Căn Cứ Số 7

Chương 468: Làm loạn trận hình

Máy bay chiến đấu không ngừng rơi xuống, trang bị của quân đội phía Nam là quân đội phía Bắc trội hơn bên Hứa Mạt.

Nhưng có một chiếc cơ giáp cấp S đang ở đây, căn bản là không vượt được, trừ phi phá hủy nó.

Đúng lúc này, bên cạnh quân đội Tây Nam xuất hiện một đội vũ trang, nhân số không nhiều lắm nhưng đều là bộ đội vũ trang cấp A.

Lực lượng vũ trang của công ty gen và gia tộc Lý gia nhập cuộc chiến.

-Ầm!

Bọn chúng trực tiếp nổ súng về phía trước, làm loạn đội hình được bố trí của nhóm Hứa Mạt.

Hứa Mạt chú ý tới chiến trường bên kia, hắn nhìn thoáng qua đội ngũ của đối phương.

Sau vài lần phóng ra hỏa lực, năng lượng của cơ giáp còn thừa 90%, hỏa lực mạnh được phóng ra có thể tiêu hao vô cùng lớn.

Tinh thần lực phóng thích đến mức tận cùng, cơ giáp của Hứa Mạt hướng tới trận doanh của đối phương rồi đáp xuống, phải tiến vào trung tâm của đối phương.

Hứa Mạt giờ đây chỉ cảm thất hình ảnh không rõ, tầm nhìn mơ hồ, đầu trướng đau, thừa nhận áp lực cực lớn.

Nhưng nếu tốc độ của cơ giáp không nhanh mà nói thì nó chính là bia ngắm sống, tuy hỏa lực của đối phương không bằng cơ giáp cấp S, nhưng có thể tiêu hao năng lượng, một khi năng lượng bị tiêu hao hết, cơ giáp sẽ trở nên vô dụng.

-Nổ súng!

Một nhóm máy bay chiến đấu bay về phía cơ giáp của Hứa Mạt với tốc độ khủng bố, đồng loạt nổ súng.

Hỏa lực được bắn ra dày đặc trong không gian, nhưng tốc độ của cơ giáp có thể nói là khủng bố nên hỏa lực đều không thể đuổi kịp cơ giáp, bọn họ chỉ nhìn thấy được một tia ánh sáng rơi xuống.

-Oành!

Cơ giáp hạ xuống cùng lúc va chạm với một chiến máy bay chiến đấu, chiến máy bay chiến đấu đó trực tiếp nổ mạnh dập nát, hòa thành mảnh nhỏ, mà cơ giáp vẫn đứng nơi khoảng không mà đối phương vừa rơi xuống, vũ khí thay đổi, cánh tay máy bên trái được đổi thành một chiếc súng máy bắt đầu bắn phá, cho dù là súng máy nhưng độ công kích vẫn là cấp A+.

Cánh tay phải vẫn đang tích năng lượng có thể, nổ súng.

Lấy Hứa Mạt làm điểm trung tâm., máy bay chiến đấu không ngừng rơi xuống, cơ giáp bị đánh trúng cũng vỡ tan tành giống nhau, làm rối loạn trận hình của đối phương.

Xung quanh, toàn bộ hỏa lực vẫn tập trung bắn về phía cơ giáp của Hứa Mạt như cũ, không phá hủy được cơ giáp của Hứa Mạt thì căn bản sẽ không ngăn được đối phương tấn công sâu tới.

Rất nhiều hỏa lực đứng ở phía trên cơ giáp của Hứa Mạt.

Phanh!

Cơ giáp của Hứa Mạt trước về phía trước với tốc độ cao, cánh tay trái vẫn bắn phá điên cuồng, hướng tới tòa thị chính mà liều chết bay tới.

-Xông lên.

Hai quân đội lớn nhận lệnh, máy bay chiến đầy cùng với cơ giáp bay về phía trước cực nhanh, chuẩn bị đổi tấn công từ xa thành cận chiến.

-Ầm!

Phía trên đỉnh đầu, tiếng cảnh báo cùng với âm thanh của máy bay chiến đấu hỗn loạn cùng một chỗ, khiến cho dân chúng thành phố Cương Khung cảm thấy da đầu tê dại.

Quái thú xâm lược thành phố, còn ai có thể ngăn cản?

Tận thế cuối cùng cũng tới rồi sao!

-Ầm, ầm, ầm.

Máy bay chiến đấu cùng cơ giáp tấn công đồng thời không ngừng nổ súng, song phương tiếp cận, tiến vào hỗn chiến, xe thiết giáp từ dưới lòng đất cũng tiến đến, đồng loạt điên cuồng bắn.

Vô số người dân thành phố Cương Khung chứng khiến hình ảnh chiến tranh bùng nổ kia trong đầu họ chỉ có một ý niệm.

Xong đời!

Hứa Mạt lái chiếc cơ giáp một đường xông về phía trước tấn công, căn bản là không ngăn được.

-Xoạch.

Cơ giáp tiến tới cực nhanh trực tiếp chém chết hai chiếc cơ giáp trước mặt, lại có một chiếc cơ giáp khác muốn công kích, bị trực tiếp đánh bay ra ngoài, tốc độ cực nhanh.

Hứa Mạt đang tập trung một hơi nhắm tới phía tòa thị chính.

Nam Minh Uyên đã rời khỏi văn phòng chuyển tới nơi tị nạn dưới lòng đất, nơi này cũng có thiết bị có thể nhìn thấy tất cả những chuyện đang diễn ra ở bên ngoài, ánh mắt của ông ta nhìn chằm chằm chiếc cơ giáp của Hứa Mạt.

Sao hắn lại có thể điều khiển được cơ giáp cấp S?

Mà tại nơi cao nhất của văn phòng chính phủ, Lý Trạch Long đang đứng đó, lúc này, một chiếc máy bay đáp xuống phía trên mái nhà, sau đó khoang thuyền mở ra, một chiếc cơ giáp màu vàng xuất hiện, được đưa đến trước mặt Lý Trạch Long.

Người từ bên trong đi ra, Lý Trạch Long bước lên cơ giáp.

Chiếc cơ giáp này là vì để giết nhân vật biểu tượng của đối phương mà chuẩn bị, nhưng hiện tại cần dùng nó để phối phó với Hứa Mạt.

Sau khi tiến vào cơ giáp, cơ giáp màu vàng sáng lên ánh sáng năng lượng, từng bước bước ra khỏi tòa nhà, cánh tay máy giơ lên, hướng tới một phía trong khoảng không mà bắn.

Hứa Mạt đang xông lên phía trước.

Đúng lúc này, hệ thống truyền ra tiếng cảnh báo, thân thể Hứa Mạt mạnh mẽ dừng lại.

-Đoàng!

Vị trí phía trước Hứa Mạt nổ mạnh, mặt đất bị nứt thành một cái hố to.

Hắn ngẩng đầu liền nhìn thấy một chiếc cơ giáp màu vàng đang tiến tới, cực kỳ lộng lẫy.

-Cơ giáp cấp S.

Trái tim của dân chúng thành phố Cương Khung đập mạnh. Hai chiếc cơ giáp cấp S.

Lý Trạch Long, hai mươi năm tuổi, nguyên lực cấp A–, thiên phú cơ giáp xác định và đánh giá là cấp S.

Hắn cũng không thể làm được tất cả thao tác của cơ giáp, nhưng Hứa Mạt cũng không thể.

Mà cấp bậc nguyên lực của hắn lại cao hơn Hứa Mạt hai bậc.

-Xẹt, xẹt!

Cơ giáp màu vàng giơ kiếm năng lượng lên, ánh sáng năng lượng chói lóa phía trên thân kiếm, phát ra âm thanh xẹt xẹt bén nhọn, từ trong không trung chém về phía cơ giáp của Hứa Mạt.

Vũ khí thay đổi, hóa thành chiến đao.

Chiến đao được nâng lên, cơ giáp màu vàng chém mạnh xuống với tốc độ khủng bố.

-Ầm!

Hai chiếc cơ giáp va chạm vào nhau, cơ giáp của Hứa Mạt bị trượt lùi về phía sau.

Chứng kiến một màn như vậy, hỏa lực không tiếp tục tấn công Hứa Mạt nữa mà quay sang ứng phó với đợt tấn công mãnh liệt của quân đội Tây Nam. Trước đó bọn chúng đã bị Hứa Mạt làm loạn trận hình, đã bị vây vào hoàn cảnh xấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận