Căn Cứ Số 7

Chương 814: Nghiện bị đánh?

Khuôn mặt của Y Lệ Toa Bạch đã hơi khó chịu.

Cử chỉ của đối phương quả thật có hơi cợt nhả.

-Tôi muốn sợi tóc này, được không?

Hứa Mạt nói.

Y Lệ Toa Bạch chẳng hiểu gì cả, muốn một sợi tóc ư?

-Được hay là không được?

Hứa Mạt tiếp tục hỏi.

-Được.

Y Lệ Toa Bạch trả lời.

-Chuyện này tôi không muốn bất kì ai biết, là bất kỳ ai, làm sao tôi có thể bảo đảm công chúa điện hạ sẽ không bán đứng tôi chứ?

Hứa Mạt nói.

-Địa điểm huấn luyện nằm trong cung điện của tôi tại đại học Lư Tạp Tư, tôi xin hứa với danh dự của hoàng gia rằng sẽ không có bất kỳ ai tiết lộ bí mật này.

Y Lệ Toa Bạch nói, mặc dù cô vẫn chưa biết mục đích của Hứa Mạt là gì nhưng trước tiên hãy tiếp xúc cái đã, sau đó lại lôi kéo đối phương.

Nâng cao thực lực chỉ là thứ yếu, mấu chốt là có thể thu phục được một nhân vật thiên tài như vậy.

-Được, tối mai tôi sẽ đi tìm công chúa điện hạ.

Hứa Mạt nói xong thì xoay người rời khỏi đây.

Y Lệ Toa Bạch nhìn theo bóng lưng rời đi của Hứa Mạt, trong đôi mắt xinh đẹp kiêu hãnh hiện lên cảm xúc vui mừng.

Một khi đã đạt được bước đầu tiên, những việc sau đó sẽ dễ dàng hơn nhiều rồi.

Chỉ cần tiếp xúc với cô nhiều hơn, cô không tin đối phương còn có thể thoát khỏi lòng bàn tay của mình.

Nghĩ đến đây, Y Lệ Toa Bạch hài lòng quay người rời đi.

Cô đã bắt đầu mong chờ cuộc gặp tối ngày mai.

-Hứa Mạt!

Y Lệ Toa Bạch thấp giọng nói, nghĩ đến tên kia trong lòng Y Lệ Toa Bạch cảm thấy không thoải mái, cô đích thân đi lôi kéo, vậy mà lại bị hắn và Zero đùa bỡn.

Bây giờ có vị cường giả thần bí này ở đây, Hứa Mạt thì tính là cái thá gì chứ?

Nếu sau này hắn cầu tới cô, cô cũng phải hạ thấp điều kiện mới được.

Tâm trạng của Y Lệ Toa Bạch vô cùng vui vẻ, hôm nay thật đúng là một ngày đẹp trời.

Cô vô cùng mong đợi!



Ngày hôm sau, Y Lệ Toa Bạch vẫn luôn đợi.

Trong cung điện, cô cuối cùng cũng nhìn thấy một bóng người mặc áo khoác đi vào, sau khi vào cung điện đối phương cởi bỏ áo khoác, lộ ra chiến giáp bao bọc lấy cơ thể nhưng vẫn không lộ mặt.

-Nếu các hạ đã đồng ý giúp tôi, vậy tại sao không dùng gương mặt thật của mình để đối diện với tôi?

Y Lệ Toa Bạch hỏi.

Một vị siêu phàm giả có thể chỉ điểm Tát Nhĩ hơn nữa còn đè bẹp Đạo Cách Lạp Tư, Y Lệ Toa Bạch muốn lôi kéo đối phương trở thành người của mình nhưng việc Hứa Mạt không để lộ diện mạo thật của mình đồng nghĩa với việc hắn đang đề phòng cô, không có cách nào rút ngắn khoảng cách.

-Không cần, thù lao đã nhận rồi, tiếp theo đây tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ tiểu thư Y Lệ Toa Bạch.

Giọng nói khàn khàn của Hứa Mạt truyền ra, Y Lệ Toa Bạch cảm thấy hơi thất vọng.

Cái gọi là thù lao chính là một sợi tóc, cô đương nhiên hiểu được đó chỉ là một hình thức, cho nên đối phương không có ý định yêu cầu cô bỏ ra thứ gì sao?

Trong trường hợp này, ngược lại không quen biết lại là một chuyện tốt, cô càng hy vọng đối phương có toan tính.

Có vẻ như cách duy nhất để đến gần hơn với con người bí ẩn này là trong quá trình luyện tập.

-Tiếp theo, tôi sẽ tập luyện với cường độ năng lượng giống như tiểu thư Y Lệ Toa Bạch, hôm nay tôi sẽ để tiểu thư Y Lệ Toa Bạch hiểu rõ hơn về bản thân mình, đồng thời tôi cũng cần tìm hiểu kỹ về tiểu thư Y Lệ Toa Bạch, vì vậy sẽ không thủ hạ lưu tình, nếu bây giờ tiểu thư Y Lệ Toa Bạch đổi ý thì tôi có thể đi.

Hứa Mạt nói.

-Tôi đã chuẩn bị xong rồi.

Y Lệ Toa Bạch lúc này đã mặc áo giáp vào, đội mũ bảo hiểm lên, cầm trong tay thanh kiếm năng lượng, mở miệng nói:

-Không cần thủ hạ lưu tình.

Hứa Mạt không nhiều lời, hai tay cầm hai thanh kiếm đi về phía trước, Y Lệ Toa Bạch đang nghiêm trận chờ đợi.

Đột nhiên cơ thể của Hứa Mạt tăng tốc và lao về phía Y Lệ Toa Bạch với tốc độ cực nhanh.

Năng lượng trên người Y Lệ Toa Bạch trong nháy mắt bùng nổ, một luồng ánh sáng năng lượng mạnh mẽ bao trùm lấy thân thể cô, ảnh hưởng đến trường năng lượng xung quanh, thanh kiếm của cô tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

-Ầm.

Y Lệ Toa Bạch chủ động tấn công, chém một nhát kiếm cuồng bạo vào Hứa Mạt đang lao thẳng về phía mình, ánh sáng năng lượng nở rộ rồi chém ra ngoài.

-Còn không xuất kiếm?

Nhìn thấy Hứa Mạt còn đang lao tới, dường như sắp đánh trúng kiếm của cô nhưng kiếm của Hứa Mạt vẫn không xuất ra.

-Vù vù!

Chớp mắt Hứa Mạt đã kề sát, hắn nghiêng người xuất kiếm, kiếm của hắn ma sát với kiếm của Y Lệ Toa Bạch, thay vì va chạm trực diện thì nó lại cọ xát về phía trước, lướt qua kiếm của Y Lệ Toa Bạch.

-Chém.

Cô biết đã quá muộn rồi, kiếm vẫn chém xuống nhưng lại đụng phải một thanh kiếm khác của Hứa Mạt.

Khoảnh khắc tiếp theo, thanh kiếm trước mặt của Hứa Mạt chém ra, chém ngang ra, bang... Cơ thể Y Lệ Toa Bạch bị đánh bay ra ngoài.

-Xuy xuy...

Tiếng bước chân ma sát với mặt đất, Y Lệ Toa Bạch nhìn chằm chằm Hứa Mạt, thân thể cô lại xông lên phía trước, đồng thời Hứa Mạt cũng lao về phía cô, tốc độ của hai người cực nhanh, trong nháy mắt đã đụng vào nhau.

Ánh kiếm như tia chớp, song kiếm của Hứa Mạt liên tiếp chém ra, từng đạo tia chớp xẹt qua.

Lại là một âm thanh lớn vang lên, Y Lệ Toa Bạch một lần nữa bị đánh bay, lần này cả người ngã xuống đất.

-Đứng lên.

Hứa Mạt nói, Y Lệ Toa Bạch đứng dậy nhìn bóng người đang tiến đến, trong đôi mắt đẹp của cô vẫn mang theo một sự kiêu ngạo độc nhất vô nhị, cho dù thực lực không mạnh bằng đối thủ nhưng cô cũng sẽ không dễ dàng bỏ cuộc.

-Bịch, bịch, bịch...

Y Lệ Toa Bạch hết lần này đến lần khác bị đánh bay ra ngoài nhưng mỗi một lần cô đều quật cường đứng dậy.

-Bùm!

Một luồng ánh sáng năng lượng mạnh mẽ bùng phát, bao phủ khu vực xung quanh, ánh sáng năng lượng màu trắng tinh khiết tỏa ra từ cơ thể cô, thậm chí ngay cả cơ thể của Hứa Mạt dường như cũng được bao phủ trong trường năng lượng đó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận