Căn Cứ Số 7

Chương 410: Công ty gen

Còn về cuộc đấu tranh trên mặt đất, cho dù thế nào cũng không ảnh hưởng đến các học sinh, học sinh vẫn đang học tập trong học viện, qua vài năm, học viện Nặc Á hoàn toàn thay máu, những người được đào tạo ra sau này sẽ không còn thuộc về phái học viện nữa.

Mọi người gật đầu, bọn học biết rằng bản thân hơi nóng vội, nhưng cục tức này nuốt không trôi, hơn nữa, dưới tình hình như thế này, cho dù ở lại học viện thì sợ rằng sau này Thiết Vinh cũng sẽ từng bước từng bước ép họ phải rời đi, không có ý nghĩa gì.

-Nhưng đã đến bước đường này rồi, cũng không quan trọng nữa, ở lại học viện, vẫn chẳng biết được sẽ xảy ra điều bất trắc gì.

Trong lời nói của lão viện trưởng dường như có hàm ý sâu xa.

Đầu tiên là điều tra về tham nhũng, buộc ông ta về nghỉ hưu, sau đó Lâm Thanh Trạch viện trưởng bị sát hại, các nguyên lão tự nguyện từ chức.

Từng bước siết chặt

Hoàn toàn khống chế sức mạnh trước đây của học viện Nặc Á, quyền kiểm soát học viện Nặc Á nằm trong tay bọn họ.

Đồng thời, làn sóng dư luận, tạo ra hình ảnh tích cực, làm suy yếu sức ảnh hưởng của bọn họ.

Từ trước đến nay ông lão không bao giờ quan tâm đến hình tượng anh hùng, nhưng những thủ đoạn này, thật độc ác.

Những việc khác, ông đều có thể nhịn.

Nhưng lần này, cái chết của Lâm Thanh Trạch đã không chỉ là lật ngược tình thế, giết chết bạn cũ của ông.

-Liên hệ với truyền thông, ta muốn tiếp nhận phỏng vấn, địa điểm chính là ở bên người học viện Nặc Á, các ngươi cũng từ chức tập thể đi.

Lão viện trưởng nói, mọi người gật đầu.

Lão viện trưởng thích yên tĩnh, lúc trước sống một mình trong học viện, ông không thích đối diện với máy quay, thậm chí rất nhiều người cũng dần dần không còn nhận ra ông nữa.

Nhưng hôm nay, không thể yên tĩnh được nữa.

Lão viện trưởng và Hứa Mạt lên xe, chiếc xe chậm rãi tiến về phía trước, rời khỏi Nam Lăng.

-Trước đây ta muốn dùng thời gian mười năm để tạo nên một người lãnh đạo, nhưng hiện tại, bọn họ dường như không muốn cho chúng ta thêm thời gian.

Lão viện trưởng nói với Hứa Mạt:

-Sợ là không đủ thời gian để cho ngươi trưởng thành rồi.

-Con hiểu.

Hứa Mạt gật đầu.

Anh đương nhiêu hiểu ý của thầy.

Cái chết của Lâm Thanh Trạch khiến cho thấy quyết định tuyên chiến với bọn họ.

Không tìm được ra kẻ giết người, căn bản đã có thể xác định là mưu sát.

Một đêm hỗn loạn ở thành phố, hung thủ tất nhiên không thể nào tìm thấy.

Nhưng không cần thiết phải tìm, đại khái cũng có thể đoán ra là thế lực nào.

Huống chi, Thiết Vinh đến tham dự tang lễ, cũng không hề che đậy, cố ý chọc giận bọn họ.

Trong cuộc chiến lần trước với quân khu phía Nam, Hứa Mạt bị ám sát, cũng đều là do chiến sĩ gene.

……Về đến chỗ ở.

Hứa Mạt rút máy liên lạc ta, liên lạc với một số điện thoại.

-Cậu mà lại chủ động gọi cho tôi à?

Trong điện thoại một giọng nói bất ngờ, ‘người ngoài hành tinh’ hiển nhiên rất kinh ngạc, đây là lần đầu tiên Hứa Mạt chủ động gọi cho anh.

Trước đây thằng nhóc Hứa Mạt lúc nào cũng phớt lờ anh, gửi tin nhắn không trả lời, gọi thì trực tiếp tắt máy.

Điều này khiến cho người ‘có tiền’ như anh ta vô cùng phiền muộn, chưa có ai dám kiêu ngạo với ‘thiếu gia’ như vậy.

-Tôi cần anh giúp một việc.

Hứa Mạt nói.

-Việc gì?

Người ngoài hành tinh nói.

-Anh có biết Lý gia và công ty Phổ La Mễ Tu Tư không?

Hứa Mạt hỏi.

-Đương nhiên.

Người ngoài hành tinh đáp.

-Thế lực của bọn họ ở thủ phủ thế nào?

Hứa Mạt hỏi:

-Danh tiếng thế nào?

-Lý gia tương đối khiêm tốn, bọn họ là gia tộc của nguồn năng lượng, chủ yếu là cùng chính quyền kinh doanh nguồn năng lượng, nhất định phải có sức ảnh hưởng đủ lớn với chính phủ, bọn họ chính là cái bóng phía sau của chính quyền, những năm gần đây lần lượt bắt đầu mở rộng thế lực đến các thành phố lớn.

Người ngoài hành tinh nói:

-Về công ty gene Phổ La Mễ Tu Tư, bọn họ buôn bán dịch tiến hóa gene, ra sức độc quyền thị trường này, hơn nữa đích thực bọn họ làm rất tốt, hiện nay cũng đang mở rộng thế lực.

-Còn về danh tiếng như ngươi nói, chính là như vậy, không tốt không xấu, sao, bọn họ ở thành phố Cương Khung gây rắc rối à?

-Theo tôi được biết công ty Phổ La Mễ Tu Tư nghiên cứu chế tạo dịch tiến hóa gene cần phải thí nghiệm gene trên cơ thể con người, chính quyền không có nghi ngờ gì sao?

Hứa Mạt hỏi.

-Tại thủ phủ các thế lực rắc rối phức tạp, công ty Phổ La Mễ Tu Tư tất nhiên sẽ phải kiềm chế, thí nghiệm gene không dám làm trong thủ phủ, loại tập đoàn cấp bậc này, có mấy cái là làm ăn sạch sẽ đâu, không hút máu làm sao có thể trở thành cá mập, đương nhiên cũng có ngoại lệ, ví dụ một số nhà tài phiệt có khát vọng và lý tưởng.

-Có thể giúp tôi điều tra hai người này được không.

Hứa Mạt hỏi.

-Ai?

Người ngoài hành tinh đáp.

-Thẩm Hàn thị trưởng thành phố Cương Khung và Thẩm Thiên Trọng tư lệnh quân khu phía Nam.

Hứa Mạt nói.

-Người của thành phố Cương Khung các cậu, thế lực phía các cậu điều tra có lẽ sẽ dễ dàng hơn, năng lực đồng tiền tuy mạnh, nhưng sức ảnh hưởng của thành phố không giống như vậy.

Người ngoài hành tinh hiểu rất rõ về Hứa Mạt, biết rằng thế lực của Hứa Mạt ở thành phố Cương Khung cũng không đơn giản, nếu đi điều tra chắc hẳn sẽ dễ dàng hơn mới đúng.

-Tôi biết, nhưng việc cần điều tra không phải là việc bọn họ làm ở thành phố Cương Khung, tôi muốn biết là người người bọn họ có từng đến thủ phủ không, hơn nữa có phải giữa bọn họ và đám tài phiệt kia có giao dịch tiền bạc với nhau không.

Hứa Mạt đáp.

Phía sau hai người nếu được tài phiệt ủng hộ, thì nhất định có sự giao dịch tài chính.

Mà có một số chuyện, không tiện làm ở thành phố Cương Khung, cần phải đến những nơi khác.

Dù sao thì phái học viện ở thành phố Cương Khung có sức ảnh hưởng không nhỏ, nếu phải điều tra một vài thứ, có lẽ vẫn có thể điều tra được.

Vì vậy anh cần phải điều tra ở bên ngoài.

Anh em Thẩm gia làm những việc đó để làm gì? Có thật sự trong sạch không, tất nhiên phải có quan hệ lợi ích phía sau.

-Được, tôi thử xem.

Người ngoài hành tinh nói:

-Nhưng, nếu thật sự có thể điều tra được điều gì thì cậu sẽ cho tôi cái gì?

-Anh muốn cái gì?

Hứa Mạt hỏi.

-Sau này đi theo tôi.

Người ngoài hành tinh vẫn chưa từ bỏ ý định thu nhận em trai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận