Căn Cứ Số 7

Chương 748: Sắc Mặt

-Ầm… 

Bọn họ nhanh chóng lao ra ngoài, nhưng những hạt năng lượng cao bên trong chiến hạm đang di chuyển điên cuồng, điều này khiến bọn họ có cảm giác chiến hạm đang cố ý thu hút bọn họ tiến vào, đợi đến khi bọn họ bước vào sẽ một mẻ hốt gọi.

Những người ở phía sau lao ra khỏi chiến hạm và nhanh chóng lao về phía chiến hạm của bọn họ, giống như là thoát chết trong gang tấc.

Bọn họ quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy lối vào phía phía sau của chiến hạm Trì Vưu, không có người lao đến trước cửa, đột nhiên cả người bị hạt năng lượng cao nhấn chìm, áo giáp trên người cùng thân thể trực tiếp tan rã, bị giết chết tại chỗ.

Hơn nữa, các hạt năng lượng cao vẫn đang lao ra ngoài, nhưng lại bị pha loãng nên uy lực không mạnh như ở bên trong.

-Chuyện gì vậy?"

Những người kia trở về chiến hạm của mình, sĩ quan chỉ huy hạm đội hỏi bọn họ.

-Bên trong chiến hạm dưới đáy biển không có người, những tên nhãi này quả thật là trốn đến đây, hơn nữa chúng ta đã khống chế chiến hạm, hơn nữa cón khống chế năng lượng tấn công bên trong chiến hạm, người của chúng ta căn bản là không thể vào được, những người xông vào hầu như đều bị quét sạch.

-Có lẽ là Hứa Mạt, trước đó hắn mang được không ít trang bị từ trong đó ra ngoài, rất có khả năng là hắn đã khống chế chiếc chiến hạm này, chẳng trách lúc đó có thể sống sót mà ra ngoài.

Những người trốn thoát có cảm giác như mình đã sống sót sau thảm họa, suýt chút nữa là bọn họ đã chết ở trong đó rồi.

Sĩ quan chỉ huy chiến hạm mặt mày tái nhợt, những người kẻ không chống dung thân này đã trốn bên trong chiến hạm dưới biển sâu sao?

Hơn nữa có thể sử dụng chiến hạm.

-Tấn công!

Sĩ quan chỉ huy ra lệnh cho chiến hạm tiếp tục tấn công chiến hạm Trì Vưu, nhưng vô ích, đòn tấn công không có cách nào phá hủy được chiến hạm, vũ khí tấn công muốn xâm nhập vào trong chiến hạm sẽ bị các hạt năng lượng cao tác động và phát nổ.

Điều đó làm cho sắc mặt những người này cực kỳ khó coi, trước mặt bọn họ chính là chiến hạm dưới đáy biển, đây là một sản phẩm khoa học công nghệ cốt lõi của văn minh cấp cao, nếu như có thể khống chế thì sẽ giúp ích rất lớn đối với việc nghiên cứu khoa học của bọn họ.

Hơn nữa, đám chó mất chủ này đều trốn ở trong đó, ở ngay trước mặt bọn họ mà lại không thể bắt được, lại còn vì thế mà tổn thất nghiêm trọng .

-Bọn chúng không có tiếp tế thì có thể ở trong đó bao lâu?

Sĩ quan chỉ huy của hạm đội lạnh lùng nói.

Chiến hạm của người ngoài hành tinh đến từ thành phố Tân Hải không rời đi mà ở lại đây.

Có điều, sau đo bọn họ bị tấn công liên tục bởi những con quái vật khổng lồ.

Vài ngày sau, cuối cùng bọn họ không thể cầm cự nữa mà đành phải ngậm ngùi rời khỏi biển sâu.

Nhưng hạm đội ngoài hành tinh của liên bang cũng không bỏ cuộc, sau đó lại đã triển khai nhiều hành động nhưng cũng không ngoại lệ, đều bị bị tiêu diệt phá hủy, tổn thất rất lớn.

Sau khi phải trả một cái giá đắt, những hạm đội ngoài hành tinh kia cuối cùng đã nhận ra rằng bọn họ không có cơ hội nào cả.

Cuối cùng đành từ bỏ.

Bọn họ không tin là Hứa Mạt có thể trốn trong đó cả đời.

  …………

Nửa năm sau, bên trong khu tàn tích ở bên ngoài thành phố Cương Khung.

Dưới lòng đất, một căn cứ khổng lồ dưới lòng đất được xây dựng ở đây, lấy cảm hứng từ thế giới ngầm.

Sau khi Xuyên Nạp Tư nắm quyền, ngoài việc nhắm vào biển sâu, còn càn quét căn cứ bên ngoài của cục Thần Kiếm nhằm cắt đứt hoàn toàn quyền lực của cục Thần Kiếm, nhưng lực lượng nòng cốt của cục Thần Kiếm đã di tản rồi.

Bây giờ, tất cả họ đều ở trong căn cứ dưới lòng đất.

Căn cứ khổng lồ này cũng đang bắt đầu vận hành đâu vào đấy, bên trong này có đội ngũ nghiên cứu khoa học hùng hậu, có các loại trang bị tiên tiến, còn có các kỹ sư cùng một lượng lớn nhân lực từ cục Thần Kiếm, tập đoàn Tư Tháp Khác và quân khu thành phố Cương Khung.

Những nhân lực này đều phân tán ở bên ngoài và được tuyển về đây, ký kết một hợp đồng dài hạn, cấm liên lạc với thế giới bên ngoài, nhưng mức thù lao lại rất cao, vốn liếng của tập đoàn Tư Tháp Khắc đều đập vào đây, ngoài ra còn có lực lượng chủ yếu của thành phố Cương Khung đứng sau vận hành.

Thị trưởng thành phố Cương Khung là Tôn Bàn Tử, binh quyền nằm trong tay cha của Bổn Trạch Danh và tư lệnh Khâu, trên thực tế thành phố Cương Khung chính là là lực lượng hậu thuẫn của Hứa Mạt, nên tất nhiên sẽ toàn lực ủng hộ Hứa Mạt.

Một nơi thư giãn trong căn cứ.

Hứa Mạt, Diệp Thanh Điệp, Tiểu Thất, Tôn Tiểu Tiểu đều ở đó, nhàn nhã uống cà phê.

Lúc này, Linh đi tới.

-Vợ của cậu đến rồi kìa.

Tư Tháp Khắc Hào nói, hắn có chút buồn bực, bão táp liên bang khiến cô bạn gái hắn lại một lần nữa mất đi và vẫn chưa theo đuổi lại được, thật thê thảm.

-Uống không?

Hứa Mạt đưa ly cà phê cho Linh.

Linh trừng mắt, lại muốn lừa cô sao?

Thấy Linh không nhận, Hứa Mạt rút tay lại và hỏi:

-Sao cậu ra ngoài lâu thế?

-Mẹ vừa hỏi tôi một chuyện, tại sao lại theo tới đây?

Linh dường như gặp phải vấn đề khó, tỏ ra khó hiểu.

Tại sao cô lại tới đây?

-Khụ...

Hứa Mạt suýt nữa phun cafe trong miệng ra.

-Vấn đề này, có vẻ hơi huyền bí.

Hứa Mạt nói.

-Cưới gà và theo gà.

Tư Tháp Khắc Hào ở bên cạnh lẩm bẩm, đôi cẩu nam nữ.

-Nằm xuống đất...

Linh liếc nhìn Tư Tháp Khắc Hào một cái, lúc này Tư Tháp Khắc Hào nào có phải là đối thủ của cô, và trực tiếp từ trên ghế đẩu nằm bò xuống.

-Cẩu…

Tư Tháp Khắc Hào vừa định chửi thề, ngẩng đầu nhìn thấy đôi mắt của Linh mà rùng mình.

Thôi vậy.

Thiếu gia đây không thèm so đo với phụ nữ.

-Mẹ nói sẽ đưa tôi ra bên ngoài học tập, cậu có muốn đi cùng tôi không?

Linh nhìn Hứa Mạt hỏi.

- Đi ra ngoài?

Hứa Mạt hỏi.

Bên ngoài là ở đâu?

-Ngoài hành tinh.

Linh nói.

Mắt của Hứa Mạt sáng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận