Căn Cứ Số 7

Chương 243: Thân phận của ông lão

Sinh viên của học viện Nặc Á, chỉ là muốn xem thử là ai đã bảo vệ vinh dự cho học viện.

Có rất nhiều nữ sinh đã mơ mộng tướng mạo của Hứa Mạt, nhất định là rất đẹp trai nhỉ?

Nếu như có thể trở thành bạn trai của các cô ấy thì quá tốt rồi.

Lâm Thanh Trạch hơi đau đầu, nếu như là A+ hắn sẽ không phải giấu giấu diếm diếm.

Nhưng là cấp S, hắn bắt buộc phải thận trọng.

Lòng người khó đoán.

Đối mặt với một sinh viên mới dung hòa nguyên lực siêu S, thiên tài người máy lại kinh hãi như vậy, những người đó thật là không quan tâm đến điểm dừng rồi.

Ai biết Hứa Mạt sẽ đối mặt với cám dỗ gì?

Tiền tài, mỹ nhân? Tất cả đều có khả năng.

Ngoài ra, vẫn còn một vài phương diện băn khoăn khác.

Siêu S, bắt buộc phải thận trọng.

Ít nhất phải đợi Hứa Mạt đạt đến lực chiến đấu cấp B mới thích hợp công khai thân phận của hắn.

Lâm Thanh Trạch duỗi tay, lập tức tòa nhà cơ giáp yên tĩnh.

Chỉ thấy Lâm Thanh Trạch lớn tiếng nói:

-Tôi biết mọi người tò mò cậu ấy là ai nhưng bây giờ vẫn chưa thể nói, tôi sợ những nữ sinh của học viện khác dắt cậu ấy đi.

Sinh viên trong tòa nhà cơ giáp đều bật cười.

Thật không ngờ viện trưởng Lâm cũng có lúc hài hước như vậy.

-Viện trưởng Lâm, cậu ấy đẹp trai không?

Có nữ sinh cất giọng hỏi.

-Đương nhiên.

Lâm Thanh Trạch gật đầu nói:

-Gần giống với tôi hồi trẻ.

Một trận cười vang lên.

Có điều những nữa sinh kia lại càng thêm mong đợi.

-Được rồi, hôm này nên dừng ở đây thôi, đợi đến cơ hội thích hợp mọi người sẽ biết cậu ấy là ai, giải tán cả đi.

Lâm Thanh Trạch tiếp tục nói, sinh viên tuy hiếu kì nhưng vẫn bắt đầu lần lượt rời khỏi.

Nhưng vẫn còn rất nhiều người không nỡ.

Vaanc còn có không ít người ngồi lì ở tòa nhà cơ giáp hoặc ở bên ngoài tòa nhà cơ giáp, họ chuẩn bị coi giữ.

Cho dù là phóng viên truyền thông tưởng là đã rời khỏi cũng chưa đi, cô vẫn đang ở bên ngoài tòa nhà cơ giáp.

Đây là tin tức lớn.

Trực giác mách bảo cô.

Sinh viên mới siêu cấp của học viện Nặc Á bị Lâm Thanh Trạch giấu đi, xác định thiên phú có khả năng không chỉ dừng lại ở A hoặc A+.

Vậy chính là, S!

S mấy năm xuất hiện một người ở Tám học viện lớn Siêu Phàm thành phố Cương Khung có khả năng đã xuất hiện ở học viện Nặc Á.

Vì vậy mà Lâm Thanh Trạch phải giấu hắn, không dám để lộ thân phận của hắn.

Hắn sợ học viện khác cướp mất người.

Nhất định phải tìm ra thân phận của hắn.

Không chỉ là phóng viên, người của học viện Thế Tước đã rời đi, vẫn còn nhân dân thành phố Cương Khung họ đều có lại cảm giác này.

Học viện Nặc Á vẫn đang giấu người, nếu như là A+ không cần phải làm như thế.

Như vậy, chỉ có một loại khả năng.

S!

Đó chính là S!!!



Đám người trong toà nhà cơ giáp dần rời đi, nhưng học viên của học viện Thế Thương Nghiệp vẫn đang trong trạng thái phấn khích.

Lâm Thanh Trạch mang cơ giáp màu đen đi về phòng cơ giáp, sau lưng hắn còn có một đám người đi theo.

Lâm Thanh Trạch đột nhiên quay người lại, những người phía sau hắn cũng lập tức nhìn sang hướng khác, giả vờ như không nhìn thấy gì.

Lâm Thanh Trạch nói:

-Các ngươi đi theo ta làm gì?

-Tình cờ thôi, chúng tôi cũng đang đi dạo loanh quanh đây.

Một người đáp.

-Đi làm việc đi.

Lâm Thanh Trạch nghiêm khắc nói.

-Viện trưởng, ngài không thể như thế được.

Có người dứt khoát lật bài ngửa.

Hắn không thể chỉ giữ cho một mình mình biết được, vậy chẳng phải là chơi xấu sao?

-Không muốn công việc nữa sao?

Lâm Thanh Trạch đe doạ.

-Bỏ đi.

Đám người giải tán rời khỏi đây.

Nhưng vẫn có người không chịu rời đi, là Lãnh Thu. Cô nhìn chằm chằm vào Lâm Thanh Trạch.

-Lãnh Thu, ngươi còn ở đây làm gì?

Lâm Thanh Trạch nhìn cô hỏi.

-Đây là khoa người máy, ta muốn làm gì thì làm, Lâm viện trưởng cũng đúng lúc đến đây sao?

Lãnh Thu đáp lại nói:

-Bây giờ, ta cần thu hồi cơ giáp này.

-Ngươi trước tiên thu hồi những cơ giáp khác đi.

Lâm Thanh Trạch cau mày nói.

Lãnh Thu thờ ơ nhìn hắn.

Hai người nhìn nhau chằm chằm.

-Ta là viện trưởng, đây là mệnh lệnh.

Lâm Thanh Trạch nói.

-Bây giờ ngươi có thể sa thải ta.

Lãnh Thu đáp lại nói.

Trước đây để cô tự làm bẽ mặt mình, bây giờ lại đột nhiên xuất hiện một quái vật cấp S, quét sạch học viện Thế Tước.

Không cho cô biết? Ha ha!!!

-Ngươi....

Lâm Thanh Trạch không cách nào gây khó dễ cho Lãnh Thu được, nhìn chằm chằm cô nói:

-Đi theo ta.

Nói xong, hai người một giáp đi tới một gian phòng cơ giáp, khóa kỹ cửa lại.

-Có thể đi ra rồi.

Lâm Thanh Trạch nói với người cơ giáp.

Hứa Mạt cảm giác mình như một món trưng bày. Cuối cùng có thể đi ra rồi.

Hắn bước ra khỏi cơ giáp, nói:

-Lâm viện trưởng, Lãnh giáo sư.

Lãnh Thu thấy Hứa Mạt thì chớp chớp mắt, cô không ngờ lại là hắn.

-Hứa Mạt?

Lãnh Thu nói.

-Ừm.

Hứa Mạt gật đầu.

-Có muốn gia nhập vào khoa người máy của ta không, ngươi ra điều kiện gì ta cũng đáp ứng.

Lãnh Thu mở miệng nói.

-Cái này....

Hứa Mạt nhìn mỹ nhân lạnh lùng trước mặt, lại nhìn một chút qua Lâm Thanh Trạch.

Thật làm cho hắn động lòng nha. Hắn có cái ý tưởng to gan, ví dụ như, tặng hắn mấy chiếc cơ giáp!!

-Lãnh Thu, ngươi cũng đừng đào người nữa, Hứa Mạt không thể gia nhập vào khoa người máy, cũng sẽ không thuộc về bất cứ khoa nào, hắn là học viên chuyển trường.

Lâm Thanh Trạch nói.

-Kiểm tra và đánh giá lúc mới nhập học là cấp mấy?

Lãnh Thu nhìn Lâm Thanh Trạch hỏi.

Hứa Mạt cũng muốn biết.

Hắn phát hiện, thật ra Lâm Thanh Trạch chính là một lão hồ ly. Dường như hắn vẫn luôn bị Lâm Thanh Trạch lừa gạt.

-S.

Lâm Thanh Trạch nhìn Lãnh Thu nói:

-Phải giữ bí mật.

Quả nhiên.

Lãnh Thu trừng mắt nhìn Lâm Thanh Trạch, giấu kín thật.

-S sao!

Hứa Mạt thầm nghĩ trong lòng. Khó trách, hoá ra mình lợi hại như thế.

-Có thể kiểm tra đánh giá thiên phú về cơ giáp của hắn một lần không?

Lãnh Thu hỏi.

-Không cẩn kiểm tra, chắc hẳn cũng là cấp S.

Lâm Thanh Trạch lập tức phủ nhận, nếu làm kiểm tra, e là không giấu được nữa.

-Lãnh Thu, hiện giờ Hứa Mạt đang ở trong nội học viện.

-……

Lãnh Thu nghe lời nói của Lâm Thanh Trạch thì sửng sốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận