Căn Cứ Số 7

Chương 361: Bại đồ

-Đây là chuyện các cậu nên làm. Các cậu là quân nhân, bảo vệ thành phố là trách nhiệm của quân nhân, Các cậu mặc dù không có tiếng nhưng lại chính là anh hùng của thành phố, thế mà...

-Dựa vào cái gì mà các cậu phải dùng máu tươi để đổi lấy tất cả mà có người lại chỉ ngồi không ăn bát vàng. Bọn hắn ngồi trong học viện, hưởng thụ hết sự sùng bái và vinh quang, mà những thứ đó vốn là nên thuộc về các cậu.

Tiếng của Thẩm Thiên Trọng vô cùng vang dội, đôi mắt của các binh sĩ cũng đều ửng đỏ.

-Tôi bày ra trận chiến này, chính là để người dân nhận thức lại các cậu, làm cho tất cả bọn họ đều nhìn thấy, rốt cuộc là ai từ trước đến giờ mới là anh hùng bảo vệ bọn họ.

Thẩm Thanh Trọng nhìn chằm chằm vào đám người, mở miệng nói:

-Hôm nay, hãy đi đoạt lại hết những vinh quang thuộc về các cậu đi!





Có không ít phi hành khí đang bay trên bầu trời ở chiến trường phế tích.

Ngoại trừ cơ khí của truyền thông đang phát sóng trực tiếp, còn có máy bay tuần tra, phụ trách theo dõi chiến trường và tiến hành cấp cứu người bị thương.

Thời gian từng giờ trôi qua, trên bầu trời, máy bay tuần tra lấy cờ hiệu ra, sau đó truyền đến một tiếng vang thật lớn, là hiệu lệnh bắt đầu.

Hai bên tiến vào chiến trường đổ nát.

Đây không phải là chiến đấu cá nhân, cũng không cần phải trực tiếp công kích chính diện, vậy nên đã chọn một vùng phế tích làm chiến trường.

Chiến trường không phải quá lớn, nhưng cũng không nhỏ.

Nếu như cả hai bên đều trực tiếp xông lên, thì rất nhanh có thể chạm mặt nhau ở giữa đống đổ nát này.

Học viên của bát đại học viện Siêu Phàm bày trận, đồng thời tiến lên phía trước.

Tất cả bọn họ không chồng chất cùng một chỗ mà là tản ra rồi tiến lên.

Phía trước là những người công kích từ xa, ở giữa là cơ giáp, người cận chiến ở sau cùng.

Tuy nhiên, sau khi giao chiến, đội ngũ công kích từ xa và đội ngũ cận chiến sẽ linh hoạt thay đổi vị trí bất cứ lúc nào, có nhiều học viên công kích từ xa cũng am hiểu chiến đấu cận chiến.

Đội ngũ trăm người trùng trùng điệp điệp tiến lên, không hề tách ra.

Xét về chiến thuật, tất nhiên bọn họ sẽ không bằng bộ đội tác chiến của quân đội.

Vì vậy, bọn họ dự định áp dụng phương pháp chiến đấu đơn giản nhất, cả tập thể đều tiến lên, buộc quân đội phía Nam phải giao chiến chính diện với bọn họ, có vậy thì tỷ lệ thắng sẽ lớn hơn một chút.

Trong lần huấn luyện đặc biệt ở quân đội trước đây, bọn họ phân tán để chiến đấu du kích, kết quả lại bị quân đội dùng chiến thuật giết đến thảm hại.

Người của học viện Siêu Phàm vẫn có lòng tin vào sức chiến đấu của mình, tự tin sẽ không yếu hơn đội ngũ của quân đội, dù sao bọn họ đều là tinh anh do học viện Siêu Phàm chọn ra.

Thành phố Cương Khung, vô số người dân đang xem hình ảnh phát sóng trực tiếp.

Bát đại học viện Siêu Phàm toàn thể tiến lên, cảnh tượng trông thật hùng tráng.

Cùng lúc đó, quân đội phía Nam lại lựa chọn một chiến thuật hoàn toàn khác biệt.

Chỉ thấy mười chiếc cơ giáp của quân đội phía Nam cùng với đội ngũ một đội mười người đi về hướng cánh sườn hai phía trái phải, đội ngũ còn lại thì tiến lên phía trước.

Hai bên còn chưa rõ đối phương sẽ áp dụng đội hình nào để tiến lên, trước mắt chỉ có thể dựa vào phỏng đoán.

-Đây là sách lược chiến thuật gì của quân đội vậy?

Trong lòng dân chúng thầm nghĩ.

Thiết bị trên máy bay ghi lại hình ảnh trên chiến trường, có thể nhìn thấy toàn bộ chiến trường trong nháy mắt.

Phóng viên tiếp tục nói chuyện, hình ảnh chuyển đổi, quay đến bộ chỉ huy của bát đại học viện Siêu Phàm, có phóng viên phỏng vấn:

-Hai bên đã tiến lên phía trước, vài phút nữa thôi là có thể xảy ra giao đấu. Đối với cuộc chiến đấu lần này, bên ngoài vẫn luôn không coi trọng học viện Siêu Phàm, vậy học viện Siêu Phàm có điều gì muốn nói không?

-Nhìn vào những gì diễn ra trên chiến trường thôi.

Người phụ trách phỏng vấn của học viện Siêu Phàm thản nhiên đáp lại, không nói nhiều lời.

Hình ảnh lại lần nữa chuyển đổi, lần này là bộ chỉ huy của quân đội phía Nam.

Một người phóng viên tiến lên phỏng vấn:

-Thẩm tư lệnh đích thân ra tiền tuyến xem chiến đấu, có vẻ quân đội đối với trận chiến lần này rất có lòng tin, Thẩm tư lệnh vì sao lại có lòng tin như vậy?

-Học viên của học viện Siêu Phàm, nhìn bề ngoài thì rất mạnh mẽ, nhưng chẳng qua chỉ là một đám vật nuôi được nuôi dưỡng trong thành phố. Mỗi một binh sĩ ưu tú ở quân khu phía Nam đều tắm qua biển máu, đơn độc đi vào sâu trong đống phế tích để săn giết quái thú, họ là những kẻ săn mồi trong đống hoang tàn. Mà những học viên này, tới phế tích thực tập còn phải cần giáo viên và các thiết bị bảo vệ, ngay cả năng lực sinh tồn cũng không có.

Thẩm Thiên Trọng nói:

-Bọn chúng, không xứng đáng được so sánh với những người lính của tôi.

Ngay lập tức người dân thành phố Cương Khung nháo nhào thảo luận.

Nhóm thiên chi kiêu tử của học viện Siêu Phàm, lại bị coi thường đến mức không đáng một đồng.

Nhưng mà những lời hắn nói dường như là sự thật.

Đúng là chỉ có thể thấy rõ trên chiến trường.

Hình ảnh chuyển về lại chiến trường.

Trong chiến trường phế tích, khoảng cách giữa đám người ngày càng rút ngắn lại.

Những binh sĩ trước đó đi vòng qua hai bên cánh sườn là lính trinh sát, họ bò về phía trước, trong tay cầm ống nhòm, nằm sát vào đống đổ nát để quan sát phía xa, rồi từ từ tiến lên.

-10 tên binh sĩ trinh sát, với lại trên người bọn họ đều mang ba lô, là súng ống.

Người quan sát cuộc chiến hơi hoảng sợ, nhưng đối phó với học viên cũng không nhất định phải có năng lực trinh sát cao, những binh sĩ giỏi chiến đấu cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ trinh sát.

Ở chiến trường nhỏ như vậy, đối với binh sĩ tinh nhuệ của quân khu phía Nam mà nói thì rất nhanh có thể phán đoán ra đường đi của đối phương.

Mà quả thật là như vậy, lính trinh sát không mất nhiều thời gian đã chiếm hết vị trí có lợi, còn quan sát được tập thể của đối phương đang tiến lên, chiến lược tác chiến vô cùng đơn giản, bọn hắn muốn đối đầu trực diện.

Rồi binh sĩ và lính trinh sát bắt đầu phân tán, đằng sau mỗi người lính trinh sát là một chiếc cơ giáp, đi về các hướng khác nhau.

Ngay sau đó, hình ảnh từ không trung chiếu ra, bọn hắn đã xuất hiện ở các hướng khác nhau, mười chiếc cơ giáp bao vây bát đại học viện Siêu Phàm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận