Căn Cứ Số 7

Chương 783: Ưu đãi

Linh thật sự rất tức giận, hết lần này đến lần khác, đây là lần thứ bao nhiêu rồi??

Hơn nữa đều cướp người ngay trước mặt cô, xem cô là không khí à?

Y Lệ Sa Bạch cũng giận rồi, thân là công chúa của hành tinh Lô Tạp Tư, kẻ nào dám nói chuyện với cô như vậy chứ?

Hôm nay cô được mở mang tầm mắt rồi, cặp chủ tớ này là những kẻ ngạo mạn nhất mà cô từng gặp, không gì có thể sánh bằng.

Cô tức giận đến mức bật cười, nhưng cũng chỉ là cười lạnh và nhìn Linh.

Cô không được?

Linh lại dám nói là cô không được, làm gì có lý đó.

-Cô không xứng.

Y Lệ Sa Bạch nén lửa giận đáp trả, nếu thật sự đánh nhau với Linh thì người trong trường sẽ nghĩ thế nào về cô?

Công chúa của hành tinh Lô Tạp Tư cao quý, chỉ vì tranh giành một tên nô bộc? Đánh nhau với người khác sao?

Điều này có hợp lý không? Công chúa kiêu ngạo lại làm ra chuyện thế này.

-Cậu có đồng ý hay không?

Y Lệ Sa Bạch lại nhìn sang Hứa Mạt.

-.............

Hứa Mạt nhìn Linh, chỉ thấy thanh kiếm trong tay Linh khẽ rung lên, hắn biết là Linh thật sự tức giận rồi.

-Cám ơn sự tin tưởng của công chúa Y Lệ Sa Bạch, nhưng….

Hứa Mạt nói.

-Đủ rồi.

Hắn chưa nói xong thì bị Y Lệ Sa Bạch ngắt lời, sau đó quay người bỏ đi, không nghe hắn giải thích.

Cao quý, kiêu ngạo như cô mà hôm nay phải chịu nỗi nhục lớn trong thư viện.

Bị người khác chĩa mũi kiếm gây chiến, bị một nô bộc từ chối.

Làm gì có lý đó!

Y Trạch và Tạp Đặc nhìn Hứa Mạt rồi lại nhìn Y Lệ Sa Bạch, sau đó hai người đuổi theo.

Một lát sau, Tạp Đặc quay lại nói với Hứa Mạt:

-Hứa Mạt huynh đệ không cần lo lắng, tôi sẽ thuyết phục tiểu thư Y Lệ Sa Bạch đừng để chuyện này trong lòng, nhưng vừa rồi thằng nhóc Y Trạch lại nói thấy xấu hổ khi ở cạnh cậu, một người bán đứng anh em như vậy thật đáng xấu hổ.

Nói xong Tạp Đặc quay người chạy mất.

Hứa Mạt:

-............

Một lát sau, Y Trạch chạy về và nói:

-Tạp Đặc hắn nói gì vậy? Tôi đang khuyên công chúa là cậu cũng có nỗi khổ tâm, Tạp Đặc lại thêm dầu vào lửa, nói muốn đoạn tuyệt quan hệ với cậu, thật đê hèn và nham hiểm.

Hứa Mạt:

-..............

-Tôi đi trước đây.

Y Trạch cũng chạy đi mất.

Hứa Mạt ngạc nhiên nhìn hai người lần lượt rời đi, mắt chữ a mồm chữ o.

Thật là hèn nhát.

Hứa Mạt quay người liền nhìn thấy Linh vẫn đang nhìn hắn vô cùng tức giận, tức giận đến mức thở hổn hển.

-Lại dám cướp người từ trong tay cậu, sao có thể chứ, nữ ma đầu, cậu không cầu để ý đến cô ta.

Hứa Mạt nói:

-Yên tâm, không ai có thể cướp mất tôi từ bên cạnh cậu cả.

Người trong thư viện nhìn thấy màn biểu diễn của Hứa Mạt thì đều kinh ngạc.

Chưa gặp ai mà không biết xấu hổ như vậy.

Trước giờ chưa từng có một nô bộc như vậy.

Làm nô bộc đến lúc có trình độ, lại có có người đến cướp, ai… đáng thương, bọn họ lại còn không bằng một nô bộc.

Linh nghe Hứa Mạt nói xong thì bớt tức giận hơn một chút, lạnh lùng trừng mắt nhìn Hứa Mạt.

-Cất cái này trước đi, nguy hiểm.

Hứa Mạt yếu ớt đẩy kiếm lại, nhìn thấy kiếm thu về phía sau Hứa Mạt mới thở phào nhẹ nhõm.

Không dễ dàng!

Linh sau khi cất kiếm đi thì nhìn ra bên ngoài, lần sau mà còn người nào dám đến, cô thật sự sẽ không khách khí.

Cô không dễ bị bắt nạt như vậy đâu.

Bên ngoài, Y Lệ Sa Bạch cũng tức giận, trên mặt như bao phủ một tầng băng giá.

Y Trạch và Tạp Đặc đuổi theo, Y Lệ Sa Bạch lạnh lùng nói:

-Các cậu đã làm gì vậy?

-Tôi vừa đi dạy cho Hứa Mạt một bài học, mắng hắn không biết tốt xấu, thật chẳng ra gì.

Tạp Đặc nói.

Tôi cũng dạy cho hắn một bài học, chuẩn bị cắt đứt với hắn ta.

Y Trạch nói.

-Không được.

Y Lệ Sa Bạch nói:

-Các cậu giúp tôi trông chừng cậu ta.

-Hả?

Tạp Đặc sững người, Y Trạch chớp chớp mắt.

Bọn họ không hiểu.

-Tôi nhất định phải thu phục cậu ta!

Y Lệ Sa Bạch nghĩ tới thanh kiếm Linh chĩa về phía mình thì lại không vui nói.

Một người tộc A Nặc Tư lưu vong cũng xứng tranh giành với cô à?

Không đồng ý?

Trước đó thì sao cũng được, nhưng bây giờ tính chất đã thay đổi rồi.

Hứa Mạt, cô phải có bằng được.

Sau này nhất định phải là người của cô.

Nếu không khó mà tiêu được cơn giận này.

Cô muốn nhìn thấy Hứa Mạt khom lưng uốn gối trước mặt cô, phải nhận tội và xin lỗi cô.

Làm gì có lý đó!

Y Trạch và Tạp Đặc có chút khó xử!

-Điện hạ Y Lệ Sa Bạch, sắp tới sinh nhật của cậu rồi, năm nay sẽ tổ chức ở trong cung điện sao?

Tạp Đặc nói.

Y Lệ Sa Bạch lộ ra vẻ mặt kì quái, sinh nhật sao.

Tạp Đặc mà không nói thì cô suýt nữa quên mất.

-Không phiền phức như vậy, tổ chức một yến tiệc đơn giản ở trong trường la được.

Y Lệ Sa Bạch nói, năm nay là sinh nhật thứ 19, sang năm 20 tuổi hoàng thất Lô Tạp Tư sẽ tổ chức một buổi tiệc hoành tráng, năm nay tổ chức đơn giản một chút.

-Tạp Đặc, cậu nhớ rõ thật.

Y Lệ Sa Bạch nói.

-Sinh nhật của điện hạ sao có thể quên được.

Tạp Đặc nói, Y Lệ Sa Bạch gật đầu và không nói thêm gì nữa.

Y Trạch ở bên cạnh trừng mắt nhìn Tạp Đặc, bị giành trước mất rồi.

Hắn cũng nhớ mà.

Thậm chí hắn còn đang nghĩ là phải tặng quà gì cho Y Lệ Sa Bạch?

Hay là nhờ Hứa Mạt chỉ bảo? Hình như hắn khá giỏi chuyện tán gái!

Hứa Mạt mà biết được suy nghĩ của hắn nhất định sẽ cảm thấy là Y Trạch có hiểm lầm gì đó với hắn.

…………

Tập đoàn công nghệ năng lượng Lam Tinh thuận lợi vận chuyển về được lô năng lượng đầu tiên, đồng thời trước đó đã tìm được người mua thông qua các cổ đông, bất luận là Y Trạch, Tạp Đặc hay Diệp Tạp Lâm Nã thì đều có thể tiếp cận với các thế lực lớn có nhu cầu về năng lượng.

Vì là sinh viên trường Lô Tạp Tư khởi nghiệp nên được ưu đãi về thuế, lợi nhuận ròng lần này của bọn họ đạt tới chín con số.

Bạn cần đăng nhập để bình luận