp Tạp Lâm Na liếc nhìn Tác Lôi, hình như cũng chẳng còn biện pháp nào tốt hơn.

Nhưng so việc kết thông gia gả cho người của hội Nguyên lão bên kia thì mạnh hơn là rõ.

-Diệp Tạp Lâm Na, hiện tại em có thể hẹn hò cùng tôi không?

Tác Lôi thành khẩn hỏi.

-...

Hứa Mạt thật muốn đấm cho hắn một cú.

Bàn chuyện tình cảm không phải là được rồi sao? Hắn lại đem chỉnh thành giao dịch.

Thằng cha này trong đầu đều là suy nghĩ muốn giao dịch.

Trước kia chuyện tặng quà cũng thế, trời sinh là cây ATM rồi.

-Tôi nghĩ kỹ đã.

Diệp Tạp Lâm Na rời đi.

-Bộ tôi nói sai cái gì hả?

Tác Lôi nhìn Hứa Mạt hỏi.

-Cùng người không có tiền nói chuyện giao dịch tiền nong. Diệp Tạp Lâm Na là thành viên của hoàng thất, cậu muốn lãng mạn phải có phẩm cách, để cho cô ấy thấy được giá trị của cậu mà không cần phải nói ra.

Hứa Mạt bất đắc dĩ đáp, phải có cách thức đó!

-Người anh em Hứa Mạt, cậu phải dạy tôi nhiều lên nha.

Tác Lôi nắm tay Hứa Mạt, từ trong túi móc ra vài cọc tờ tinh tệ đặt trên bàn tay hắn.

Hứa Mạt cảm động đến phát khóc.

Cùng người có tiền bàn luận về chuyện tiền... hắn sao lại biết chính mình không có tiền chứ!

Thằng khỉ gió này hiểu chuyện dữ vậy?

-Tiếp theo đây tôi nên làm gì?

Tác Lôi hỏi.

-Chờ cô ấy liên hệ cậu đã. Nếu như cô ấy gọi cậu thật, về sau lúc cậu đưa cô ấy đi, có thể thả cho chú cậu vài tín hiệu, để ông ấy hiểu rõ.

Hứa Mạt trả lời. Diệp Tạp Lâm Na là người thông minh, sẽ biết nên chọn thế nào.

-Đã hiểu.

Tác Lôi gật đầu.

-Lần này cậu sẽ không lại giống như lần trước đó chứ?

Hứa Mạt khuyên Tác Lôi:

-Diệp Tạp Lâm Tư không phải là cô nàng người Y Tái Ân kia đâu, là hoàng thất của hành tinh Tạp Lạc Lan đó. Nếu cậu nghĩ chỉ muốn chơi đùa một chút thôi thì đừng có chơi lớn vậy.

Nếu mà Tác Lôi cặn bã như thế thì hắn sợ là chính mình cũng sẽ chịu thê thảm, dù sao cũng là do hắn giật dây...

-Hứa Mạt huynh đệ yên tâm, tôi đâu phải loại người đó đâu.

Tác Lôi vỗ vai Hứa Mạt nói.

-...

Hứa Mạt vẫn hơi không yên tâm.

-Cô nàng người Y Tái Ân lần trước là nhắm tới tiền của tôi, sao có thể so cô ta với Diệp Tạp Lâm Na được.

Tác Lôi vẫn phân biệt rõ.

-Đúng rồi, chuyện lớn của chúng ta khi nào bắt đầu?

Tác Lôi hỏi.

-Cừ từ từ.

Hứa Mạt đáp, chuyện người quản lý chuyên nghiệp còn chưa giải quyết nữa.

-Tôi chờ tin tốt của cậu.

Tác Lôi cũng đi khỏi.

-Sao cậu lại hư hỏng vậy hả?

Sau khi bọn họ rời đi, Linh nói với Hứa Mạt.

-Nữ ma đầu, cô không hiểu chuyện này đâu, tôi là đang giúp bọn họ. Cái này gọi là giúp người làm niềm vui đó.

Hứa Mạt nói, hắn nhìn thoáng qua thư viện, hỏi:

-Sao hôm nay ít người tới vậy, đi đâu hết cả rồi?

Thư viện có hơi yên lặng, cơ bản không có ai.

-Hôm nay khoa Siêu phàm tổ chức giải đấu cho tân sinh, phần lớn sinh viên đều đi xem náo nhiệt hết rồi.

Linh mở miệng nói.

Khai giảng đã được mấy tháng, khoa Siêu phàm hàng năm đều sẽ tổ chức giải đấu dành cho sinh viên mới vào, qua đó cũng có thể đánh giá chung được trình độ chiến đấu của tân sinh khoa Siêu phàm.

Đối với việc khoa Siêu phàm chiến đấu, người trong trường học rất hứng thú. Cho dù là người khác khoa cũng sẽ đều đến xem thử.

-Thảo nào.

Hứa Mạt thầm nói một tiếng, khó trách sao Y Trạch và Tạp Đặc lại chăm đến như thế.

Cơ mà chuyện này có liên quan gì đến nhân viên quản lý sách báo như hắn đâu.

Đi qua ngồi bên cạnh Linh, Hứa Mạt duỗi lưng một cái, sau đó nằm nhoài sát vào cô nhìn về phía trên bàn, hỏi:

-Cô đang xem sách gì vậy?

Dứt lời, hắn liền vươn tay đến muốn lật thì bị Linh đè tay xuống.

Hứa Mạt cảm thấy vô cùng kỳ quái, hắn lại càng muốn nhìn xem.

Bạn cần đăng nhập để bình luận