Căn Cứ Số 7

Chương 298: Những chuyện ở thế giới ngầm

-Ông già, với trình độ dạy dỗ đồ đệ như của ông, có thể dạy được ra thể loại học sinh gì, con cháu cũng chỉ được như vậy, chỉ có đứa cháu gái là được, miễn cưỡng có thể dùng được.

Ông lão giọng mỉa mai nói.

-Ông nói láo.

Ông lão trong điện thoại tức giận mắng:

-Ông giỏi quá, không phải nhặt được một tên cấp S thôi à, rất đáng gờm sao?

-Đúng vậy, S chính là rất lợi hại.

Ông lão phản kích.

Ông thầm nghĩ, S? Đồ đệ của ta là siêu S, ông có sao?

-Cháu gái ngoan của ta cũng vậy.

Phía đối diện trả lời.

-Ta thấy cháu gái ngoan của ông và học sinh cũng rất xứng đôi đó, hay là gả qua học viện Nặc Á của tôi, tôi còn có thể chỉ bảo một chút.

Ông lão nói.

-Lão già không biết xấu hổ.

Đối diện tức giận mắng.

-Có gì không đúng sao? nhỡ đâu lại có thể sinh ra được một đứa SS, không, hai đứa, đến lúc đó chia cho ông một đứa.

Ông lão tiếp tục nói.

-Ha ha, cũng không phải là không có khả năng, nhưng để đồ đệ ông đến học viện Nam Minh của tôi, tôi không yên tâm về trình độ dạy dỗ của ông.

Đối diện nói.

-Đồ vô học không có liêm sỉ.

Ông lão phẫn nộ mắng:

-Ông mà cũng xứng à.

-Ha ha, nếu có gan thì để học sinh của ông đến học viện Nam Minh của tôi, tiện thể cho hai người bọn chúng làm quen một chút.

Đối diện khiêu khích.

-Ta sợ chắc?

Ông lão nói.

-Được, vậy thì ngày mai nhé.

Đối diện nói:

-Quyết định như vậy nhé.

Nói xong, đối phương trực tiếp cúp điện thoại.

Ông lão nhìn máy liên lạc vừa bị cúp càng nghĩ càng thấy có gì không ổn.

Lão vô học kia không lẽ muốn lừa Hứa Mạt qua đó rồi cướp đồ đệ của ông đấy chứ?

Hứa Mạt bộ mặt khó chịu đi vào gần trong sân.

Hai ông lão cãi nhau thì cứ cãi nhau đi, sao còn kéo cả chuyện trọng đại cả đời người của anh vào vậy?

Sinh em bé cũng nghĩ tới rồi?

-Hứa Mạt à.

Ông lão thấy Hứa Mạt đi tới liền nở nụ cười, thái độ hoàn toàn khác so với lúc trước, khiến Hứa Mạt đánh hơi thấy mùi âm mưu ở đây.

-Thầy

Hứa Mạt nói.

-Ngày mai đến thăm quan học viện Nam Minh một chút.

Ông lão nói.

Thật sự đi sao?

Hứa Mạt lộ ra vẻ mặt cổ quái, vậy mục đích của chuyến đi này là gì?

Xem mắt?

Kinh khủng vậy.

-Hứa Mạt à, nếu lão già kia đem cháu gái ra dùng mỹ nhân kế với con, nhất định không được rơi vào bẫy, trừ khi, có thể đem người lừa đến chỗ chúng ta mới được.

Ông lão nói.

-Còn nữa, lão giã đó nhất định sẽ dùng trăm phương ngàn kế lừa gạt con, đừng để mắc mưu, ông ta không biết dạy đồ đệ đâu.

-Thầy, nếu đã như vậy sao vẫn phải đi chứ?

Hứa Mạt gật đầu, đây là sự lo lắng về ông lão ở học viện Nam Minh.

Ngày đó ông lão Nam Minh cũng giúp đỡ nhiều, cũng không thể để ta ra mặt nói lời cảm ơn?

Ông lão nói.

-Ờm.

Hứa Mạt không nói lên lời.

-Còn nữa, hiện giờ con danh tiếng đang nổi, nhưng cũng phải đề phòng với những gì sắp xảy ra, hơn nữa bản thân con cũng có kẻ thù địch, sức mạnh của hai ông lão vẫn sẽ mạnh hơn so với một mình ta.

Ông lão tiếp tục nói.

Hứa Mạt chợt hiểu ra, trong lòng ấm áp.

Hóa ra, thầy vẫn là đang suy nghĩ cho anh ta.

Buổi phát sóng trực tiếp toàn thành phố trước đây, ông lão công bố thân phận của anh, cũng là tạo một vòng bảo vệ cho anh.

Đồ đệ của ta, các ngươi muốn động vào, suy nghĩ kỹ một chút.

Hiện giờ, lại để anh ta đến chỗ ông lão ở học viện Nam Minh là để tạo mối quan hệ.

Nếu như có hai lão già hậu thuẫn, sau này cũng không có mấy người trong thành phố Cương Khung dám động vào anh.



Nhà kho cũ.

Hai thầy trò đang luyện đao.

Hứa Mạt chiêu nào cũng rất hung ác, đao chém liên hoàn.

Ông là đang cùng anh luyện, cho dù Hứa Mạt ra đòn như thế nào, ông lão cũng đều có thể nhẹ nhàng chặn lại đồng thời tấn công đúng lúc.

Hứa Mạt có siêu năng lực.

Sức cảm nhận của anh, dường như có thể dự đoán hướng đi động tác.

Nhưng ở trước mặt ông lão, siêu năng lực của anh không có tác dụng.

Không thể dự đoán được.

Dù đoán đúng cũng không phản ứng kịp.

-Dùng hết sức.

Ông lão nói

-Binh…

Trên chiến đao của Hứa Mạt, lấp lóe năng lượng, ẩn chứa ánh đao nở rộ

Một đao chém ra, ánh đao sáng chói, như muốn xé nát không trung.

Liên tục bộc phát ra bốn luồng ánh sáng đao.

Ông lão trực tiếp quay chiến đao nằm ngang, dễ dàng đánh tan ánh đao.

-Ầm.

Một luồng lực xung kích cực mạnh làm cho cơ thể Hứa Mạt chấn động bay lên, bước chân của anh liên tục lùi về sau, nhìn ông lão.

Khác biệt quá lớn rồi.

-Thầy, cấp bậc của người là bao nhiêu?

Hứa Mạt hỏi.

-Cường độ nguyên lực ta sử dụng cùng cấp độ với con.

Ông lão đáp, điều này làm Hứa Mạt hơi buồn bực.

Cấp độ nguyên lực của ông ấy đã đột phá, đạt đến cấp B-.

Ý của ông lão là, ông cũng chỉ sử dụng nguyên lực mức B-.

Nhưng dù vậy, nhưng vẫn áp chế anh ta gắt gao.

-Dùng hết sức, thực lực con còn ẩn giấu, đừng che giấu, với trình độ ngươi bây giờ khiến ta lùi một bước cũng không làm được.

Ông lão nói.

Vẻ mặt Hứa Mạt nghiêm trọng, nhìn chăm chú ông lão.

Cầm đao lên.

Cơ thể anh chạy về phía trước, ánh sáng năng lượng trên chiến đao lập lòe, một luồng nguyên lực rất mạnh xuất hiện, dường như nguyên lực xung quanh tập trung ở trên chiến đao.

-Oàng…

Trong lúc đó, một luồng điện lóe lên, cường độ nguyên lực trên chiến đao tăng mạnh.

Đao chém ra, giống như một tia chớp xẹt qua, ánh sáng đao nở rộ giống như ánh sáng của sấm sét.

Ông lão giơ đao lên đỡ lấy.

-Binh.

Một âm thanh trầm nặng truyền ra, kèm theo đó là dòng điện cực mạnh, cơ thể Hứa Mạt trượt về phía sau.

Nhưng ông lão cùng lúc cũng lùi về sau một bước, một tay còn lại dùng sức chống đỡ cơ thể một chút, cơ thể nghiêng về phía sau.

Khuôn mặt già nua của ông đỏ bừng.

-Thầy, người lùi một bước rồi.

Hứa Mạt cười rồi nói.

-Nhường người một chút.

Ông lão không thừa nhận nói:

-Đây là năng lực gì?

-Thầy, sức cảm nhận của con, có thể kiểm soát nguyên lực, loại siêu năng lực này, trong những người tu luyện nguyên lực có hay gặp không?

Hứa Mạt nói, những chuyện ở thế giới ngầm ông lão đều không biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận