Căn Cứ Số 7

Chương 915: Khuôn mặt

-Các ngươi chớ nên kích động.

Ni La mở miệng nói:

-Nếu như ta có chuyện gì, quân đội của vương quốc Ba La Mã sẽ tiến tới hành tinh Lư Tạp Tư. Đến lúc đó, các ngươi có thể chịu nổi sao.

Hiển nhiên hắn sợ, nhiều người như vậy nếu như mà bạo loạn, thật sự sử dụng vũ khí, bọn hắn sẽ chết rất thê thảm.

-Cất vũ khí thôi.

Có người nói, tất nhiên họ cũng không dám giết.

Sau một lát, đám người lại xông lên lần nữa.

-Ầm!

Người bên cạnh Ni La lập tức bị nện cho một cú, tiếp đó tất cả mọi người đều xông lên phía trước.

Chỉ thấy Ni La và đồng bọn của hắn ngồi xổm xuống, hai tay ôm lấy đầu.

-Đùng, đùng, đùng!

Người bên cạnh hắn đều nằm sấp xuống, sau đó Ni La bị đánh trên người, khiến hắn đập ngã trên mặt đất.

-Ầm, ầm, ầm...

Đám người ùa lên, Ni La muốn lấy bộ thể nguyên lực, nhưng rất nhanh vòng bảo vệ năng lượng liền bị phá vỡ, ngươi một quyền ta một cước, Ni La lập tức gào thét thảm thiết.

-Cho người chảnh chọe này.

-Cút khỏi đại học Lư Tạp Tư.

Đám người đồng thời ra tay còn không quên mắng nhiếc.

-Lại còn muốn ra tay với nữ thần Nam Tương Y nữa chứ, tên mạn rợ như ngươi mà xứng sao?

Có người đột nhiên nghĩ đến chuyện đó liền đạp một cái. Xương cốt Ni La đau đến muốn nứt ra, hắn la hét không ngừng.

Đạo Cách Lạp Tư và đám sinh viên đứng xa xa nhìn thấy cảnh tượng này trợn mắt há hốc mồm, cái này... Không phải là đến đánh Hứa Mạt sao? Sao lại bị đánh thế này?

Đạo Cách Lạp Tư sợ hãi đến run rẩy, may mà hắn không ở cùng chỗ với Ni La, bằng không hắn sẽ rất thảm đó.

Mà tàn bạo quá, là ai làm thế?

Hắn gửi tin thật nhanh thông báo cho người đến cứu viện, sắp chết người rồi.

Thư viện.

Mọi người vẫn đang lo lắng. Bọn hắn nhìn tên đang yên tĩnh ngồi đọc sách kia nhiều lần, thằng cha này sao mà có thể trấn tĩnh nhàn nhã thế kia vậy.

-Xảy ra chuyện rồi.

Có người chạy vào hô.

-Ni La đã vào rồi hả?

Rất nhiều người đã bật lên suy nghĩ đó.

-Sinh viên đang bạo loạn, Ni La đang bị bao vây đánh.

Người kia mở miệng đáp.

-...

Đám người sững sờ cả người, Ni La đang bị mọi người đánh hả?

-Đi ra xem thử xem.

Từng người lần lượt đi ra bên ngoài.

Ốc Nhĩ cũng lộ ra thần sắc khác thường, đã xảy ra chuyện gì sao?

Nam Tương Y thì hiện lên vẻ nghi ngờ. Chuyện Ni La làm bị thương Nam Tương Y đã qua đi được một khoảng thời gian rồi. Sinh viên trước đó đã náo loạn mấy lần, nhưng đều không có kết quả gì, rata nhanh liền bị đè xuống, theo lý mà nói nó sẽ từ từ lắng xuống chứ.

Nhưng sao bây giờ lại đột nhiên khơi lại?

Là bởi vì Ni La muốn đối phó với Hứa Mạt sao?

Nam Tương Y nhìn về phía Hứa Mạt, thấy hắn ta như chẳng có việc gì. Từ đầu đến cuối đều vô cùng bình tĩnh, cứ y như chẳng liên quan gì đến hắn vậy. Nhưng điều này lại làm cho người nhạy cảm như Nam Tương Y cảm thấy có gì đó, e là việc này không thể không có quan hệ gì với Hứa Mạt được.

Cô luôn có cảm giác, Hứa Mạt không hề đơn giản, vị nhân viên quản lý sách báo này sâu không lường được.

-Hay là chúng ta đi xem thử xem sao?

Ốc Nhĩ mở miệng đề nghị.

-Ừ.

Hứa Mạt gật đầu:

-Xem ra thật náo nhiệt đó nha, cái tên Ni La ngang ngược càn rỡ này rốt cuộc cũng bị báo ứng rồi, xem ra số mệnh tôi không tệ.

-Số mệnh?

Nam Tương Y nhìn hắn ra, nhìn không ra bất kỳ thứ gì.

Một đoàn người Hứa Mạt đi ra bên ngoài, thư viện nhanh chóng vắng tanh, người đều đi ra hết phía trước. Bãi cỏ bên ngoài thư viện, một đám người mặc áo giáp đang xúm lại một chỗ, ở giữa có mấy người đang điên cuồng đánh, bọn Ni La đã bị bọn hắn dìm ngập bên tròn.

Nam Tương Y chớp chớp mắt, một loạt sinh viên võ trang đầy đủ, đây là hành động có sự chuẩn bị.

Lúc này, trên không trung bỗng bay đến một chiếc phi thuyền, cũng mặc áo giáp như vậy, quát to:

-Các ngươi đang làm gì đó?

Có người ngẩng đầu lên nhìn, là người của trường học chạy đến.

-Rút lui.

Có người hét, đám người lập tức nhao nhao tản ra, chuẩn bị rời đi.

Nhưng ở phía xa lại gặp một đội ngũ trên cao và cả trên bộ đều mặc võ trang đầy đủ đi đến, đang giơ vũ khí lên nhắm vào đám người, mở miệng nói:

-Tất cả đứng im tại chỗ.

Có người tiếp tục xông lên phía trước thì liền bị đối phương trực tiếp khai hỏa, ầm... Hỏa lực to lớn đem người đánh bay, khiến cho những người khác liền vội vac dừng bước lại. Ánh mắt tức giận nhìn về phía đám người kia, bọn hắn vậy mà lại đi bắn sinh viên.

-Toàn bộ đứng lại, tôi không tin trường dám đụng đến chúng ta.

Có người tức giận nói. Pháp luật sẽ không xử được số đông. Hơn nữa, sinh viên của đại học Lư Tạp Tư đều không đơn giản, bên trong đám người này không ít đều có gia thế.

Bọn hắn không tin chỉ vì che chở cho một mình Ni la mà trường học dám động đến tất cả mọi người.

Hứa Mạt nhìn thấy người của trường học khai hỏa liền nhăn mày.

-Những người này ở bộ phận nào vậy?

Hứa Mạt nhỏ giọng hỏi.

-Hình như không phải là Bộ Kỷ luật của trường.

-Hẳn là đội ngũ vũ trang của trường, có nhiệm vụ phòng ngừa các sự kiện cực đoan xảy ra, đồng thời phụ trách phòng vệ an toàn của trường học. Ngày bình thường thì phụ trách bảo vệ cho các nhân vật quan trọng của trường.

Lại còn bắn sinh viên.

Một bóng người mặc áo giáp màu đen kịt đi lên phía trước, lạnh lùng nói:

-Tất cả cởi hết áo giáp, đi ra.

Sinh viên nhìn lẫn nhau rồi nhìn đối phương, không động đậy.

-Không cởi thì để chúng ta tự ta làm.

Đối phương tiếp tục nói. Trong giọng màn theo sự lạnh lẽo, có sinh viên bị khí thế này làm cho khiếp đảm, có chút sợ sệt.

Chỉ thấy một bóng người đi ra, đem áo giáp cởi xuống, đáp:

-Sinh viên năm hai khoa Cơ giới, Tạp La.

Có người dẫn đầu, lập tức lần lượt có người đi ra phía trước, cởi áo giáp xuống, lộ ra khuôn mặt thật sự.

Bạn cần đăng nhập để bình luận