Căn Cứ Số 7

Chương 87: Hư hại

Ánh mắt của đám người Diệp Thanh Điệp dõi theo chuyển động của cơ giáp, nhìn nó bay vọt xuống, dùng chiến đao to lớn của mình bổ về phía họng pháo của cơ giáp hạng nặng.

Tiếng bén nhọn chói tai vang lên, họng pháo bị bổ ra, đồng thời một chân của cơ giáp bay lên đá về phía cơ giáp hạng nặng, năng lượng mạnh mẽ khiến cho cơ giáp hạng nặng lật ngã về phía sau, nhưng ngay lúc bị lật, một họng pháo khác của nó cũng bắn trúng cơ giáp của Hứa Mạt.

-Đùng...

Một tiếng nổ thật lớn vang lên, cơ giáp của Hứa Mạt bị đánh bay té lăn trên mặt đất, ngực bị bể hõm vào một lỗ lớn. Hứa Mạt bò dậy, cơ giáp cao lớn kia lại đứng sừng sững một lần nữa.

-Đẹp trai quá.

Cặp mắt Tiểu Thất sáng lên.

-Phù...

Diệp Thanh Điệp thở ra một hơi. Lúc trước mặc dù Hứa Mạt huấn luyện cũng không ít, nhưng thật không ngờ lần đầu thực chiến lại có thể phát huy hoàn mỹ đến vậy.

Hứa Mạt sau khi trải qua chiến đấu cực hạn, trên người có chút đau nhức. Nếu không phải vì bộ não đã được tiến hóa, làm cho hắn có năng lực phản ứng nhanh và lực cảm giác chống đỡ thân thể, thì hắn dường như không thể làm được những thứ này. Dẫu sao đây cũng là lần đầu tiên hắn chân chính sử dụng cơ giáp chiến đấu.

Cả người Hứa Mạt căng thẳng. Hắn thành công rồi.

Chiến đao tiếp tục giơ lên. Hắn tiến đến bổ tới một họng pháo khác của cơ giáp hạng nặng, sau đó đi về phía những người khác.

-Ầm, bịch, bịch.

Đám người kia điên cuồng bắn về phía bộ phận bị hỏng của cơ giáp. Vết nứt của cơ giáp ngày càng lớn, Hứa Mạt không ngừng tăng tốc chạy về phía trước.

Diệp Thanh Điệp tiếp tục bắn, Tiểu Thất cùng Ảnh cũng xông tới, chỉ nghe tiếng Tiểu Thất hét lên về hướng những người phía trước sòng bạc:

-Mấy người còn chờ cái gì nữa?

Những người khác bắt đầu phản ứng, nhao nhao ra tay.

Những người trong đội hộ vệ thành bang nhìn về phía Hứa Mạt có chút khó hiểu. Thế giới dưới đất quản lý rất kĩ với những vũ khí rất mạnh này.

Đối với cơ giáp, chỉ có những người thuộc tầng lớp phía trên mới có thể sử dụng được, đây là vũ khí quân dụng trong chiến tranh.

Dân chúng thuộc tầng lớp trung lưu bình thường nhiều nhất cũng chỉ có thể có được khẩu súng mà thôi. Hơn nữa, đấy chỉ là những khẩu súng tương đối thông dụng, cơ bản bọn họ sẽ không có được vũ khí có sức chiến đấu mạnh.

Vậy cơ giáp và súng tên lửa này từ đâu mà lấy được?

Cơ giáp liên tục chặt đứt tính mạng của bọn họ, chiến đao to lớn kia chém qua chỗ nào cũng chẳng có ai có thể ngăn cản được, hỏa lực của bọn họ không đủ.

Khu vực này rất nhanh đã bị dọn dẹp sạch sẽ.

Có điều là cơ giáp mà Hứa Mạt lái càng ngày càng xuất hiện nhiều vết nứt. Mặc dù hỏa lực của đối phương không mạnh lắm nhưng cơ giáp không phải vô địch.

Ngoài ra, năng lượng cũng bị tiêu hao không ít, Hứa Mạt đóng nguồn năng lượng lại.

Người trong sòng bạc, ai cũng nhìn chiếc cơ giáp thần thánh kia, trong lòng rung động, đây rốt cuộc là ai?

-Lão K đâu rồi?

Hứa Mạt đi lên phía trước hỏi bọn họ.

Đám người tránh ra, một người mang mặt nạ của lão K xuất hiện. Hứa Mạt nhìn chằm chằm đối phương, nói:

-Tháo mặt nạ xuống.

Người kia có chút do dự, nhưng vẫn đem mặt nạ gỡ xuống.

Quả nhiên không phải là Tần Trọng.

-Ngươi là ai, lão K sai người giả làm hắn đúng không?

Hứa Mạt lạnh lùng hỏi.

Nghe thấy Hứa Mạt nói vậy, mọi người xung quanh đều sửng sốt, đây không phải là lão K sao?

-Làm sao ngươi biết?

Đối phương trừng mắt nhìn Hứa Mạt:

-Ngươi đã biết được cái gì rồi?

Chính hắn cũng biết có điều gì đó sai sai ở đây.

-Chúng ta đều bị lão K lừa dối rồi, mục đích của hắn là gây ra bạo động. Thân phận thật sự của lão K chính là tân nghị trưởng đương nhiệm. Hiện tại, hắn đang ở ngay bên ngoài dùng họng súng nhắm vào chúng ta.

Diệp Thanh Điệp nói với bọn họ, sắc mặt đám người lập tức tái nhợt.

-Không thể nào như vậy được.

-Tôi không tin...

Chuyện này đối với những người trong cuộc là một cú sốc vô cùng lớn, giống như sụp đổ tín ngưỡng vậy.

Bọn hắn nhìn về phía cái người giả trang thành lão K kia.

-Lão K nói với tôi rằng chúng ta là những anh hùng của thế giới dưới đất. Hắn phải mạo hiểm đi ra ngoài đàm phán, rồi sẽ để cho chúng ta đường đường chính chính đi ra ngoài. Vì tránh để mọi người trở nên rối loạn nên bảo tôi giả trang thành hắn.

Người giả trang lão K mở miệng nói. Nghe xong, tất cả mọi người đều cảm thấy tuyệt vọng.

Phía sau viện quân đã tới, từ xa đã bắt đầu bắn phá, có mấy người trực tiếp bị bắn chết.

-Không còn nhiều thời gian nữa, cầm lấy vũ khí, mặc chiến giáp của bọn hắn, cùng nhau xông ra ngoài. Lão K sẽ không để cho chúng ta được sống đâu. Tất cả những người có liên quan hắn đều muốn giết sạch để bịt miệng, tên giả lão K cũng sẽ chết ở nơi này, chính hắn sẽ đổi thành thân phận khác.

Hứa Mạt trầm giọng nói với bọn hắn:

-Chậm chút nữa, chúng ta đều phải chết.

Còn không mau tỉnh táo lại sao?

Đám người kia bây giờ mới phản ứng kịp. Dù rất tuyệt vọng nhưng lúc này việc cấp bách là phải giết tất cả để ra ngoài.

Bọn hắn thực chất cũng ý thức được mình đã bị lừa, chỉ là không muốn thừa nhận mà thôi.

-Ầm...

Diệp Thanh Điệp khiêng súng tên lửa tựa như vụ khí hạng nặng bắn tới, đám người nổ tung, có người còn bị nổ bay ra ngoài.

Cơ giáp khởi động lại lần nữa, Hứa Mạt hướng đến đám người kia tiếp tục xung kích.

Ngay khi đám người phía trước nhìn thấy cơ giáp, toàn bôn hỏa lực hướng về phía Hứa Mạt, nhất thời tất cả súng pháo đều bắn về phía cơ giáp.

Hứa Mạt dùng tốc độ thật nhanh, lần chiến đấu vừa rồi đã giúp hắn sử dụng cơ giáp nhuần nhuyễn hơn. Năng lượng đẩy lên từ phía dưới, cơ giáp trượt sát trên mặt đất.

Hắn dùng hết sức né tránh hỏa lực mạnh. Về phần ánh sáng xanh cùng đạn công kích, cơ giáp cơ bản không thèm đếm xỉa đến.

Chỉ có điều, hỏa lực bắn một lượt cũng đã khiến cho cơ giáp hư hại không ít.

Mắt thấy Hứa Mạt đã đánh đến nơi, nhóm người đó lập tức tản ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận