Căn Cứ Số 7

Chương 178: Sóng âm kinh khủng

Chỉ là có nhiều điểm đỏ mà thôi.

-Bầy quái thú?

Lâm Tịch nhìn Dương Minh hỏi.

-Ừ, có một nhóm quái thú lại gần nơi này.

Dương Minh gật đầu.

Có một số quái thú rất chi là nhạy cảm với dao động năng lượng, hơn nữa quái thú tồn tại chỉ số thông minh, chỉ là chỉ số IQ cao thấp mà thôi.

-Vừa lúc cho bọn họ chút áp lực.

Dương Minh ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Bây giờ mới tiến vào phế tích không bao lâu.

Đối với nhóm học viên thí luyện này thì vẫn hơi dễ dàng quá, không đạt đến tác dụng thí luyện, cần có thêm một ít áp lực.

Bản Trạch Danh cũng nhìn lướt qua cổ tay, rồi ngẩng đầu liếc mắt nhìn phía trước, ánh mắt thâm thúy.

-Có quái thú tới gần, cẩn thận một chút.

Bản Trạch Danh hô lên với đằng trước.

-Biết.

Đám Tô Nhu trả lời, tiếp tục tiến lên phía trước.

Chỉ thấy phế tích phía trước xuất hiện một cái sườn dốc. Ở trên sườn dốc, bóng dáng của từng con quái thú xuất hiện tại đây.

-Thú cự anh.

Đồng tử của đoàn người co rụt lại, Hứa Mạt thấy kia là quái thú có thể phát ra năng lượng sóng âm để công kích mà bọn họ đã từng giết chết trước đó.

Bởi vì hình thể to lớn nhưng âm thanh phát ra lại chói tai giống như đứa bé sơ sinh khóc nỉ non, được gọi là thú cự anh.

Loại yêu thú này sinh sôi nẩy nở rất nhanh, hấp thu nguyên lực cũng vô cùng lợi hại.

Rất nhiều năm trước tinh cầu Bái Luân không có giống loài này. Sau khi chiến tranh bùng nổ, thú cự anh xuất hiện ở tinh cầu Bái Luân, như nước vỡ đê, một phát trở thành ác mộng của nhân loại.

Ở trước thời đại chiến tranh, tinh cầu Bái Luân không chú trọng tu hành nguyên lực mà là đặt trọng tâm vào việc phát triển khoa học kỹ thuật.

Cho đến ngày được ghi vào lịch sử.

Cũng được gọi là ngày sỉ nhục của tinh cầu Bái Luân.

-Cấp B.

Bản Trạch Danh nhìn thoáng qua con thú cự anh khổng lồ ở sườn dốc ngay phía trước. Nó cao tới tận ba mét, trên thân phát ra dao động năng lượng, là cấp B.

Giống như là cầm đầu của đám thú cự anh này.

Nơi đây cách thành thị không xa cho lắm, quái thú cấp B không nhiều.

Hai bên sườn cũng xuất hiện thú cự anh.

Giống như bọn họ đã đang săn bắn rồi.

Thú cự anh đồng thời mở ra cái miệng rộng, phát ra âm thanh bén nhọn chói tai.

Trong lúc nhất thời, sóng âm như là sinh ra cộng hưởng, khiến cho đoàn người cảm giác tinh thần lực đau đớn, cực kỳ khó chịu.

Diệp Thanh Điệp đã cảm thấy vô cùng không thoải mái.

Tô Nhu cũng giống vậy. Trang bị vũ khí của nàng là cấp B, nhưng đẳng cấp nguyên lực vẫn là C+, đám thú cự anh đó công kích cùng một lúc thì sẽ rất khó chịu.

Sau khi phát ra âm thanh chói tai, đám thú cự anh kia lao nhanh về phía đoàn người, mặt đất rung lắc kịch liệt.

-Wow.

Tôn Tiểu Tiểu có vẻ vô cùng hưng phấn. Nàng ở bên trong cơ giáp nên chịu ảnh hưởng nhỏ hơn một chút, trực tiếp tiến hành bắn phá hỏa lực lên đám thú cự anh đang lao xuống.

Máu tươi lập tức bắn ra, một loạt thú cự anh ngã xuống trong nháy mắt.

Thú cự anh cấp C cơ bản là không chịu nổi công kích xạ tuyến năng lượng do cơ giáp bắn ra.

Tôn Tiểu Tiểu hưng phấn xông lên phía trước.

Tiểu Thất thấy một đám thú cự anh trùng kích, rất không trượng nghĩa xoay người chạy mất.

Nguy hiểm.

-Tiểu Tiểu, không nên vọng động.

Giang Đồng hô.

Có điều Tôn Tiểu Tiểu lái cơ giáp hai tay đồng thời nổ súng, đang giết rất hăng sây.

Thú cự anh phía dưới sườn dốc vẫn còn đang vọt tới, điên cuồng nhằm về phía Tôn Tiểu Tiểu, con phía sau giẫm thi thể của con phía trước để tiến lên.

-Sao lại nhiều như vậy chứ.

Tôn Tiểu Tiểu thì thầm, như là giết không xong.

Những người khác cũng đều bị công kích.

Tình huống của đám Tần Phu không tốt lắm. Thực lực của ba người hắn và Tần Lan đều là cấp C, xúm lại một chỗ đối phó thú cự anh.

Nhưng âm thanh kia khiến bọn họ rất khó chịu, ba người gặp phải hiểm cảnh.

Hứa Mạt vừa định tiến lên thì nhìn thấy một bóng người xuất hiện ở đằng đó, là giáo viên của học viện - Lâm Tịch.

Tóc dài của Lâm Tịch bay bay, cầm trong tay song kiếm, trong nháy mắt đã chém một con thú cự anh bay nhào hướng Tần Phu.

Thân hình nàng vọt tới trước, tốc độ của song kiếm rất nhanh.

-Cấp B.

Hứa Mạt thấy kiếm nguyên lực trong tay Lâm Tịch có năng lượng quang phun ra nuốt vào, cường độ nguyên lực cấp B mang đến cho hắn cảm giác mạnh mẽ hơn Lâm Địch.

Cũng có thú cự anh đánh về phía Hứa Mạt, pháo súng trong tay Tô Nhu liên tục xạ kích.

Tốc độ bắng súng vô cùng nhanh.

Nhưng thú cự anh càng ngày càng nhiều, Tô Nhu có chút gánh không được.

-Hử?

Dương Minh nhíu mày, máy truyền tin trên cổ tay biểu hiện điểm đỏ phụ cận càng ngày càng nhiều, vô cùng dày đặc.

Hơn nữa, chúng đều nhào về phía bọn họ.

-Xui xẻo như vậy?

Dương Minh thầm nghĩ trong lòng, ngẩng đầu liếc nhìn.

Tôn Tiểu Tiểu xông lên phía trước nhất gặp phải phiền toái. Đám thú cự anh liều mạng đánh giết, tất cả đều đánh về phía cơ giáp của nàng, giết đều không giết nổi.

Giang Đồng và Lý Man trợ giúp hai bên trái phải.

-Cẩn thận.

Lý Man hô một tiếng, trên cơ giáp của Tôn Tiểu Tiểu dính phải thú cự anh. Bọn chúng cắn các bộ phận của cơ giáp, tuy không cắn nổi nhưng lại dùng thân thể để ngăn chặn hỏa lực.

“Ầm…”

Thú cự anh khổng lồ đánh thẳng tới, khiến cho cơ giáp chấn động.

Vỏ ngoài cơ giáp màu hồng cứng rắn, thú cự anh cấp C cơ bản là không công phá được, nhưng lại đụng ngã cơ giáp của Tôn Tiểu Tiểu.

Tôn Tiểu Tiểu ngã xuống rồi mà vẫn còn đang điên cuồng bắn phá, con thú cự anh cấp B kia phóng về phía nàng.

Lý Man và Giang Đồng giết qua, chỉ thấy con thú cự anh khổng lồ kia mở cái miệng rộng to hình tròn, sóng âm kinh khủng khiến cho đầu Lý Man và Giang Đồng đau muốn nứt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận