Căn Cứ Số 7

Chương 759: Tia sáng trắng

-Tôi biết ngay là tin đồn thất thiệt.

Học sinh kia nói.

-Cậu biết chiến đấu không?

Có người hỏi.

-Biết một chút.

Hứa Mạt đáp.

-Có thời gian đến khoa siêu phàm của chúng tôi quan sát học tập.

Học sinh rất rộng lượng nói.

-Được.

Hứa Mạt gật đầu.

Chính vào lúc mấy học sinh kia đang chuẩn bị quay người rời đi thì bọn họ nhìn thấy Y Trạch đang đi về phía này, khiến bọn họ không khỏi ngạc nhiên.

Sau đó, bọn họ thấy Y Trạch trực tiếp đi thẳng đến chỗ Hứa Mạt.

-Hả?

Bọn họ lộ ra vẻ mặt cổ quái, chỉ nghe thấy Y Trạch hỏi Hứa Mạt:

-Cậu dạy Tạc Đặc đúng không?

-Tạc Đặc là ai?

Hứa Mạt ra vẻ không quen.

-Lần trước hắn tới thư viện tìm cậu, tên tóc dài màu vàng.

Y Trạch nói.

-Nhớ ra rồi, hắn hỏi tôi có thể giới thiệu sách gì không.

Hứa Mạt nói:

-Tôi giới thiệu bừa một quyển.

Y Trạch bán tín bán nghi nói:

-Hắn là đối thủ của tôi.

-Vậy sao?

Hứa Mạt vô tội nói:

-Nếu biết trước nhất định tôi sẽ không gợi ý cho hắn vì dù gì chúng ta cũng là bạn bè.

-Chúng ta không phải cũng vậy sao?

Lúc này lại có một giọng nói phát ra, Tặc Đặc cũng xuất hiện ở phía này, đứng ở bên còn lại của Hứa Mạt.

-Ơ…

Hứa Mạt nhìn trái nhìn phải.

Sắp bị lật tẩy!

-Tôi còn có việc phải đi trước đây, các cậu cứ nói chuyện đi.

Hứa Mạt muốn trốn tránh nhưng lại bị chặn lại.

Hai người cũng đi lên phía trước, đi về phía Hứa Mạt, Hứa Mạt bị kẹp ở giữa, trước sau đều là giá sách, trái phải đều bị chặn.

-Cậu là người siêu phàm?

Y Trạch hỏi.

-Phái lý thuyết.

Hứa Mạt nói.

-Ra giá đi, sau này không được phép giới thiệu sách cho cậu ta, gấp 5 lần nữa thì thế nào?

Tặc Đặc nói.

-Cậu nhận tiền của hắn?

Y Trạch nói.

Tạc Đặc nhìn Y Trạch:

-Không nhận của ngươi sao?

-Dừng lại!

Hứa Mạt ngắt lời:

-Chúng ta đều là bạn bè, có chuyện gì thì ngồi xuống rồi từ từ giải quyết!

-Chúng tôi không phải bạn bè.

Y Trạch và Tạc Đặc đồng thanh nói.

Đến giờ cả hai người vẫn có chỗ không hiểu.

Chó ngoan!

-Bất kể hắn trả giá bao nhiêu tôi cũng sẽ trả gấp đôi.

Y Trach cũng nói.

-Thế chẳng phải lợi cho hắn quá sao.

Tặc Đặc nhìn Hứa Mạt nói:

-Đấu một trận, ai thắng sẽ thuộc về người đó.

-???

Hứa Mạt nhìn hai người, hắn là đồ vật sao?

-Sao, không dám à?

Tặc Đặc nhìn Y Trạch chế nhạo.

-Có gì mà không dám

Y Trạch đáp.

-Được, đưa cả hắn theo.

Tặc Đặc nhìn Hứa Mạt, hai người cùng tiến lên.

-Các cậu muốn làm gì?

Hứa Mạt nói:

-Đây là thư viện của trường học.

-Chúng tôi mời cậu đến chỉ giáo.

Tạc Đặc nói rồi giữ một tay của Hứa Mạt còn Y Trạch thì giữ tay còn lại, hai người khiêng Hứa Mạt ra ngoài.

Những người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này vô cùng ngạc nhiên, lần lượt nhường đường cho bọn họ.

Hóa ra tin đồn là thật à?

Linh đứng phía trước chặn đường.

Rút kiếm

-Hắn là của tôi.

Linh mạnh mẽ nói.

Y Trạch và Tạc Đặc lộ vẻ mặt kỳ quái.

-Không sao, chúng tôi đi tán gẫu chút thôi.

Hứa Mạt nói, Linh nhìn hắn ngờ vực, nhưng vẫn rút kiếm lại:

-Tôi đi cùng với cậu.

Nói xong rồi không yên tâm đi theo.

Tác Lôi ở phía đối diện nhìn thấy cảnh tượng này vô cùng kinh ngạc, hắn nhìn Hứa Mạt nói:

-Người anh em, các cậu hơi lộn xộn nhé!

Hứa Mạt bị kéo ra khỏi thư viện!

Rất nhiều sinh viên kéo theo, muốn đi xem náo nhiệt.

Nhưng lần này Y Trạch và Tạc Đặc không định công khai.

Phòng huấn luyện của khoa siêu phàm đóng chặt cửa, hai người mặc áo giáp lên.

Y Trạch dùng trọng kiếm, Tạc Đặc dùng cây giáo dài.

Hai người bước lên đấu trường, Hứa Mạt và Linh đứng ở một bên quan sát.

-Bùm…

Trên cơ thể hai người đều có luồng năng lượng cường ngạo bộc phát, sau đó cùng lao về phía đối phương, kiếm của Y Trạch dài và nặng hơn nhiều so với các loại kiếm bình thường, trên cơ thể hắn và thanh kiếm đều có ánh sáng năng lượng màu tím đang chuyển động, khiến cho sức mạnh của hắn dường như trở nên mạnh mẽ hơn, mỗi nhát kiếm chém ra đều chứa đựng quyền lực đáng sợ.

Điểm này khá giống với kiếm của Linh trong tưởng tượng.

Thanh kiếm khổng lồ quét qua, phát ra âm thanh đáng sợ xuyên qua không khí, nặng nề nhưng không mất đi sự phóng khoáng.

Cây giáo của Tạc Đặc không kém phần hung dữ, ánh sáng năng lượng màu trắng rực rỡ lưu động, cơ thể hắn như một tia chớp màu trắng, thế tiến công nhanh chuẩn và hung dữ, chiêu nào cũng hung dữ và bá đạo, cây giáo dài như những dư ảnh.

Cả hai người đều có cấp độ nguyên lực đạt cấp A-, khả năng chiến đấu vô cùng mạnh mẽ.

Giống như những gì hai người họ từng nói,đòn tấn công bằng kiếm của Y Trạch hung dữ hơn còn cây giáo của Tạc Đặc càng nhanh càng linh động hơn.

Xứng đáng là nhân vật nổi tiếng của đại học Lô Tạp Tư, lợi hại.

-Bùm…

Kèm theo là một tiếng động lớn, hai người va chạm chính diện và đồng thời bị chấn động lùi lại, Tạc Đặc lùi lại nhiều hơn mấy bước, vẻ mặt của hắn nghiêm trọng nhìn chằm chằm Y Trạch.

Hai người là đối thủ truyền kiếp, mặc dù không lâu trước đó hắn đánh thắng đối phương nhưng Y Trạch chắc chắn là không dễ động vào, chỉ một chút bất cẩn thì người thua chính là hắn.

Hai người lại tiếp tục đánh một trận, tấn công vẫn rất mạnh mẽ, va chạm kịch liệt, lần này người bị đánh lui là Y Trạch.

Tạc Đặc chĩa mũi giáo về phía trước, vô cùng mạnh mẽ, hắn nhìn chằm chằm Y Trạch nói:

-Ngươi vẫn không làm được, sau này đừng đến tìm cậu ta nữa, hắn cũng không giúp được gì cho ngươi.

-Thực ra, thương pháp của cậu cũng vẫn còn nhiều sơ hở.

Hứa Mạt ở một bên yếu ớt nói.

-Hả?

Tặc Đặc cau mày nhìn Hứa Mạt nói:

-Cậu hiểu về chiến đấu?

Hứa Mạt vẫn luôn gọi mình là người của phái lý luận.

-Hiểu chút chút.

Hứa Mạt nói.

-Ầm!

Cơ thể Tạc Đặc như một tia chớp lao ra, biết thành một tia sáng trắng, cây thương dài đâm thẳng về phía Hứa Mạt, hắn muốn xem xem Hứa Mạt cuối cùng là hiểu hay không.

Bạn cần đăng nhập để bình luận