Căn Cứ Số 7

Chương 1150: Không thể bỏ mặc

Trong bảy đại thường vụ quản sự của liên minh tinh hệ, có ba vị là đồng minh của Hành tinh Bái Luân, có người hy vọng vương quốc La Tái Nhĩ gia nhập cũng là chuyện bình thường, như vậy, bọn họ liền có được bốn vị, cũng có thể chiếm được vị trí chủ đạo trong liên minh tinh hệ.

-Lam Tinh Hội, được thành lập với mục đích đôi bên cùng có lợi.

Hứa Mạt mỉm cười mở miệng nói, thẳng thắn nói với La Tắc Ân một số chuyện, hắn cũng cần một vị đồng minh như vậy, hiện giờ Hành tinh Lư Tạp Tư rất không thân thiện với Hành tinh Bái Luân.

Hai người trò chuyện trong văn phòng một lúc và đi đến thống nhất.

Lúc đi ra, La Tắc Ân nói với Hứa Mạt:

-Hợp tác vui vẻ.

-Hợp tác vui vẻ.

Hứa Mạt mỉm cười đáp lại.

-Tổng thống tiên sinh, tôi đi trước.

Nhìn thấy tổng thống Lưu Phong ở bên ngoài, La Tắc Ân chào tạm biệt rồi rời khỏi đây.

Tổng thống Lưu Phong và đoàn đội tiến lên.

-Hứa Mạt, đại biểu của các tinh cầu khác đều muốn gặp cậu.

Hứa Mạt bước chân đi ra ngoài, Tổng thống Lưu Phong đuổi theo, sóng vai đi cùng Hứa Mạt.

Hắn chưa bao giờ dám tưởng tượng rằng một ngày nào đó, Hành tinh Bái Luân sẽ có được địa vị như hôm nay, các hành tinh lớn khác đều nườm nượp đến đây tìm kiếm sự hợp tác.

-Lưu Phong tiên sinh, ngài là tổng thống, gặp ngài cũng như nhau thôi.

Hứa Mạt mở miệng nói.

-Hứa Mạt, lần này là một cơ hội rất tốt cho Hành tinh Bái Luân của chúng ta, hiện giờ các bên đều đến tìm kiếm hợp tác, tôi triệu tập hội nghị để thương lượng xem có thể mở cửa bộ phận hợp tác hay không nhé? Mở rộng thương mại của Hành tinh Bái Luân, bất kỳ một hành tinh hùng mạnh nào nếu chỉ dựa vào chính mình để phát triển đều khó có thể đạt được thành tựu, cho dù chúng ta có được công nghệ của nền văn minh tiên tiến nhưng về các mặt khác chúng ta vẫn còn kém xa.

Lưu Phong mở miệng nói:

-Hơn nữa, chuyện này tuy có ảnh hưởng rất lớn nhưng cũng có chỗ bất lợi, hành tinh Mạn Đạt Lạp sẽ khóa chặt chúng ta, nếu lại phát khởi hành động quân sự, toàn quân nhất định sẽ bị áp đảo.

-Với lại hiện tại chúng ta đã đắc tội với Liên minh tinh hệ, chúng ta cần đồng minh duy trì lợi ích giống như các hành tinh lớn, điều này có lợi cho việc xử lý nguy cơ trong tương lai.

Hiển nhiên, tổng thống Lưu Phong đã suy nghĩ rất nhiều.

Hứa Mạt dĩ nhiên cũng nghĩ đến điểm này, bởi vậy lúc ấy khi Cát Nhĩ Tốn rời đi, Hứa Mạt đã uy hiếp anh ta rằng nếu liên minh tinh hệ giở trò từ bỏ Hành tinh Bái Luân, để cho hành tinh Mạn Đạt Lạp tấn công Hành tinh Bái Luân thì hắn sẽ lựa chọn đầu hàng.

Hắn ngược lại muốn nhìn xem, Liên minh tinh hệ có dám làm như vậy hay không.

-Chúng ta cũng không đắc tội liên minh tinh hệ, đắc tội chính là Hành tinh Lư Tạp Tư, Hành tinh Lư Tạp Tư không đại biểu cho liên minh tinh hệ.

Hứa Mạt nói:

-Lưu Phong tiên sinh, chúng ta đã có hợp tác với không ít thành viên thường trực của Liên minh tinh hệ, những chuyện này đều sẽ chuyển cho Lưu Phong tiên sinh ngài từng cái một.

Hiện giờ, bọn họ đã đạt được hợp tác với bốn vị liên minh tinh hệ thường vụ quản sự tinh, ngay cả khi ba vị còn lại đều phản đối Hành tinh Bái Luân, bọn họ vẫn chiếm ưu thế về số lượng như trước.

Liên minh tinh hệ cũng không thuộc về Hành tinh Lư Tạp Tư, bảy đại thường vụ quản sự tinh mới có quyền quyết định những sự kiện trọng đại của liên minh tinh hệ.

-Về phương diện mở cửa hợp tác, Lưu Phong tiên sinh, phủ tổng thống có đoàn cố vấn, hoạch định chính sách nhất định sẽ giỏi hơn tôi. Về sau những chuyện này của Hành tinh Bái Luân đều do Lưu Phong tiên sinh làm chủ, bao gồm cả phương diện kỹ thuật, còn việc đối tiếp với người ngoài hành tinh đến hợp tác, bọn họ cũng không nhất thiết phải gặp tôi, gặp ngài là được rồi.

Hứa Mạt tiếp tục nói:

-Thân là tổng thống của Hành tinh Bái Luân, đây chính là chức trách của ngài, từ thay mặt tổng thống cũng có thể bỏ đi, lúc trước tân chính phủ vừa mới thành lập, tôi đã can thiệp vào quá nhiều chuyện để tránh rắc rối, từ nay những việc này tôi xin giao lại cho tổng thống tiên sinh.

Lưu Phong sửng sốt, bước chân dừng lại, kinh ngạc nhìn về phía Hứa Mạt.

Hứa Mạt, thật sự giao hết quyền hành cho hắn sao?

Tuy rằng hắn là tổng thống liên bang, nhưng kì thực tất cả mọi người ở hành tinh Bái Luân đều biết, Hành tinh Bái Luân là do Hứa Mạt một tay đánh hạ, hiện giờ Hành tinh Bái Luân phát triển cũng là Hứa Mạt sáng tạo ra, tất cả quyền lực đều nằm trong tay hắn, đây vốn là chuyện nên làm.

Nhưng mà hiện giờ, Hứa Mạt thế mà lại giao hết quyền lực cho hắn, bao gồm cả phương diện kỹ thuật quan trọng nhất.

Hứa Mạt cũng dừng bước, nhìn về phía Lưu Phong, hỏi:

-Tổng thống tiên sinh làm sao vậy?

-Hứa Mạt, cậu tín nhiệm tôi vậy ư?

Lưu Phong hỏi.

-Lưu Phong tiên sinh năm đó đảm nhiệm chức thị trưởng thành phố Xuyên Tinh, chịu đựng biết bao nhiêu sự khinh bỉ, tủi nhục nhưng vẫn không quên đi tâm nguyện thuở ban đầu của mình, tôi tin tưởng hết thảy những việc mà Lưu Phong tiên sinh làm đều là vì hành tinh Bái Luân.

Hứa Mạt mở miệng nói:

-Hơn nữa, tôi đã quen với việc nhàn rỗi, làm sao bận được nhiều chuyện như vậy? Nếu như loại trừ nguy cơ giữa các vì sao, Hành tinh Bái Luân xem như đã đi vào quỹ đạo, đã như vậy, tất cả mọi chuyện của Hành tinh Bái Luân đương nhiên phải giao cho chính phủ liên bang quyết định.

-Được.

Lưu Phong gật đầu, hắn cũng không kiểu cách làm gì, mở miệng nói:

-Còn cậu thì sao? Có kế hoạch gì không? Mặc dù Hành tinh Bái Luân đang đi đúng hướng nhưng nó cũng đang phải đối mặt với một nguy cơ cực lớn. Cuộc chiến giữa các hành tinh này, nếu hành tinh Bái Luân có thể vượt qua thì chính là huy hoàng khắp chốn, còn nếu như không bước qua thì có thể là tai hoạ diệt vong.

Hắn tin rằng dưới tình huống như vậy, Hứa Mạt không thể bỏ mặc mọi thứ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận