Căn Cứ Số 7

Chương 380: Thẻ học sinh

-Không đi.

Diệp Thanh Điệp liếc mắt nhìn cửa tiệm bán quần áo xa hoa lộng lẫy kia. Chỉ cần nhìn bên ngoài cũng nhìn vào trang phục trên người ma-nơ-canh, liền có thể biết được nó đắt tiền tới cỡ nào, đây không phải chỗ mà cô có thể đi dạo mua sắm.

-Đi mà.

Hứa Mạt kéo mạnh Diệp Thanh Điệp về hướng cửa tiệm quần áo, nhân viên phục vụ nhìn thấy cảnh này đều mỉm cười.

Hứa Mạt đeo kính râm, không nhìn rõ được tuổi tác, các cô hiển nhiên cho rằng Hứa Mạt đang dẫn bạn gái đi mua sắm, nhưng bạn gái lại không nỡ.

Thật là một người bạn trai tốt.

Diệp Thanh Điệp bị Hứa Mạt lôi kéo vào cửa hàng, nhìn trang phục bên trọng, không dám chạm vào lung tung. Lần trước, giá cả quần áo Hứa Mạt mua đã làm cô kinh hãi rồi. Cửa tiệm này lại còn xa hoa hơn cái lần trước nữa, bọn họ làm sao có thể mua nổi đây.

Mặc dù Hứa Mạt là người nổi tiếng nhưng hắn lại chẳng có bao nhiêu tiền cả.

-Tiên sinh, tiểu thư, xin hỏi có cần giúp gì không?

Một nhân viên phục vụ đi lên phía trước cười hỏi.

-Dẫn chị ấy đi chọn quần áo đi, chọn nhiều một chút.

Hứa Mạt ngang ngược nói.

Đây không thiếu tiền.

-Được thưa tiên sinh, tiểu thư mời đi theo tôi.

Nhân viên phục vụ dẫn đường phía trước.

Diệp Thanh Điệp và Hứa Mạt đi phía sau, cô nhéo nhéo cánh tay Hứa Mạt.

-Chị Diệp à, kiểu dáng mấy bộ đồ kia đều nhìn đến phát ngán rồi.

Hứa Mạt thầm thì nói.

Diệp Thanh Điệp ngẩn người, sau đó khuôn mặt liền ửng đỏ, cô tất nhiên biết năng lực đặc biệt của tên nhóc Hứa Mạt này.

Nhìn phát chán?

Cái tên khốn này!

Hắn đã nhìn bao nhiêu lần rồi?

Tay Diệp Thanh Điệp lại càng dùng sức nhiều hơn.

-Á...

Hứa Mạt la lên một tiếng, nhân viên phục vụ trước mắt liếc mắt nhìn bọn hắn cười, tình yêu thú vị vậy sao?

Diệp Thanh Điệp nhìn thấy vẻ mặt cười như không cười của nhân viên phục vụ, chưa bao giờ cảm thấy lúng túng như thế.

Mặc dù đã trải qua rất nhiều chuyện rồi, nhưng đối với việc bị nam sinh kéo đi mua quần áo, đây là lần đầu tiên, là lạ, rất không quen.

Diệp Thanh Điệp đi theo nhân viên phục vụ.

Tiểu Thất đánh giá cửa tiệm bán quần áo, thầm nói:

-Trang phục của phụ nữ thật đẹp quá.

-Cậu có muốn thử luôn không?

Hứa Mạt nhìn Tiểu Thất nói.

-Có được giảm giá không?

Tiểu Thất nhìn Hứa Mạt.

-Cút...

-Ái chà, đều là người một nhà, địa vị sao mà chênh lệch dữ vậy.

Tiểu Thất cảm thán, đối xử với chị Điệp tốt như vậy, hôm nào tìm Tiểu Tiểu đi dạo phố thử.

Bộ đầu tiên Diệp Thanh Điệp chọn là một chiếc váy đỏ. Cô dường như thích màu đỏ hơn, kiều diễm như lửa, cho dù là màu sức hay là cảm nhận, đều hơn hẳn những bộ đồ trước kia cô đã mặc. Váy đỏ mềm mại không có lấy một nếp nhăn, cứ như là lễ phục của nữ vương vậy.

Đẹp quá.

-Thấy sao?

Diệp Thanh Điệp hơi thẹn thùng nhìn Hứa Mạt hỏi.

-Nữ vương bệ hạ.

Hứa Mạt cười đáp.

Diệp Thanh Điệp trừng hắn một cái.

-Lấy cái đó.

Hứa Mạt nói.

-Được.

Nhân viên phục vụ gật đầu.

-Bao nhiêu đồng liên bang?

Diệp Thanh Điệp hỏi, nhân viên phục vụ nói ra con số, Diệp Thanh Điệp cắn môi một cái, Tiểu Thất cũng chớp chớp mắt.

-Tôi muốn xem lại một chút.

Diệp Thanh Điệp thấp giọng nói.

-Giúp chị ấy chọn thêm vài bộ nữa, lấy loại tốt nhất ấy.

Hứa Mạt hoàn toàn có điệu bộ nhà giàu mới nổi.

-Anh Mạt, có phải anh có chuyện gì giấu diếm chúng tôi không?

Tiểu Thất hỏi, sao hắn cứ cảm thấy anh Mạt giống như đột ngột giàu lên vậy.

Hứa Mạt mặc kệ hắn.

-Tôi thấy bộ này cũng không đẹp đến mức như thế.

Diệp Thanh Điệp nói với Hứa Mạt.

-Chọn cho tôi xem chứ đâu phải cho chị nhìn?

Hứa Mạt nói, sau đó nhìn về phía nhân viên phục vụ:

-Đừng để ý tới chị ấy, đem chị ấy đi chọn thêm đi.

-Được.

Nhân viên phục vụ nín cười, Diệp Thanh Điệp liếc hắn một cái.

Cái gì mà chọn cho hắn nhìn??

-Tiểu thư, bạn trai cô thật tốt.

Nhân viên phục vụ dẫn Diệp Thanh Điệp rời đi, mở miệng trò chuyện với cô, vẻ mặt của Diệp Thanh Điệp liền trở nên kỳ lạ.

-Đương nhiên, với nhan sắc và khí chất như tiểu thư thì mặc quần áo tốt nhất mới đáng giá.

Nhân viên phục vụ rất biết cách nói chuyện, nghe rất thoải mái, Diệp Thanh Điệp cũng không phản bác lại cô.

Diệp Thanh Điệp liên tục thử mấy bộ, đều cực kỳ xinh đẹp.

Kiểu nữ vương, nữ thần gió, Hứa Mạt đang nghĩ có nên thử hết mỗi phong cách một bộ không?

Thật xinh đẹp!

Sau khi thử xong, nhân viên phục vụ đã đóng gói hết tầm mười túi, bên trong bên ngoài đều có.

Diệp Thanh Điệp cảm thấy Hứa Mạt điên thật rồi.

Tiểu Thất lại cảm thấy Hứa Mạt nhất định là đang giàu lắm.

-Chị có thấy, phong cách quần áo trong tiệm này đều rất phù hợp với chị không?

Hứa Mạt nhìn về phía Diệp Thanh Điệp nói.

-Tiên sinh, là bởi vì Diệp tiểu thư quá đẹp, mặc cái gì cũng đều dễ nhìn hết.

Nhân viên phục vụ cười nói.

Hứa Mạt cảm thán, tố chất của nhân viên phục vụ chỗ này thật cao.

-Tiệm này của cô bán bao nhiêu tiền?

Hứa Mạt yếu ớt hỏi.

-Hả...

Nhân viên phục vụ sửng sốt.

Miệng Tiểu Thất tròn thành hình chữ O.

Diệp Thanh Điệp nhìn Hứa Mạt, nói:

-Cậu điên rồi.

-Tôi chỉ hỏi thăm thử thôi mà.

Hứa Mạt cười nói:

-Tính tiền đi.

-Được.

Nhân viên phục vụ đi tới quầy hàng rồi nói với Hứa Mạt:

-Có thể giảm giá cho ngài 20%.

-Học sinh của học viện Siêu Phàm thì được giảm bao nhiêu?

Hứa Mạt nhè nhẹ hỏi, lần trước hình như được giảm giá nhiều hơn thì phải.

-40%.

Nhân viên phục vụ cười hỏi:

-Ngài là học sinh của học viện Siêu Phàm sao?

-Đã từng là...

Hứa Mạt nói:

-Không biết có thể quét khuôn mặt được không.

Hắn hơi hối hận, hẳn là thẻ học sinh vẫn còn lưu lại.

-Quét khuôn mắt á hả???

Nhân viên phục vụ lộ ra vẻ mặt kỳ lạ.

Hứa Mạt lấy kính râm xuống, nhìn nhân viên phục vụ, hồi hộp chờ đợi.

Giảm giá hơn tới 20%, có thể tiết kiệm thì nên tiết kiệm.

Nhân viên phục vụ nhìn thấy gương mặt đẹp trai trẻ tuổi liền sửng sốt vài giây, sau đó nở một nụ cười xán lạn, nói:

-Có thể.

-Cảm ơn.

Hứa Mạt nhẹ nhàng thở ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận