Căn Cứ Số 7

Chương 514: Cơ giáp

Tiếng nói rơi xuống cánh tay trái của cơ giáp uốn lượn, Diệp Thanh Điệp thả người xuống nhảy lên phía trên cánh tay. Cơ giáp của Hứa Mạt ôm lấy phía sau chân của cô, che ở trước ngực tiếp tục tục tiến lên. Cứ như thế, Diệp Thanh Điệp còn có thể xuyên qua bả vai của Hứa Mạt mà bắn xạ kích từ phía sau.

Tô Nhu thì bắt được bả vai cơ giáp của Lâm Tước, hai chiếc cơ giáp lập tức vọt lên trước.

Hỏa lực phía sau phóng tới, hai chiếc cơ giáp tiến lên theo hình vòng cung, hỏa lực không ngừng bắn ra, Tô Nhu và Diệp Thanh Điệp cũng bắn phản kích.

Năm người của học viện Hoàng Gia nhanh chóng truy kích.

Người trên khán đài và người bên ngoài nhìn thấy hình ảnh chiến trường truy kích, chỉ cảm thấy cực kỳ kích thích.

Đội ngũ của tập đoàn Tư Tháp Khắc lấy thủ đoạn sấm chớp tiêu diệt học viện Ngân Hà Siêu Phàm là điều mà bọn họ không hề nghĩ tới. Nhưng bây giờ, bọn họ lại đứng trước cuộc truy sát của học viện Hoàng Gia.

Hơn nữa, còn là Lý Khai Vân chỉ huy.

Học viện Hoàng Gia chỉ có một chiếc cơ giáp, bởi vậy bọn hắn tiến lên với tốc độ chậm hơn, không cách nào có thể đuổi kịp đám người Hứa Mạt, khoảng cách dần bị bỏ xa. Nếu như bọn Hứa Mạt vẫn cứ tiếp tục chạy như thế, chỉ sợ là rất khó để đuổi kịp.

Nội quy của thi đấu vòng loại không thể tuyệt đối hoàn mỹ được, dù sao nó cũng chỉ là vòng loại, đến khi thi đấu lên hạng, chiến thuật hèn mọn như thế sẽ không có bất cứ ý nghĩa gì.

-Đằng trước có một tòa nhà bị bỏ hoang, chị Điệp, Tô Nhu, các người chuẩn bị đi lên, tôi và Lâm Tước sẽ đi tiêu diệt cơ giáp trước, hai người phải cố gắng trụ được.

Hứa Mạt mở miệng nói.

-Được.

Diệp Thanh Điệp và Tô Nhu gật đầu, phía trước xuất hiện một tòa công trình kiến trúc.

Cánh tay của Hứa Mạt và Lâm Tước dùng sức, đem thân thể hai người đẩy lên, bọn họ mượn lực mà bay lên, rơi xuống đỉnh của tòa nhà, sau đó liền quay người cầm súng nhắm về phía đối phương ở phía xa.

Hứa Mạt và Lâm Tước cũng đồng thời quay người lại, mặt hướng về phía sau lưng, cảnh này khién cho tất cả mọi người đều sửng sốt.

Bọn hắn vậy mà lại lựa chọn chiến đấu, không tiếp tục chạy trốn nữa.

Đối chọi chính diện với học viện Hoàng Gia sao?

-Nhất định phải ra một đòn giết chết.

Hứa Mạt nói. Đối phương có năm người, mà đều có năng lực phá hủy cơ giáp. Nếu như hành động trước thì bọn hắn sẽ không có cơ hội để phá hủy cơ giáp.

-Được.

Lâm Tước đáp lại, toàn bộ lực tinh thần đều tập trung, giờ phút này, hắn dường như đã tiến vào thế giới cơ giáp.

Áo Lợi Duy Á bị đối phương dùng cách nhục nhã nhất loại khỏi cuộc thi, trận chiến này, bọn hắn đã không còn chiến đấu để chiến thắng giải thi đấu người siêu phàm nữa, mà là vì tôn nghiêm của Áo Lợi Duy Á.

Diệp Thanh Điệp và Tô Nhu cũng đang hết sức tập trung, súng máy ngắm chuẩn về phía xa, tay cầm súng cực kỳ ổn định, không có một chút run rẩy bào.

Cho dù là người dân thành phố Xuyên Tinh, thì ngay lúc này khi nhìn về phía chiến trường bên trong màn hình cũng không khỏi cảm thấy hồi hộp.

Tập đoàn Tư Tháp Khắc vậy mà lại lựa chọn nghênh chiến chính diện. Bọn hắn vốn đã có thể tiếp tục chạy đi, rồi đi đối phó với sáu người kia, thế nhưng, bọn hắn lại quyết định chiến đấu cùng học viện Hoàng Gia.

Quyết chiến đến cùng.

Dưới vô số ánh mắt soi xét, trong màn hình, năm người của học viện Hoàng Gia đã đuổi kịp.

-Ầm!

Trong nháy mắt, bọn hắn nhìn thấy hơi cơ giáp trên màn hình đồng thời khởi động, năng lượng ánh sáng phun ra, lập tức hướng về phía năm người đối phương xông tới, gần như là cùng một giây. Ở trên cao, Diệp Thanh Điệp và Tô Nhu cũng khai hỏa, hỏa lực của các cô bắn về phía hai bên của hai chiếc cơ giáp.

-Ngông cuồng dữ vậy!

Tim đám người kia đập mạnh, chủ động tấn công, hai chiếc cơ giáp nhắm thẳng vào năm người của học viện Hoàng Gia Thủ Phủ.

Nếu như đối thủ là người khác thì loại chiến thuật như thế này có lẽ sẽ không thành vấn đề, lực bộc phát của cơ giáp rất mạnh, lực tấn công cũng đáng sợ.

Nhưng đây lại là đội ngũ tinh anh của học viện Hoàng Gia, không phải là những tuyển thủ dự thi bình thường khác. Mục tiêu của bọn hắn đều là vị trí trong top 100, mà cũng không phải đến để trải nghiệm, trong năm người không có một ai yếu cả, dù có đến hai chiếc cơ giáp, chỉ e là cũng bị phá hủy mà thôi.

-Đùng...

Hỏa lực mạnh mẽ bắn ra, cơ giáp đối diện ở giữa, hai chiếc cơ giáp của hai người cùng lúc né ra phía bên ngoài, hướng chệnh về phía vị trí của cơ giáp, bởi vì đám người Diệp Thanh Điệp là dựa vào vị trí bọn họ bắn để mà phán đoán vị trí của cơ giáp.

Hai người kia cũng giơ súng máy lên, nhắm về phía công trình kiến trúc mà Diệp Thanh Điệp và Tô Nhu đang bắn.

Hứa Mạt và Lâm Tước tiếp tục tấn công về phía trước, mắt thấy liền lập tức xông tới.

-Ầm ầm!

Diệp Thanh Điệp và Tô Nhu không hề nhúc nhích, nhắm chuẩn vào vị trí kia tiếp tục khai hỏa, làm cho Lý Khai Vân và Lư Địch bị ép lùi lại. Mục tiêu của các cô không phải là đánh trúng đối thủ mà là tách bọn họ ra xa khỏi vị trí của cơ giáp.

-Đùng...

Một nguồn năng lượng ánh sáng phóng tới, Tô Nhu thấy được nó nhưng cô không tránh né, vẫn bắn súng như cũ. Ngay sau đó, mũ giáp của cô bị đánh trúng, đầu chấn động dữ dội, bị đánh ngã sang một bên.

Cô vốn đã có thể tránh được chiêu này, nhưng chỉ cần hoàn thành lời nhắn nhủ của Hứa Mạt thì mặc kệ cô có kết cục ra sao thì cũng chả quan trọng.

Cơ giáp của Hứa Mạt và Lâm Tước bỗng nhiên đồng thời biến hình, hướng về phía cơ giáp chính giữa mà đánh.

-Coi chừng.

Lý Khai Vân và Lư Địch bị ép lùi lại một khoảng, bây giờ mới phát hiện ra mục tiêu của hai người kia là cơ giáp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận