Căn Cứ Số 7

Chương 765: Chân này dài bao nhiêu vậy

Tin tức từ trong nhà bên kia truyền đến mấy hôm nay khiến cô vô cùng phiền lòng, mà cái tên Tác Lôi này cứ như âm hồn bất tán vậy.

-Có cá tính, đáng yêu ghê.

Tác Lôi nhìn Diệp Tạp Lâm Na nói. Đây cũng đâu phải là bình hoa của Y Tái Ân, hắn càng ngày càng thích.

-Khụ khụ...

Hứa Mạt từ bên kia đi tới, ánh mắt của hắn nhìn về Tác Lôi có hơi kỳ quái.

Người của hành tinh Áo Đinh Sơn đều là dạng này sao?

Nếu không phải là do hắn có chút địa vị thì e là đã bị đám phụ nữ kia đánh chết rồi.

Cơ mà, Hứa Mạt cũng có hơi ghen tị, hắn cũng muốn có tiền nhiều như hắn ta.

-Tiểu thư Diệp Tạp Lâm Na, ta thấy hình như tâm trạng của cô không tốt lắm, có tâm sự gì sao?

Hứa Mạt đi lên phía trước hỏi.

-Không có gì.

Lông mày của Diệp Tạp Lâm Na giãn ra, tiếp tục im lặng đọc sách.

-Mặc dù tôi chỉ là một người nhân viên quản lý, nhưng mà tôi có thể cho cô vài lời khuyên đấy.

Hứa Mạt khiêm tốn nói.

Tác Lôi hơi sùng bái nhìn Hứa Mạt. Người anh em này đỉnh ghê, quả là người làm công tác văn hóa, sao hắn không thể nói chuyện theo kiểu văn chương như thế này nhỉ?

Linh ở một bên ngẩng đầu nhìn về phía này, ánh mắt bỗng trở nên cảnh giác.

Lại bắt đầu rồi đó!

Diệp Tạp Lâm Na nhìn Hứa Mạt, chỉ thấy gương mặt tuấn tú của hắn, nụ cười ôn hòa, đáng tiếc, chỉ là một người hầu, nếu thân phận của hắn và Tác Lôi có thể đổi chỗ thì tốt biết mấy.

-Là do trong nhà xảy ra một ít chuyện.

Diệp Tạp Lâm Na suy tư, thấp giọng kể:

-Hội Nguyên lão bên kia muốn tiến hành cải cách, chuyện này gây ra sự uy hiếp cho hoàng tộc, trong nhà hy vọng tôi có thể trở về, kết thông gia với người của hội Nguyên lão. Thêm nữa, người của hội Nguyên lão cũng hoạt động mạnh ở hành tinh Lư Tạp Tư bên này, tìm kiếm người ủng hộ bên ngoài.

Hứa Mạt lão luyện về Tâm lý học, không biết có góp ý được gì về vấn đề ở phương diện này không.

-Mẹ nó dám cướp người của tôi...

Tác Lôi thô lỗ chửi. Diệp Tạp Lâm Na trừng mắt liếc hắn một cái, Tác Lôi lập tức ngậm miệng.

-Không thể trở về.

Hứa Mạt nói với Diệp Tạp Lâm Na.

Cô nàng nhìn về phía hắn, lại nghe Hứa Mạt tiếp tục nói:

-Việc hội Nguyên lão và hoàng thất tranh đoạt quyền lợi không phải chỉ qua chuyện kết thông gia mà có thể giải quyết được. Hoàng thất không thể không biết điều này, nhà cô bên đoa muốn thông qua cuộc hôn nhân để đối lấy thời gian hòa bình ngắn ngủi, hoặc là tranh thủ một số lợi ích, nhưng cũng không thể đổi được cục diện.

-Cho nên, ta là vật hy sinh sao?

Diệp Tạp Lâm Na là người thông minh, tất nhiên là đã hiểu được ý này.

Hứa Mạt nhẹ gật đầu, sắc mặt Diệp Tạp Lâm Na tái nhợt. Mặc dù loại chuyện hôn ước này ở hoàng thất xảy ra rất nhiều, nhưng khi đến lượt mình, vẫn thật khó chấp nhận như cũ, nhất là khi tính cách của bản thân Diệp Tạp Lâm Na rất mạnh mẽ, cũng không phải là người chịu để cho người khác định đoạt cuộc đời của mình.

-Vậy tôi nên làm thế nào?

Lòng Diệp Tạp Lâm Na rối loạn, ở miệng thỉnh giáo Hứa Mạt, dường như đã quên mất là Hứa Mạt chỉ là một tên nhân viên quản lý sách báo, làm cho có thể tiếp xúc qua chuyện chính sự.

-Tôi suy nghĩ đã.

Hứa Mạt lập tức động não, làm thế nào để tránh thoát đây!



Hứa Mạt nhìn Diệp Tạp Lâm Na, rồi lại nhìn sang Tác Lôi.

Mối quan hệ liên minh giữa hành tinh Tạp Lạc Lan, hành tinh Áo Đinh Sơn và các hành tinh khác trong liên minh Tinh Hệ là tương đối chặt chẽ. Chỗ này thì khác hẳn với hành tinh Bái Luân, Bái Luân kỳ thật là hành tinh sát biên giới.

Cơ mà, bàn về sức chiến đấu thì quản lý thường vụ của hành tinh Tạp Lạc Lan mạnh hơn so với hành tinh Áo Đinh Sơn, hơn nữa diện tích và nhân khẩu của nó cũng đều nhiều hơn hành tinh Áo Đinh Sơn.

Nhưng Áo Đinh Sơn lại có một thứ mà hành tinh Tạp Lạc Lan không thể so được, đó chính là tiền.

Hành tinh Áo Đinh Sơn là tinh cầu được mệnh danh là thổ hào, tài nguyên phong phú, số lượng nhân khẩu không có nhiều nhưng nhờ vậy nên tiền mới dồi dào như thế.

Giống như Tác Lôi đã nói vậy, hắn chỉ có tiền thôi.

Cho nên người anh em Tác Lôi của hắn là con người thực tế.

Hắn hiện tại rất thích có loại anh em như vậy, cho nên mới quyết định giúp người bạn này một tay.

-Tác Lôi, hành tinh Áo Đinh Sơn là một nơi có nhiều tài nguyên, vì sao chỗ của cậu lại không bị cướp đoạt?

Hứa Mạt hỏi, tài nguyên, vĩnh viễn là thứ bị người khác để ý, các tinh cầu lớn khác sợ là cũng đang nhìn chằm chằm.

Tác Lôi nghe thấy Hứa Mạt nói vậy liền đưa mắt nhìn xung quanh, như là đang cảnh giác, sau đó mới nói khẽ:

-Trong liên minh Tinh Hệ có rất nhiều người đều nhận thứ tốt từ chỗ chúng tôi.

Hứa Mạt đã hiểu.

Hối lộ.

Quả nhiên, thế giới nào thì cũng có chuyện này.

Thêm nữa, khoa học kỹ thuật của hành tinh Áo Đinh Sơn cũng không tiên tiến, chẳng có chút uy hiếp nào với các thành viên của liên minh Tinh Hệ, chỉ là nơi cung cấp tài nguyên mà thôi. Chỉ cần họ cung cấp đầy đủ tài nguyên với các thành viên đại lão của liên minh Tinh Hệ, đồng thời duy trì trình độ cân bằng nhất định, như vậy thì rất an toàn, ai cũng sẽ không đi động làm gì, nếu không chính là mục tiêu tấn công.

-Tiểu thư Diệp Tạp Lâm Na, ta nghĩ Tác Lôi có thể giúp cô.

Hứa Mạt mở miệng nói:

-Hành tinh Áo Đinh Sơn có nhân mạch lớn mạnh, chắc hẳn Tác Lôi đã có thể tiếp tục không ít.

-Phải rồi người anh em Tác Lôi, tôi còn chưa biết thân phận cụ thể của cậu ở hành tinh Áo Đinh Sơn đó.

Hứa Mạt hỏi.

-Ông nội của tôi là người thống trị hành tinh Áo Đinh Sơn.

Tác Lôi thấp giọng đáp.

Hứa Mạt há miệng thành hình chữ O, mí mắt chớp chớp.

-Cha cậu không phải là người thừa kế sao?

Hứa Mạt yếu ớt hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận