Căn Cứ Số 7

Chương 758: Từ chối

Người này thông minh tuyệt đỉnh, khả năng ghi nhớ siêu phàm, nhất định sẽ là một người hầu rất giỏi.

Nhưng cũng vì là một nô bộc mà có chút đáng tiếc!

Thân phận hơn thấp kém một chút nếu không cũng có thể trở thành bạn bè.

Hứa Mạt đâu biết được những suy nghĩ trong lòng của Diệp Tạp Lâm Nã, hắn nhìn thấy có vô số ánh mắt trong thư viện đang nhìn xung quanh, ngay lập tức những ánh mắt này lần lượt rời đi, cúi đầu đọc sách.

Bọn họ chẳng nhìn thấy gì cả!

Sinh viên trường Lô Tạp Tư đều hơi nghi ngờ, hai người chủ tớ này có phải có sở thích gì đặc biệt không?

Nhìn không hiểu lắm.

Hứa Mạt quay về bàn đọc sách nhìn linh và nói:

-Nữ ma đầu, sau này có thể để cho tôi chút mặt mũi được không.

Bị đánh trước mặt nhiều người như vậy… Quá mà xấu hổ.

Linh tức giận nhìn hắn.

Hắn còn thấy oan ức?

-Ơ…

Nhìn thấy ánh mắt Linh dần trở nên ủy khuất, Hứa Mạt nói:

-Đánh quá nhẹ rồi, lần sau đánh mạnh thêm chút nữa.

Linh sững sợ, khóe miệng hơi cong lên, muốn nở nụ cười.

Mắt nhìn đi chỗ khác, không nhìn hắn.

Nhưng những người xung quanh bật cười.

Hứa Mạt không phải là kẻ bị bạn hành đúng không?

-Cười cái gì? Trong thư viện không được làm ồn.

Ánh mắt Hứa Mạt lướt qua, ngay lập tức nhịn cười càng khó chịu!

Có người không nhịn được cười thành tiếng, mặt Hứa Mạt xám xịt!

Không dễ gì mới xây dựng được hình tượng ‘cao cấp’, bị hủy hoại hết rồi!

Hứa Mạt tiếp tục đọc sách.

Có một người đàn ông tóc vàng điển trai đi đến gần thư viện, anh ta để mái tóc dài, trên người mang theo vẻ đẹp nữ tính, đôi mắt sâu hút hồn, nhìn thấy anh ta xuất hiện rất nhiều cô gái thì thầm to nhỏ.

-Ai Văn Sâm Tạc Đặc.

Người đàn ông này rõ ràng cũng khác nổi tiếng trong trường Lô Tạp Tư, rất nhiều người nhận ra hắn.

Tạc Đặc đi dọc giá sách, nhìn từng hàng sách sau đó dừng lại ở một chỗ rút ra một cuốn sách nghiêm túc xem.

Vị trí của hắn vừa hay xuất hiện cách Hứa Mạt không xa.

Hứa Mạt cũng không để ý tiếp tục đọc sách.

-Có thể hỏi một vấn đề không?

Tạc Đặc nói, ánh mắt Hứa Mạt rời khỏi quyền sách, ngẩng đầu liếc nhìn xung quanh, ở đây hình như không còn ai khác, người ở gần nhất chính là hắn.

-Tôi?

Hứa Mạt nhìn Tạc Đặc.

Tặc Đặc vẫn cúi đầu đọc sách nói:

-Trong trận chiến người siêu phàm, nếu trong trường hợp tốc độ tấn công và tốc độ phản ứng đều chiếm ưu thế, sức mạnh kém hơn một chút, tại sao lại buộc phải trực diện giao chiến, từ đó dẫn đến thất bại.

-..........

Lúc trước có người hỏi vấn đề ngược lại.

-Tôi cũng không hiểu.

Hứa Mạt giả ngu, đây là đến gây chuyện sao?

-Cậu hiểu.

Tặc Đặc nói:

-Có cách nào có thể phá giải không?

Không hay lắm đâu nhỉ?

Hứa Mạt lẩm bẩm, dạy cho Y Trạch, bây giờ đối thủ của Y Trạch đến rồi, Đây… không thể nào dạy hắn đánh trả đúng không?

-Hoặc gợi ý cho tôi hai quyển sách?

Tạc Đặc ngẩng đầu nhìn Hứa Mạt, vẻ đẹp nữ tính kia có lẽ rất có sức hút với các bạn nữ, hắn là Y Trạch là mang hai nét đẹp khác nhau.

Nhưng đều có khí chất phi phàm, hai người này có lẽ là đối thủ truyền kiếp.

-Không có.

Hứa Mạt từ chối, hắn không phải kiểu người ba phải.

-Hắn cho cậu bao nhiêu lợi ích, tôi sẽ trả gấp đôi.

Tạc Đặc nói, nghe nói Hứa Mạt thích tiền.

Chỉ vì tiền mà dậy người khác cách cua gái.

Vậy thì Y Trạch có lẽ cũng dùng tiền để mua chuộc hắn?

-Không được, Y Trạch là bạn tốt của tôi, anh em tốt.

Hứa Mạt từ chối, hắn không phải loại người đó.

-Gấp ba.

Tặc Đặc nói tiếp.

-Y Trạch trả tôi một trăm nghìn tinh tệ, nhưng điều tôi coi trọng không phải là tiền, tình bạn là vô giá.

Hứa Mạt nói.

-Năm trăm nghìn và kết giao bạn bè.

Tạc Đặc nói.

-.....

Hứa Mạt cảm thấy có phải ra giá ít quá rồi không?

Tầm nhìn quá hạn hẹp rồi!

-Cậu biết đấy, tôi thích nhất là kết giao bạn bè.

Hứa Mạt nói, sau đó quay người dẫn đường, Tạc Đặc đi theo Hứa Mạt lên trên lầu, Hứa Mạt tìm thấy hai quyển sách đưa cho Tạc Đặc.

-Đơn giản vậy thôi sao?

Tặc Đặc có chút hoài nghi nhìn hắn.

Năm trăm nghìn này, kiếm quá dễ rồi!

-Cuốn Y Trạch đọc là cuốn này.

Hứa Mạt chỉ vào một quyển trong đó nói:

-Cậu cũng có thể đọc xem, còn về hiệu quả thì phải dựa vào nhận thức.

Ngụ ý là nếu nhận thức của cậu không tốt thì thua cũng đừng có trách tôi!

Tạc Đặc vui vẻ chuyển tiền rồi rời đi, trong thẻ ngân hàng của Hứa Mạt có thêm năm trăm nghìn tinh tệ.

Hắn không khỏi cảm khái, sao bọn họ lại giàu có như vậy?

Hắn kiếm tiền sao lại khó như vậy!

Hai nhân vật nổi tiếng trong khóa tân sinh viên khoa siêu phàm đại học Lô Tạp Tư, Y Trạch và Tạc Đặc lại đánh một trận nữa, lần này là Tạc Đặc giành chiến thắng trong gang tấc, hai người đánh tới đánh lui, từ khi mới nhập học đến bây giờ không biết đã đánh nhau bao nhiêu trận, có thể nói là kẻ thù không đội trời chung.

Nghe nói trước khi vào nhập học bọn họ đã có hiềm khích, có tin đồn rằng họ là tình địch, cùng thích một cô gái.

Hiện tại lại có một tin đồn rằng lúc đầu Y Trạch thua Tạc Đặc, sau khi hắn tới thư viện trong trường thì đánh bại Tặc Đặc.

Sau đó Tặc Đặc cũng tới thư viện thì lại chuyển bại thành thắng, giành chiến thắng trước Y Trạch.

Vậy thư viện trong trường học của bọn họ rốt cuộc có điều kỳ diệu gì?

Những học sinh đến thư viện đông dần lên, còn có một tin đồn ‘không đáng tin lắm’ rằng Y Trạch và Tạc Đặc đều nhận được sự chỉ bảo của người quản lý thư viện trường.

Học sinh khoa người máy đều dè bỉu, đây là tin đồn nhảm nhí gì không biết, càng ngày càng khoa trương.

Nếu như người quản lý thư viện là một vị lão tiền bối thì còn tin, bọn họ đến thư viện và thấy người quản lý cũng trạc tuổi bọn họ, một người làm công việc vặt vãnh chỉ dạy cho Y Trạch và Tạc Đặc?

Tin đồn có thể đáng tin hơn chút không?

Nhưng cũng có một số người biết chuyện thì mới biết đây chính là sự thật.

Người quản lý thư viện này thật sự rất kì lạ.

Thư viện.

Hứa Mạt đang đọc sách.

Thi thoảng lại có người đến vây quanh hắn.

-Là cậu chỉ dạy ho Y Trạch và Tạc Đặc?

Có học sinh của khoa siêu phàm đến hỏi.

-Không phải.

Hứa Mạt từ chối thẳng thừng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận