Căn Cứ Số 7

Chương 1029: Điều Tra

-Người anh em Hứa Mạt.

Sau khi Ngải Vi Nhi rời đi, Tác Lôi cách đó không xa đi tới bên Hứa Mạt, giơ ngón tay cái lên với hắn, nói:

-Bội phục.

Sùng bái.

Vậy mà, thật sự muốn đào chân tường thành công?

-Cút…..

Hứa Mạt mắng, nhìn thấy ánh mắt của Tác Lôi, hắn cũng không nghĩ được cái gì tốt.

-Nhưng mà, chuyện bị cắm sừng này, quả thật là phương thức trả thù khá tốt.

Tác Lôi nghiêm nghiêm túc túc nói, chỉ sợ không ai có thể chịu được, Đạo Cách Lạp Tư cao ngạo như vậy, nếu như hắn biết mình bị cắm sừng…. Tác Lôi nghĩ đến đây lại có loại khoái cảm khó hiểu.

Đặc sắc!

Hắn đã bịa ra rất nhiều câu chuyện trong đầu rồi.

Hứa Mạt cúi đầu đọc sách, tỏ vẻ không quen biết Tác Lôi.

Nhưng sau lần này, Ngải Vi Nhi và Hứa Mạt cũng trở nên gần gũi hơn, cô thường xuyên đến thư viện một lát, nói chuyện phiếm với Hứa Mạt.

Ở những lần tiếp xúc sau, Hứa Mạt nhận được ngày càng nhiều tin tức, tất cả đều là những tin tức mà hắn dò xét được từ suy nghĩ của Ngải Vi Nhi trong lúc trò chuyện.

Ngải Vi Nhi và Đạo Cách Lạp Tư bắt đầu hẹn hò từ nửa năm trước, ban đầu cô cho rằng đây sẽ là một mối quan hệ tốt đẹp với mình, nhưng rõ ràng là cô sai rồi. Cô phát hiện ra rằng Đạo Cách Lạp Tư đang dần phớt lờ cô, chèn ép cô, từng bước thăm dò ranh giới cuối cùng của cô, cho đến khi nó trở nên tồi tệ hơn, làm nhục và hành hạ cô.

Hứa Mạt có thể cảm nhận được, Đạo Cách Lạp Tư căn bản là chướng mắt Ngải Vi Nhi. Ban đầu, Tra Nhĩ vương tử thậm chí muốn tác hợp hắn và Y Lệ Toa Bạch, nhưng khi quan hệ giữa hai người ngày càng xấu đi, Đạo Cách Lạp Tư cũng biết điều đó là không thể. Ngải Vi Nhi chỉ là người thay thế, trở thành đối tượng trút giận của Đạo Cách Lạp Tư.

Đương nhiên, nếu chỉ là những chuyện này, thì cùng lắm chỉ là vấn đề đạo đức của Đạo Cách Lạp Tư, Hứa Mạt tuyệt đối không thể để Ngải Vi Nhi công khai những chuyện này, như vậy sẽ hủy hoại cô ấy.

Tuy nhiên, Hứa Mạt đã phát hiện ra sự tồn tại của một người khác từ trong suy nghĩ của Ngải Vi Nhi, Khắc Lai Nhĩ.

Đạo Cách Lạp Tư, ngoài Ngải Vi Nhi, còn có phụ nữ bên ngoài trường học.

Hứa Mạt cũng không mấy ngạc nhiên về điều này, những người như Đạo Cách Lạp Tư khi còn trẻ đã bị ám ảnh bởi quyền lực và mưu mô tính toán, phụ nữ đối với hắn ta chỉ là một món đồ chơi mà thôi.

Nhưng vấn đề là Khắc Lai Nhĩ đã chết.

Đây cũng là một trong những căn nguyên khiến Ngải Vi Nhi đau lòng, cô phát hiện Đạo Cách Lạp Tư so với cô tưởng tượng còn khó chìu hơn nhiều, không chỉ là sỉ nhục và chèn ép cô.

-Hứa Mạt, tôi định chia tay.

Trong thư viện, Ngải Vi Nhi ngồi đối diện với Hứa Mạt, trong ánh mắt hiện lên sự kiên định.

Trong khoảng thời gian tiếp xúc với Hứa Mạt này, cô đã thoát khỏi sự ngây ngô dại dột, nhìn thấy thế giới này luôn tràn ngập ánh sáng. Trước đó, cảm xúc của cô vẫn luôn suy sụp, cô như mắc kẹt trong ngõ cụt không thể thoát ra được, biết rõ Đạo Cách Lạp Tư không phải là người tốt, nhưng chính bản thân lại không thể thoát ra được.

Mãi cho đến khi quen biết Hứa Mạt, cô mới bắt đầu bình tĩnh lại, suy ngẫm và nhận ra rõ ràng hơn rằng mình cần một cuộc sống mới. Cô không kém cỏi như vậy, cho dù Đạo Cách Lạp Tư có ưu tú đến đâu nhưng cũng không phải là nguyên nhân khiến cô khom lưng khuỵu gối, huống chi, Đạo Cách Lạp Tư cũng không tốt, trước đó cô ấy chỉ bị bề ngoài mê hoặc mà thôi.

Ít nhất giờ phút này trong mắt Ngải Vi Nhi, thủ thư trước mắt ưu tú hơn Đạo Cách Lạp Tư rất nhiều.

Cho nên, cô buông xuống.

-Ừm.

Hứa Mạt cười nói:

-Chúc mừng đã giải thoát.

Hắn thực sự rất mừng cho Ngải Vi Nhi, mấy ngày nay tiếp xúc, hắn phát hiện Ngải Vi Nhi là một người không tồi. Cô ấy yếu đuối và có trái tim nhân hậu, có ngoại hình xuất chúng, nhưng cô ấy không giỏi giao tiếp với mọi người, bị Đạo Cách Lạp Tư PUA đến hoài nghi nhân sinh. Thế giới này cũng không có từ PUA, nhưng có vài người tự nhiên sẽ dùng những thủ đoạn này để đối phó với người khác, cực kỳ ích kỷ.

-Cám ơn Hứa Mạt, thật tiếc là không gặp cậu sớm hơn.

Ngải Vi Nhi nở một nụ cười rạng rỡ, sau khi định chia tay, cô đột nhiên cảm thấy cả người hình như thoải mái hơn rất nhiều, khoảng thời gian trước giống như một cơn ác mộng, thường xuyên dày vò cô mỗi khi đêm đến.

Bây giờ, cuối cùng nó cũng đã kết thúc.

-Bây giờ gặp cũng không muộn.

Hứa Mạt khẽ cười nói.

-Ừ.

Ngải Vi Nhi gật đầu.

Lúc này, một bóng người xuất hiện, yên lặng ngồi bên cạnh Hứa Mạt, Hứa Mạt sửng sốt, Ngải Vi Nhi cũng giật mình.

-Bạn gái tôi, Linh.

Hứa Mạt giới thiệu với Ngải Vi Nhi.

-Xin chào.

Linh nhìn về phía Ngải Vi Nhi mỉm cười gật đầu, Hứa Mạt phát hiện Linh đã thay đổi, khác hẳn trước đây.

Ngải Vi Nhi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp và nụ cười rạng rỡ của Linh, trong mắt cô lóe lên một tia mặc cảm. Cho dù cô đã định gạt bỏ nó nhưng tư ti vẫn luôn đi theo cô, nhìn thấy bạn gái của Hứa Mạt, hơn nữa lại còn hoàn hảo như vậy, loại mặc cảm tự ti đó không tự chủ được lại hiện lên.

-Xin chào, tôi và Hứa Mạt chỉ là bạn bình thường.

Ngải Vi Nhi vội vàng giải thích.

-Ừm.

Linh nhẹ nhàng gật đầu, liếc mắt nhìn Hứa Mạt một cái, Hứa Mạt chỉ cảm thấy lạnh cả sống lưng.

-Vậy các cậu nói chuyện tiếp đi, tôi đi trước.

Ngải Vi Nhi nói xong liền gấp sách lại, vội vàng rời đi, như thể sợ ảnh hưởng đến Hứa Mạt.

Nhìn thấy hành động của Ngải Vi Nhi, Hứa Mạt thở dài, từ điểm này có thể thấy trái tim cô ấy vẫn rất lương thiện.

-Thật tiếc là không gặp cậu sớm hơn.

Linh nhìn Hứa Mạt, Hứa Mạt chớp chớp mắt, Linh cũng chớp chớp mắt, cái này…

-Tôi có việc phải tìm Tạp Đặc.

Hứa Mạt chỉ có thể giả chết, gửi tin nhắn cho Tạp Đặc, bảo hắn điều tra Khắc Lai Nhĩ một chút.

Bạn cần đăng nhập để bình luận