Căn Cứ Số 7

Chương 418: Cực kỳ hung hăng

-Để làm gì sao?

Giang Hòa nhìn chòng chọc vào Thiết Vinh, trên mặt nở ra một nụ cười:

-Ông sẽ không hiểu đâu.

-Thời gian không còn nhiều nữa.

Giọng điệu của Giang Hòa đột nhiên lạnh xuống:

-Nói đi, tôi sẽ dẫn ông rời khỏi cục trị an, dẫn ông đến chỗ lão viện trưởng, có thể bảo vệ được mạng của ông, chính ông chọn đi.

Trong lòng Thiết Vinh giãy dụa, từ trong ánh mắt Giang Hòa, hắn thấy được vẻ điên cuồng.

Đó là một tên điên.

Trong khi Giang Hòa thẩm vấn Thiết Vinh.

Bên ngoài cục trị an, từ đằng xa có rất nhiều xe cộ đang gào thét đi đến bên này.

Sau đó, một đoàn người trùng trùng điệp điệp xuống xe, tốc độ rất nhanh.

Khi bọn hắn đuổi đến phía ngoài cục trị an, phát hiện một đoàn người đã phá hỏng cửa lớn.

Không phải người của cục trị an, mà là người của học viện Nặc Á.

Trong đó, cầm đầu là một người đàn ông trung niên tu hành, tuổi chừng bốn mươi.

Tần Dã, trước là chủ nhiệm của khoa chiến sĩ nguyên lực học viện Nặc Á, đẳng cấp nguyên lực A-.

Hành động lần này, dĩ nhiên không phải do một mình Giang Hòa tự tiện hành động.

Mà là hành động xác định rõ mục tiêu được nhắm vào.

Giống như tất cả mọi người đã nghĩ như vậy, nếu như cứ chở được giao việc thì tất nhiên là sẽ chờ không nổi, cũng sẽ không tìm được chứng cứ.

Đối phương không theo quy củ, nếu như bọn hắn tiếp tục làm việc theo quy cũ như thế thì kết cục cuối cùng nhất định rất thê thảm.

Có một số việc, chỉ là trước đó bọn hắn không làm, chứ không phải sẽ không làm.

Lãnh đạo cấp cao của cục trị an đã sớm bị thâm nhập, bọn hắn không thể tin được.

Bọn hắn đầu tiên là muốn phá hủy thiết lập nhân vật của Thiết Vinh, sau đó công kích tin tức với cục trị an.

Thứ dư luận này, cũng không phải chỉ có bọn họ biết chơi.

-Ta là phó cục trưởng tổng cục trị an thành phố Cương Khung Chu Nặc, các người đang làm cái gì vậy?

Người đi tới thấy đám người Tần Dã liền nhíu mày.

-Thiết Vinh là kẻ tình nghi phạm tội mưu sát, chúng tôi hoài nghi cái chết của viện trưởng Lâm Thanh Trạch có liên quan đến Thiết Vinh, bây giờ đang đề nghị cục trưởng phân cục trị an Giang Hòa giúp đỡ điều tra.

Tần Dã nhìn về phía Chu Nặc mở miệng nói.

-Chúng tôi sẽ tiến hành thẩm vấn với Thiết Vinh, nếu như đúng là hắn có liên quan đến cái chết của viện trưởng Lâm Thanh Trạch, chúng tôi sẽ thông báo cho các vị.

Chu Nặc nói:

-Xin tránh đường.

Đám người Tần Dã vẫn yên lặng đứng ngay chỗ cũ, không nhường đường.

-Cản trợ người thi hành công vụ, chặn đường cục trị an, các người đây là đang phạm tội.

Chu Nặc quát lớn một tiếng, người đứng phía sau đều chuẩn bị sử dụng vũ khí.

-Nếu có người dám sử dụng vũ khí, ta không đảm bảo các người sẽ an toàn đâu.

Tần Dã nói với Chu Nặc, người đứng bên cạnh hắn, trên thân đang có nguyên lực chuyển động, hơn nữa, họ đều mặc chiến giáp, võ trang đầy đủ rồi mới đến.

Đằng xa, có người đang quay chụp.

Sự kiện lần này đã gây ra sự chú ý rất lớn, nhiều phương tiện truyền thông nghe tin đã chạy đến.

-Các người dám ngang nhiên uy hiếp cơ quan chấp pháp sao?

Chu Nặc lạnh nhạt nói:

-Là lão viện trưởng cho các người làm như thế này hả?

Còn muốn chụp mũ cho lão viện trưởng nữa?

-Các người nếu vẫn không tránh ra, ta sẽ tiến hành bắt giữ.

Giọng nói Chu Nặc cứng rắn, người phía sai hắn đều giơ súng lên, nhắm vào đoàn người của học viện Nặc Á.

Trong phút chốc, ký giả truyền thông điên cuồng đem cảnh tượng này chụp lại.

Trước người của học viện Nặc Á là người của cục trị an.

Đây tuyệt đối là trận đấu siêu hot đó.

Lúc này, Tần Dã đã ra tay, hắn đạp về phía trước, thân thể hóa thành một cái bóng.

-Ầm!

Một âm thanh lớn vang lên, người của Chu Nặc văng ra bên ngoài.

-Bịch...

Lại một tiếng nữa phát ra, thân thể hắn đụng vào bên trên chiếc xe phía xa kia, làm cho nó bị lõm vào.

Người của cục trị an giơ súng lên ngắm vào Tần Dã, nhưng không một ai dám nổ súng.

Năng lượng mạnh mẽ trên người Tần Dã tỏa ra ánh sáng long lanh, hóa thành lồng năng lượng. Ánh mắt hắn đảo qua đám người, đôi mắ sắc bén làm cho tim của người cục trị an kinh sợ, không ai dám nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn.

Bọn hắn mặc dù là cơ quan chấp pháp, nhưng đối đầu với họ là nhân vật cấp đứng đầu của học viện Siêu Phàm, đứng trước hắn, bọn hắn chẳng qua chỉ là tép riu mà thôi, làm sao đắc tội nổi.

Bây giờ, cho dù những người này đã từ chức, nhưng bọn hắn cũng không thể đối phó được.

-Ngươi là người của cục trị an, hay là chó của nhà ai?

Tần Dã liếc sang Chu Nặc lạnh lùng nói. Chu Nặc bò lên, chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức, xương cốt nhiều chỗ đã bị gãy.

Đối phương quả thật có can đảm ra tay.

Lúc này, máy truyền tin của Tần Dã rung lên, hắn nhìn thoáng qua thông báo.

Hắn quay đầu lại, một lát sau, Giang Hòa áp tải Thiết Vinh đi ra.

-Cục trưởng Giang, kết quả tra hỏi thế nào rồi?

Tần Dã hỏi.

-Viện trưởng Lâm chết là do có người mưu sát.

Giang Hòa trả lời.

Thiết Vinh đứng một bên cúi đầu không phủ nhận, hắn bây giờ nhìn rất yếu ớt.

-Giang Hòa, ngươi vi phạm kỷ luật, lại còn cố tình vi phạm, ngay tại đây ngươi sẽ bị cách chức, bị bắt giữ lập tức.

Chu Nặc mặc dù bị thương, nhưng vẫn tiến lên phía trước quát liwns.

-Tôi hiện tại đang nghi ngờ cục trị an có dính líu với việc bao che cho hành vi của Thiết Vinh, cố ý giấu diếm vụ án tử vong của viện trưởng Lâm, không cần ngươi cách chức, tự tôi sẽ từ chức.

Giang Hòa nhìn về phía đám người kia, lớn tiếng nói:

-Đây là một âm mưu, tôi xin cầu bảo vệ.

Tần Dã một lần nữa tiến lên phía trước, lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Chu Nặc.

-Thái độ của cục trị an trước đây, cùng với thái độ ngày hôm nay, tôi cũng nghi nhờ vụ án viện trưởng Lâm bị giết đã được biết trong nội bộ. Tôi đề nghị chính phủ phải tra xét cục trị an, đừng có chỉ nhằm vào học viện Siêu Phàm. Vì phòng ngừa Thiết Vinh bị giết người diệt khẩu, tôi cần phải mang hắn đi.

Tần Dã lãnh đạm mở miệng nói, sau đó một đoàn người mang theo Thiết Vinh rời đi, thể hiện cực kỳ hung hăng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận