Căn Cứ Số 7

Chương 430: Mấu chốt

Trước kia giằng co đều là trong thế ôn hòa, nhưng hôm nay đã đạt tới điểm này, đôi bên ắt hẳn cũng đã không có lối thoát.

Học viện Siêu Phàm, nhất định phải đứng ra. Trước màn hình, người dân của thành phố Cương Khung không nói nên lời khi nhìn thấy mọi thứ trước mắt. Thành phố Cương Khung sắp biến động lớn.

-Để Thẩm Hàn đứng ra trả lời.

Lão viện trưởng tức giận hét lên. Dưới tình huống như vậy, với tư cách là thị trưởng, Thẩm Hàn có lẽ không trốn được phía sau nữa rồi. Xung quanh im lặng chết chóc, mọi người tựa hồ đang chờ đợi. Chờ Thẩm Hàn đứng lên đối đầu với hắn.

-Đạo đức giả!

Các viện sĩ nghe được lời nói này của đối phương đều vô cùng tức giận. Thẩm Hàn sao có thể không biết là ai tới phục kích hắn? Lực lượng mạnh mẽ như vậy, mục đích chính là đối phó lão viện trưởng.

-Chuyện hôm nay, học viên cũ của Nặc Á hoàn toàn thực hiện mệnh lệnh của ta, Quân khu Tây Nam cũng đã nhận được yêu cầu của ta đến hỗ trợ, ta sẽ chịu mọi trách nhiệm và tiếp nhận điều tra, nhưng người bị tình nghi giết Lâm Thanh Trạch và Nhân viên của Học viện Nặc Á, các ngươi định làm gì?

Lão viện trưởng nhìn chằm chằm vào Thẩm Hàn.

Thẩm Hàn cải tạo thân thể, ra lệnh ám sát Lâm Thanh Trạch. Hắn không hề trong sạch. Lão viện trưởng không muốn thành phố nổ ra nội chiến, nhưng tiền đề là Thẩm Hàn nhất định phải nhận tội.

-Lão viện trưởng, ông phải chịu trách nhiệm về những gì mình nói, chính ông cũng biết ảnh hưởng của mình đối với Thành phố Cương Khung. Bây giờ, ông đang bị nghi ngờ ám sát các quan chức chính phủ và giết hại quân nhân. Nếu ông bị bắt, những người có mặt có thể tiếp tục chiến đấu. Sẽ khiến cho Thành phố Cương Khung rơi vào bạo loạn.

Thẩm Hàn đứng ra, tiến lên phía trước đối đầu với lão viện trưởng

Xa xa, có máy bay chiến đấu và người máy bay về phía bên này, rồi lần lượt dừng lại ở phía đối diện. Thẩm Hàn mặc áo giáp đi ra khỏi máy bay, hắn không đội mũ bảo hiểm, lộ ra vẻ mặt kiên quyết.

Hơn bốn mươi tuổi, Thẩm Hàn cùng Thẩm Thiên Trọng thoạt nhìn có chút giống nhau, nhưng so với Thẩm Thiên Trọng kiên cường cùng sắt máu, trên người hắn lại mang đến cho người khác cảm giác tính tình có chút ôn nhu.

-Lão viện trưởng, ngươi là anh hùng thành phố Cương Khung, nhưng những chuyện ngươi làm hôm nay làm ta rất thất vọng.

Thẩm Hàn dừng lại từ trên cao, nhìn về phía lão viện trưởng Đạm Đài

-Hôm nay ta nhận được tin tức, có người báo cho chính quyền thành phố, có kẻ sẽ tiến hành ám sát bí thư Sử Đế Phân, hơn nữa lực lượng vũ trang có thể rất mạnh, vì vậy ta đã bí mật giao cho Quân khu phía Nam mai phục, nhưng ta không ngờ rằng kẻ đó lại chính là ông, lão viện trưởng, người đã đưa cựu các thành viên của Học viện Nặc Á ám sát các nhân viên chính quyền thành phố, kích động Quân khu Tây Nam và các cuộc bạo loạn trong học viện, khiến Thành phố rơi vào hỗn loạn, lão viện trưởng, đây có phải là những gì ngươi đã làm với tư cách là thủ lĩnh tinh thần của Thành phố Cương Khung không?

-Dối trá!

Các học viên đã nghe thấy lời nói của hắn.

Bởi vậy, hắn quyết định dùng danh tiếng chiến thần của mình để buộc tội Thẩm Hàn, để Thẩm Hàn từ chức và tiếp nhận điều tra.

Nơi dưới bầu trời bỗng trở nên yên tĩnh. Vô số người ở Thành phố Cương Khung nhìn lão viện trưởng trên màn hình, đều có thể cảm nhận được quyết tâm của lão viện trưởng.

Trong tình huống này, nếu Thẩm Hàn vẫn mạnh mẽ. Như vậy, chỉ sợ rằng chỉ có một con đường là đi đến chiến tranh. Không thể để lão hiệu trưởng cùng viện sĩ ngồi yên chờ chết, hai bên sẽ không chết không thôi.

Thẩm Hàn im lặng. Đàm Đại Minh, hôm nay quyết tâm kéo hắn ta xuống ngựa. Trên bầu trời cao, hai bên đều trong thế giương cung bạt kiếm. Mọi người tựa hồ đang chờ câu trả lời của Thẩm Hàn. Nếu như Thẩm Hàn không thỏa hiệp, e rằng, chỉ có một lựa chọn chính là khai chiến.

-Được.

Bắt giữ? Thẩm Hàn kỳ thực muốn bắt lão viện trưởng.

-Ta xin chịu mọi trách nhiệm và chấp nhận cuộc điều tra, nhưng ta sẽ không chấp nhận việc bị bắt giữ cho đến khi cuộc điều tra kết thúc. Ta sẽ trở về nơi của mình và không rời nửa bước. Ta sẽ chấp nhận sự giám sát của tất cả các bên. Tuy nhiên, ta không còn tin tưởng chính phủ do ngươi đứng đầu, Thẩm Hàn. Ta sẵn sàng nhận mọi cáo buộc cho đến khi ta bị kết án, về phần ngươi và quân đội của ngươi, hãy từ chức và cùng nhau chấp nhận cuộc điều tra!

Viện trưởng Đạm Đài nhìn chằm chằm Thẩm Hàn. Những người xung quanh run lên vì sợ hãi, đây là, họ sẽ chết cùng nhau. Lão viện trưởng biết nếu hắn không buông tha, tiếp tục đánh, quân khu Tây Nam cùng phái học viện sẽ theo hắn chiến đấu.

Nhưng trong trường hợp đó, nó sẽ là một cuộc nội chiến hùng mạnh, cuộc nội chiến nổ ra, cái giá phải trả không ai có thể chịu được, thành phố sẽ rơi vào hỗn loạn, đây không phải là điều mà lão viện trưởng muốn nhìn thấy.

-Để lập lại trật tự ở thành phố Cương Khung, ta quyết định tiếp nhận lời buộc tội của Lão viện trưởng, đồng thời chấp nhận mọi cuộc điều tra, về cáo buộc của Lão viện trưởng, ta tin rằng sự thật sẽ cho ta một công đạo.

Lời này vừa nói ra, không gian này trở nên yên tĩnh. Lão viện trưởng, xin chịu mọi trách nhiệm. Thẩm Hàn xuống đài, tiếp nhận điều tra, sau này ông ấy sẽ từ chức.

Lão hiệu trưởng nhìn Thẩm Hàn chằm chằm, sau đó quay người lại, nói:

-Tất cả trở về đi.

Nếu Thẩm Hàn đồng ý từ chức, bọn họ đình chiến. Hai đại quân khu đồng thời trở về, cùng với đó tám đại học viện cùng các bên vũ trang quân đội cũng trở về. Nhưng còn rất nhiều những người dân bên dưới, bọn họ vẫn như cũ ở đó theo dõi diễn biến của sự việc lần này.

-Trở về đi, tiếp theo, mọi người còn có việc của mình phải làm.

Lão viện trưởng hướng mọi người nói, tất cả đều gật đầu, bọn họ biết trận chiến tiếp theo mới là mấu chốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận