Căn Cứ Số 7

Chương 566: Sẽ bị loại

Phóng tinh thần lực ra ngoài, trong nháy mắt Hứa Mạt chỉ cảm thấy toàn bộ thế giới bên ngoài càng trở lên rõ ràng hơn, ngay cả cảm nhận về nguyên lực cũng như vậy, ý niệm của hắn vừa động , nguyên lực xung quanh xông về phía hắn, năng lượng hình thành luồng khí xoáy.

Tinh thần lực mạnh lên không ít, hơn nữa, Hứa Mạt còn cảm thấy có chút không giống so với trước đây, nếu như đem tinh thần lực so với bình chứa, thì cái bình chứa này hình như lớn hơn rồi.

Cấp bậc tinh thần lực của Linh giống với hắn, nhưng Hứa Mạt vẫn luôn cảm thấy, tinh thần lực của Linh rất mạnh, có một loại cảm giác mạnh mẽ. Lão phù thủy kia, đang giúp hắn mở nhãn tinh, Hứa Mạt hỏi Linh:

-Thầy cô đã làm gì với tôi vậy?

-Thầy Khung chắc là giúp ngươi khai ngôn, có thể thúc đẩy tinh thần lực của ngươi mở rộng, kích thích tiềm lực, nếu như tinh thần lực của con người đạt đến một giá trị cực hạn thì sẽ đi tới điểm nghẽn, khai ngôn có thể mở rộng loại giới hạn này, khai thác ra tiềm năng càng lớn.

Linh giải thích rõ ràng,

Hứa Mạt hiểu được, thảo nào hắn cảm thấy cấp bậc tinh thần lực của bản thân không biến đổi gì, nhưng hình như tinh thần lực lại mạnh lên không ít, giới hạn được mở rộng rồi.

-Thầy cô có biết chú ngữ không?

Hứa Mạt hỏi một cách yếu ớt.

-Chú ngữ?

Linh có chút không hiểu, nói:

-Ý của ngươi là câu nói của thầy Khung lúc khai ngôn sao?

-Ừm.

Hứa Mạt gật đầu.

-Đó là một ngôn ngữ khác.

Linh nói

-Cô cũng biết?

Hứa Mạt hỏi.

-Biết một chút.

Linh gật đầu.

Hứa Mạt hiểu rồi, Linh không phải người dân bản địa của tinh cầu Bái Luân, chắc là dân di cư, câu nói lúc thầy Khung khai ngôn, có thể là tiếng mẹ đẻ của đối phương. Nhưng hắn nghe thấy, giống như là câu chú ngữ.

-Thầy cô quá đáng sợ rồi.

Hứa Mạt lẩm bẩm một câu, nhưng câu nói vừa dứt, hắn ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một bóng hình xuất hiện, y như ma quỷ, thế mà lại vô thanh vô tức, Hứa Mạt nhìn thầy Khung một cách kinh ngạc, trong lòng co giật một chút.

-Chào thầy Khung.

Hứa Mạt cười gượng nói.

-Thầy Khung.

Linh cũng đứng dậy nói.

Thầy Khung nhìn Hứa Mạt, hỏi:

-Ngươi tu luyện kiếm pháp?

-Phải.

Hứa Mạt gật đầu.

-Ầm

Trong nháy mắt, lại là một sự áp bức tinh thần đáp xuống, cơ thể của Hứa Mạt bay lên.

-Tôi...

Hứa Mạt muốn mắng người, nhưng nhớ đến sự đáng sợ của lão phù thủy đó, hắn vẫn nên nhẫn nhịn. Đây quả thực là đang coi hắn như đồ chơi, muốn chơi thì chơi một hồi, một cỗ tinh thần lực khủng bố tràn vào trong não của hắn, còn truyền vào trong một hình ảnh, trực tiếp tràn vào trong đầu hắn, dường như đang trực tiếp in sâu vào trong kí ức, loại năng lực khủng bố này, khiến Hứa Mạt không nói được.

Đây có lẽ là năng lực thiên phú, chẳng trách đối phương có thể khống chế được quái thú cấp S. Linh, tương lai cũng sẽ đáng sợ như vậy sao? Vậy đến lúc đó đánh nhau.... tưởng tượng thôi cũng có chút đáng sợ rồi.

-Kiếm pháp.

Lão phù thủy này đang dạy hắn kiếm pháp.

Trong đầu, một loạt hình ảnh hiện ra, kiếm pháp đó rất mạnh, hoàn toàn không chỉ là kỹ năng chiến đấu cấp S.

Có lúc Hứa Mạt nghĩ, giới hạn tu luyện của thân thể con người sẽ mạnh bao nhiêu, trước mắt hắn chỉ là ở tinh cầu Bái Luân, giữa các hành tinh ngoại trừ tinh cầu Bái Luân đang nhìn thấy một đám tinh cầu văn minh đang tu luyện bên trong, và cùng với sự khủng bố của thầy Khung, Hứa Mạt đối với thế giới bên ngoài càng tò mò hơn, hắn rất muốn đi ra.

Một lần lang bạt.

Nhưng bây giờ bất luận là tiền bạc hay là sức mạnh, đều không cho phép.

Một lát sau, thần hình của Hứa Mạt rơi xuống đất, hít sâu một hơi, nói với thầy Khung:

-Đa tạ thầy Khung.

Mặc dù phương thức của lão phù thủy này không đúng lắm. Nhưng dù sao cũng truyền thụ cho hắn kiếm pháp, vẫn là nên cảm ơn.

-Hôm nay ngươi có thể ở lại đây tu luyện.

Thầy Khung nhìn về phía Hứa Mạt rồi nói, sau đó lại nhìn sang Linh, nói:

-Linh, quay về nghỉ ngơi đi.

-Vâng.

Linh gật đầu nhẹ nhàng, nhìn Hứa Mạt một cái, sau đó quay người rời đi. Thầy Khung cũng rời đi, chỉ có một mình Hứa Mạt ở lại.

Những người này đối với bản thân vẫn thật sự yên tâm, nhưng, có lẽ là biết hắn cũng không dám làm loạn, mặc dù thầy Khung đang giúp hắn nâng cao thực lực, nhưng muốn bóp chết hắn cũng rất dễ dàng.

Ân sủng và lòng tốt thôi!

Nếu như thật sự là thiếu nhiên mười mấy tuổi, sau động tác này, chắc chắn sẽ ngoan ngoãn.

Linh rời đi rồi, một mình Hứa Mạt ở lại đây tu luyện, hắn đang tu luyện tháp, tu luyện mấy tiếng liền, lại tu luyện tinh thần lực một lúc, thời gian còn lại đến lúc luyện kiếm bên ngoài lâu đài cổ.

Ngày thứ 2, trời vừa sáng, hắn rời đi một mình.

Ngày này, người của thành phố Xuyên Tinh đều đã dậy từ rất sớm, cuộc thi Siêu Phàm đã sắp đi đến phần kết, hôm nay là ngày tổ chức cuộc chiến của bảy người đứng đầu.

Bảy tiến bốn, đấu tranh mạnh mẽ.

Hứa Mạt VS Áo Cổ Tư Đinh, ngôi sao Thái Thản VS thiên tài đứng đầu của học viện Siêu Phàm vùng duyên hải, chuyên gia cơ giáp Khảm Phổ Tinh VS người chiến thắng giải Khắc Lỗ Tư, tiến vào top 4, tiến hành một cuộc đối đầu đỉnh cao.

Học viện Hoàng gia thủ đô, các học viên cũng đều dậy từ rất sớm.

Ở nơi thí luyện, bên ngoài quảng trường có rất nhiều người đến bên này, sáng sớm Áo Cổ Tư Đinh tiến vào tòa nhà thí luyện, vì cuộc chiến hôm nay mà chuẩn bị làm nóng cơ thể.

Lúc này, Áo Cổ Tư Đinh đi ra từ bên trong, không ít người đến bên cạnh hắn, trong số đó còn có Lý Khai Vân, còn có rất nhiều nhân vật thiên tài bị loại của học viện Hoàng gia. Giờ đây, học viện Hoàng gia thủ đô chỉ còn lại một mình Áo Cổ Tư Đinh.

Một hàng người đi về phía trước, học viên của học viện Hoàng gia nhao nhao tránh đường. Hôm nay, Áo Cổ Tư Đinh đấu với Hứa Mạt, sẽ chiếm lấy vị trí số 1 của hắn.

Nhưng tiếp sau đây, đối thủ mà Áo Cổ Tư Đinh phải đối mặt, sẽ là ngôi sao của Lan Tư Lạc Đặc, đấy mới là thử thách chân chính của Áo Cổ Tư Đinh. Nếu thất bại, sẽ lại là một lần nữa hắn mất đi vị trí thứ 3, sẽ bị loại nếu như xếp ở vị trí thứ 4.
Bạn cần đăng nhập để bình luận