Căn Cứ Số 7

Chương 517: Bị loại

Đao của Hứa Mạt cũng ngay lập tức chém ra, nguồn nguyên lực xung quanh đi kèm trên chiến đao, giống như đem cả khoảng không gian này nhập vào trong cây đao này vậy, Lôi Thiết Siêu Tần, cấp thứ sáu, một đao này dường như có thể cắt ra không gian , chém ngang tới.

-Ầm...

Mũi thương và đao chạm vào nhau chuẩn xác ở ngay một điểm, sức mạnh cuồng bạo hung mãnh bộc phát, hai người đều lùi một bước, sau một giây lại xông về phía trước.

Trường thương của Lý Khai Vân quét ngang ra.

Kỹ thuật thương cấp S: Thiên Quan.

Tiếng gió rít gào, sức mạnh có thể xé không gian.

-Đùng!

Lại một tiếng nổ lớn vang lên, thương lại một lần nữa đỡ được, hai người đều không lùi lại, tất cả mọi người đều run sợ.

Hứa Mạt lại có thể chống đỡ được Lý Khai Vân.

Trường thương của Lý Khai Vân run run, dựng thẳng lên ngăn cản chiến đao chém xuống.

Sức lực toàn thân của Hứa Mạt được huy động, nguyên lực trong cơ thể hắn cuồn cuộn không dứt, rót vào trên cánh tay, thuật hô hấp chín đoạn, quan trọng chính là khai phá tiềm lực của cơ thể. Thân người của Hứa Mạt bây giờ vô cùng dẻo dai, lúc bộc phát thì lại cực kỳ dữ dội.

Hứa Mạt đã thật lâu rồi chưa tiến vào trạng thái chiến đấu, giờ phút này, khi hắn đã đắm chìm trong trạng thái chiến đấu, hắn có thể đoán được từng động tác một của Lý Khai Vân và cường độ nguyên lực của hắn ta.

-Ầm!

Lại chém ra một đao, trường thương của Lý Khai Vân đón đỡ, thân thể bị đẩy lùi ra một bước.

Chỉ là ngay sau khi lùi, nghênh đoán hắn là đao tiếp theo, đao của Hứa Mạt rất nhanh, người và đao như hóa thành cùng một thể, trong nháy mắt, tiềm lực giữa thân thể giống như triệt để bạo phát ra vậy.

Hô hấp của Lý Khai Vân như sấm, trường thương trong tay giơ lên muốn đẩy đao của Hứa Mạt ra, nhưng thương vừa muốn giơ lên thì đao của Hứa Mạt đã chém đến chỗ hiểm của hắn làm hắn lùi lại một bước nữa.

-Chuyện gì đã xảy ra vậy?

Nội tâm của người xem kịch liệt rung động, ngừng thở. Vô số người của thành phố Xuyên Tinh nhìn thấy hình ảnh bên trong màn hình. Hứa Mạt bắt đầu tấn công liên hoàn, mỗi một đao đều giống như đao đó là đao cuối cùng của hắn vậy, cực kỳ cuồng bạo. Nhưng hắn lại có thể liên tiếp chém ra, Lý Khai Vân vừa định trở thế thì lại lập tức bị áp chế xuống, không hề có cơ hội phản công.

Hứa Mạt đang đè ép Lý Khai Vân sao?

Ánh mắt của rất nhiều người nhìn chằm chằm vào chiến trường, trong vài giây ngắn ngủi, Hứa Mạt đã chém ra tới mười mấy đao, mà lực tấn công của hắn lại hoàn toàn không có ý định dừng lại, càng đánh càng mạnh, càng tấn công càng dữ dội, từng tia sáng kia tựa như sấm sét thực sự vậy.

-Đây là năng lực gì?

Lý Khai Vân trong trận chiến âm thầm kinh hãi, hắn dồn hết toàn bộ tinh thần mới có thể ngăn cản được lực tấn công mãnh liệt của Hứa Mạt, đao pháp của hắn vô cùng xảo trá, mỗi một đao đều tấn công đến nhược điểm của hắn. Thêm nữa, hắn có thể cảm nhận được xung quanh Hứa Mạt đã hình thành một nguồn năng lượng cường đại, giống như là có thể mượn không khí xung quanh để hình thành năng lượng cho hắn sử dụng

Thương của hắn không ngừng giơ lên chống đỡ, một thương lại đến một thương, nếu tiếp tục như vậy, hắn sẽ thua!

Lý Khai Vân đột nhiên trở nên hơi khẩn trương, lúc trước hắn quả thật chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ thua!

Nhưng ngay lúc này, hắn lại đột nhiên ý thức được, hắn có thể sẽ thua, mà còn lại là trong tình huống chiến đấu một mình thua. Hôm xông vào học viện Hoàng Gia, Hứa Mạt đã giữ lại sức mạnh của mình.

Thế nhưng, hắn sao thể chiến bại được?

Lần này là hắn đến khiêu chiến vị trí top 10 của giải đấu người siêu phàm. Nếu như ngay ở trận đầu vòng loại mà lại thất bại thì mặt của hắn biết giấu vào đâu? Sợ là sẽ biến thành trò cười của thiên hạ.

Nhưng Hứa Mạt căn bản không cho hắn cơ hội thở dốc, hắn không thể nào phản kích được, hai chân vẫn lùi về phía sau, thân thể Hứa Mạt thì nghiêng về phía trước, đao pháp cực nhanh, đao nào chém ra cũng chí mạng, đuổi theo hắn chém. Cánh tay của hắn đã bắt đầu hơi mỏi, thương giống như là muốn tuột khỏi tay.

Trái tim của Lý Khai Vân nảy lên dữ dội, nghĩ đến chính mình phải nhận lấy thất bại, sâu bên trong nội tâm của hắn âm thầm sợ hãi.

Hắn không thể thua!

-Bịch.

Chân Lý Khai Vân đạp trên mặt đất, trường thương trong tay không tiếp tục đón đỡ nữa mà chuyển sang đâm về phía trước, một thương kinh hồng.

-Cút ngay.

Lý Khai Vân nổi giận quát lên một tiếng, bộc phát kinh hồng, rẽ mây nhìn thấy mặt trời.

Hứa Mạt ngay khi thấy thương của đối phương chuyển động liền biết được ý đồ của Lý Khai Vân, biết hắn muốn làm gì, một nguồn năng lượng cực đại bao phủ lấy cơ thể Hứa Mạt, thân người hắn chếch đi, nguồn năng lượng kia khiến cho hắn đạt đến cực hạn của thân thể, xuyên thẳng về phía trước, lúc đối phương chưa kịp phản ứng thì đâm đến.

Lý Khai Vân vẫn hơi gấp gáp.

Âm thanh răng rắc phát ra trên bộ giáp, thân thể Lý Khai Vân lại bay ngược ra.

Hứa Mạt hoàn toàn không cho hắn một cơ hội nào, thân thể tiếp tục hướng về phía trước, ánh sáng trên đao chớp liên tục, tiếng xùy xùy không ngừng vang lên, từng đao chém lên trên người Lý Khai Vân.

-Bịch!

Một âm thanh lớn vang lên, cánh tay Hứa Mạt vung ra, người Lý Khai Vân bay lên, sau đó nặng nề té trên mặt đất.

Dưới ánh mắt soi mói của nhiều người, Hứa Math cũng không hề có ý định buông tha cho hắn. Hắn ta bay vọt lên không trung, chém xuống một đao.

-Ầm...

Cùng với tiếng vang lớn truyền tới, thân thể của Lý Khai Vân rơi thẳng xuống lòng đất, bị loại.

Hứa Mạt đáp xuống, thu đao lại.

Hắn ngẩng đầu lên, nhìn về phía khán đài đang im ắng kia, ngay trước tầm mắt của vô số người, Hứa Mạt giơ ngón trỏ lên, đặt ở ngay trước miệng mình.

-Xuỵt!

Bạn cần đăng nhập để bình luận