Căn Cứ Số 7

Chương 484: Thủ đô thành phố Xuyên Tinh

Thủ đô của tinh cầu Bái Luân, sân bay hàng không vũ trụ.

Một chiếc máy bay hạ cánh xuống sân thượng của một tòa ở sân bay hàng không vũ trụ, cửa buồng mở ra, lần lượt từng người đi xuống. Một tràng tiếng cảm thán vang lên, các học viên đi xuống ngẩng đầu nhìn những toà nhà cực lớn ở sân bay hàng không vũ trụ, cảm xúc tuôn trào. Nơi này có thật nhiều máy bay cỡ lớn nha.

Tinh cầu Bái Luân đã sớm thực hiện chiến dịch du lịch trong vũ trụ, sân bay hàng không vũ trụ có rất nhiều máy bay bay qua lại giữa các tinh cầu khác.

-Đi thôi.

Một trưởng giả học viên nói, đoàn người đi từ sân thượng tòa này ra đến sân bay hàng không vũ trụ.

Bên ngoài sân bay hàng không vũ trụ có một sân đón khách rất lớn với nhiều phương tiện qua lại.

Chiếc xe đón tiếp học viện Siêu Phàm cũng đã đến.

-Hứa Mạt, Tư Tháp Khắc còn chưa tới sao?

Tô Nhu tiến lên hỏi.

-Đợi một chút, mọi người đi trước đi.

Hứa Mạt nói, tên kia nhìn là biết không thể nào tin cậy được.

Tô Nhu và những người khác đến học viện Siêu Phàm để trao đổi học tập, không chung đường với hắn.

-Hứa Mạt ca ca, đợi thu xếp ổn thỏa xong sẽ liên lạc với ngươi.

Tôn Tiểu Tiểu nói.

-Hứa Mạt, bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc với ta.

Lãnh Thu cũng nói.

-Được.

Hứa Mạt gật đầu, nhóm người Tô Nhu lần lượt lên xe, Lâm Tước và Áo Lợi Duy Á cũng nhìn Hứa Mạt một cái rồi theo lên, xe của học viện Siêu Phàm chạy rời đi.

-Hùng vĩ thật nha.

Tiểu Thất tò mò nhìn những tòa công trình kiến trúc cao chót vót phía xa.

Kiến trúc ở thủ đô khiến Hứa Mạt càng có cảm giác về thế giới tương lai, sau khi trải qua thảm họa, tinh cầu Bái Luân lấy thủ đô làm thành phố trung tâm, tập hợp sức mạnh khối đại đoàn kết toàn nhân loại, nhanh chóng phát triển lớn mạnh. Ở đây, hội tụ những người ưu tú nhất của tinh cầu Bái Luân với đỉnh cao trí tuệ.

Mặc dù cùng thuộc một Liên Bang, nhưng thành phố trung tâm là thủ đô này và thành phố Cương Khung kỳ thực có phần tách biệt, giống như là các quốc gia khác nhau ở kiếp trước, có sự chênh lệch cực lớn.

Lúc này, một máy bay tư nhân hạ xuống bãi đất trống phía trước.

Sau khi dừng hẳn, một người đàn ông đeo kính râm nhảy xuống, đưa ánh mắt tìm kiếm cái gì đó.

Hứa Mạt xuyên qua kính râm thấy hắn, đi tới đó.

-Như thế nào, thẻ bài à?

Tư Tháp Khắc thấy Hứa Mạt tới thì đưa kính râm lên trán.

Hứa Mạt đánh giá trang phục hắn mặc hôm nay, một bộ quần áo thường ngày màu trắng, mười phần thanh lịch.

-Nếu không thì sao phù hợp với thân phận của ngươi?

Hứa Mạt nói.

-Biết nói chuyện.

Tư Tháp Khắc khen một tiếng:

-Lên đi.

Nhóm người Hứa Mạt lần lượt lên máy bay.

Mặc dù máy bay cỡ nhỏ, nhưng vẫn có tám chỗ ngồi, nhóm người Hứa Mạt cộng thêm Yêu nhi vừa vặn tám người, mà Yêu nhi cũng không cần chiếm một chỗ.

Máy bay cất cánh, bay qua bầu trời thành phố.

Hứa Mạt và những người khác nhìn ra cửa sổ, có thể thấy rất nhiều máy bay bay trên không trung, vô cùng hùng vĩ, đám người trên mặt đất cũng nhìn mãi đến quen.

Diệp Thanh Điệp nhìn mọi thứ ở bên ngoài, cảm giác có phần không chân thực.

Từ thế giới dưới đất đến thành phố Cương Khung, không lâu sau, bây giờ họ lại đến thủ đô tinh cầu Bái Luân.

Hết thảy điều này như một giấc mơ.

-Không thông báo cho bạn gái ngươi sao?

Tư Tháp Khắc hỏi.

Hắn vừa nói xong, không khí trên máy bay đột nhiên ngưng tụ lại.

Tư Tháp Khắc phát hiện có mấy cặp mắt đều đang nhìn hắn, chuyện này khiến Tư Tháp Khắc cảm thấy hơi kỳ quái.

Trên máy bay này, hình như cũng có đến mấy cô gái xinh đẹp.

Tư Tháp Khắc nhìn Hứa Mạt đầy ẩn ý, giống như hiểu ra cái gì đó.

-Bạn nữ.

Tư Tháp Khắc giải thích.

-Đúng, bạn nữ.

Tuy nhiên, có vẻ như càng tô càng đen*

*càng tô càng đen (越描越黑): chỉ hành động làm cho vấn đề càng trở nên tồi tệ hơn, hay như ở Việt Nam có câu càng nói càng sai.

Hắn còn có phần đắc ý nhìn Hứa Mạt.

-Ngươi lại gặp chân ái nào rồi?

Hứa Mạt không trả lời câu hỏi của Tư Tháp Khắc mà nói sang chuyện khác.

-Tra nam!

Tư Tháp Khắc thấy Hứa Mạt đổi chủ đề thì đã hiểu.

Hứa Mạt so với hắn còn cặn bã hơn, mặc dù hắn thường xuyên va vào tình yêu, nhưng vẫn luôn vào một thời điểm khác nhau, sau khi chia tay mới có mối tình tiếp theo.

-Lát nữa nói cho ngươi.

Tư Tháp Khắc thần bí nói.

-Bây giờ chúng ta đi đâu?

Hứa Mạt hỏi.

-Tới nơi gần học viện của ta, ta có hai căn ở chỗ đó, trước tiên các ngươi ở một căn, cũng thuận tiện để ngươi tìm…

Tư Tháp Khắc giống như là nhớ ra cái gì đó, nói:

-Thuận tiện để ngươi tìm ta tán gẫu.

-Được.

Hứa Mạt gật đầu:

-Cảm ơn.

Mặc dù ngoài miệng ít nói, nhưng Hứa Mạt biết Tư Tháp Khắc đã giúp hắn không ít lần, ân tình này hắn nợ rất nhiều.

Tư Tháp Khắc kỳ quái nhìn Hứa Mạt, vậy mà tên này còn biết nói chữ cảm ơn.

-Không có gì, về sau bán ngươi cho ta là được, ta thích nhận tiểu đệ.

Tư Tháp Khắc nói.

-Cút…

Hứa Mạt nổi da gà cả lên, tên này sẽ không có đam mê xấu xa đó đâu nhỉ.

Hắn nhìn ra bên ngoài, dưới đất có đoàn người đang hùng dũng diễu hành làm hắn tò mò hỏi:

-Bọn họ đang biểu tình gì đó phải không?

Thủ đô cũng có mâu thuẫn sao.

Hơn nữa, nhìn qua trông có vẻ rất kịch liệt.

-Thị trưởng thủ đô thành phố Xuyên Tinh lập ra một loạt chính sách ưu đãi cho người ngoài hành tinh, khuyến khích người ngoài hành tinh đầu tư nhập cư hoặc cư trú lâu dài, khiến cho địa vị người ngoài hành tinh ở thành phố Xuyên Tinh càng ngày càng cao, cư dân địa phương ở thủ đô dường như bị thấp hơn một bậc. Kết quả, điều đó đã khơi dậy sự bất mãn mạnh mẽ trong lòng người dân, gây ra một cuộc náo động lớn, yêu cầu thị trưởng từ chức dần dâng cao.

Tư Tháp Khắc nhìn Hứa Mạt nói.

Hứa Mạt không nói gì thêm, hắn vẫn còn chưa hiểu rõ mọi chuyện ở thủ đô, không thích hợp đưa ra nhận xét.

-Trải qua nhiều năm khôi phục nguyên khí, các phương diện thực lực ở tinh cầu Bái Luân dần dần lớn mạnh, lòng tự tin của dân chúng cũng tăng lên, vì thế họ không muốn nhìn thấy người ngoài hành tinh được hưởng đặc thù liên minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận