Căn Cứ Số 7

Chương 311: Tập đoàn Phổ La Mễ Tu Tư

Trong viện của Nam Minh thế gia.

Nam Minh lão viện trưởng đang lật xem trang tài liệu điều tra, Nam Minh Uyên yên lặng đứng một bên.

Những tài liệu này cực kì chi tiết, ghi chép kĩ càng cả ngày lẫn tháng, chủ yếu tập trung ở mấy ngày gần đây.

Vụ ám sát của Tiêu Lập có lẽ được lên kế hoạch không lâu, dù sao, Hứa Mạt chỉ vừa mới quyết định vào học viện Nam Minh.

Vì vậy, điểm mấu chốt là hắn đã liên lạc với ai trong mấy ngày qua.

Những thứ này, đều được ghi chép tỉ mỉ trong tư liệu.

Tất nhiên, việc điều tra quá khứ của Tiêu Lập là điều không thể tránh khỏi.

Ai có năng lực ra lệnh cho Tiêu Lập bất chấp mạng sống của mình để đi ám sát?

Sắc mặt của Nam Minh lão viện trưởng đầy khó coi khi xem tư liệu của Tiêu Lập.

Mặc dù ông đã sớm không can thiệp vào chuyện nội bộ của học viện, cũng không quen biết Tiêu Lập, nhưng một học viên thiên tài, sau lưng lại có hành vi xấu xa như vậy, ảnh hưởng cực kì không tốt, nếu như công bố ra ngoài sẽ khiến học viện Nam Minh mang tiếng xấu.

Những thế lực ngầm của thành phố Cương Khung quả nhiên đã vô khổng bất nhập*, lại dám lôi kéo nhân tài ưu tú của học viện Siêu Phàm xuống nước.

*vô khổng bất nhập (无孔不入): chỗ nào cũng có, tận dụng mọi kẻ hở, thâm nhập vào mọi ngõ ngách.

Những gì mà Tiêu Lập đã làm, cho dù tương lai tiến vào được một số ngành quan trọng, thì vẫn sẽ bị người khác bắt thóp.

Bây giờ, có thể đoán được một vài chuyện.

-Cục Trị an điều tra thế nào rồi?

Nam Minh lão viện trưởng hỏi.

-Theo suy đoán, có lẽ là Tiêu Lập bị uy hiếp, điều này cũng giống với suy nghĩ của con. Ở học viện, con từng tiếp xúc qua với Tiêu Lập, rất ưu tú, nhưng lòng tự trọng lại quá cao, lại sĩ diện, e là hắn không thể chịu đựng nổi nếu những việc hắn làm bị lôi ra ánh sáng.

Một khi bị bại lộ, danh tiếng của Tiêu Lập sẽ thối ngay đi, thậm chí hắn còn dính líu hành vi phạm tội, tương lai vô cùng đen tối, còn có ánh mắt dò xét của dư luận và những người xung quanh, đây là những điều mà Tiêu Lập không thể chấp nhận nổi.

Tất cả cái này đối với Tiêu Lập mà nói, còn đáng sợ hơn so với chết.

-Chuyện này liên quan đến ngành công nghiệp cờ bạc ngầm, có rất nhiều người đứng sau, thẩm quyền của Cục Trị an cũng giới hạn, muốn tiếp tục điều tra e là sẽ đào ra thêm nhiều người nữa. Hơn nữa, những người này hình như cũng không có liên quan gì với Hứa Mạt, từ thông tin ghi chép và những người mà Tiêu Lập đã tiếp xúc gần đây, vẫn không tìm thấy kẻ tình nghi có động cơ nào.

Nam Minh Uyên mở miệng nói.

Nam Minh lão viện trưởng cau mày, xem ra sau lưng nước rất sâu.

-Tiếp tục điều tra.

Nam Minh lão viện trưởng nói:

-Những thế lực ngầm đen tối cùng mấy thế lực thối nát kia cũng nên được thanh tẩy một lần, nhân loại quả nhiên có trí nhớ kém nhất.

-Cần giấu diếm chuyện của Tiêu Lập không?

Nam Minh Uyên thấp giọng hỏi.

Nếu như công bố chuyện này ra ngoài, đối với học viện Nam Minh là vụ bê bối, cũng là đả kích đối với danh dự của học viện.

-Ngươi thấy thế nào?

Nam Minh lão viện trưởng ngẩng đầu nhìn về phía Nam Minh Uyên.

- Những năm gần đây học viện quản lý học viên quá buông thả, không có nguyên tắc nhất định, học viên hoàn toàn được tự do phát triển. Nhưng bây giờ phải xây dựng lại học viện với nề nếp nghiêm chỉnh, có điều, một ít bô lão có thể sẽ không đồng ý.

Nam Minh Uyên cúi đầu nói.

Nam Minh lão viện trưởng rất ít khi nhúng tay vào chuyện của học viện, học viện là do gia tộc nắm trong tay, do vậy một số bô lão có quyền lên tiếng hơn so với Nam Minh Uyên.

Thế gia cũng không phải chỉ có một dòng dõi duy nhất là hắn.

Nam Minh lão viện trưởng nhìn về phía Nam Minh Uyên, mở miệng nói:

-Những năm này ngươi vẫn luôn ẩn núp, ta biết ngươi có năng lực, nhưng vẫn cần thời cơ, vụ việc lần này cũng coi như là một cơ hội cho ngươi.

-Cứ công bố đi, xử lý nghiêm túc, quả thực học viện cần phải chỉnh đốn lại thật tốt, kể cả mấy lão già cứng đầu kia.

Trong mắt Nam Minh lão viện trưởng lộ ra vẻ sát khí, không chỉ học viện, mà cả những kẻ đứng sau thế lực ngầm kia, đều phải được thanh tẩy.

-Vâng thưa cha.

Nam Minh Uyên quay người rời đi, bóng lưng thẳng tắp.

Ánh mắt Nam Minh lão viện trưởng hiện lên vẻ sắc bén.

Mấy trăm năm trôi qua kể từ ngày ô nhục, Bái Luân tinh bị phá huỷ, trụ cột của nhân loại cũng bị phá vỡ.

Toàn bộ Bái Luân tinh, giới tài phiệt hoành hành ngang ngược, lãnh đạo cấp cao thì tham nhũng thối rữa. Bây giờ ở Bái Luân tinh, còn được bao nhiêu người giữ vững lòng kiên định?

Chuyện này xảy ra ở học viện Nam Minh, tất nhiên học viện Nam Minh phải chịu trách nhiệm đầu tiên.

Sau khi mọi việc làm của Tiêu Lập được tuyên bố đã gây ra trận sóng to gió lớn.

Tất cả các phương tiện truyền thông lớn ở thành phố Cương Khung đều đang đưa tin về vụ bê bối của Tiêu Lập.

Học viện Nam Minh đứng ra xin lỗi, lời lẽ cứng rắn, sẽ nghiêm túc chấn chỉnh học viện, điều chỉnh hành vi nề nếp của học viên, tránh bồi dưỡng ra một số phần tử sâu mọt.

Vụ bê bối lần này là do học viện Nam Minh tự thông báo, đồng thời cũng tự kiểm điểm lại bản thân, cũng coi như là một biện pháp tốt để giải quyết khủng hoảng.



Sau đó, hướng gió dư luận ở thành phố Cương Khung chuyển sang vấn đề tham nhũng.

Theo điều tra, Tiêu Lập có liên quan trực tiếp đến sòng bạc ngầm ở thành phố Cương Khung, cùng với cả những người có bối cảnh phía sau.

Thành phố Cương Khung cuồn cuộn sóng ngầm*, không ít người bởi vì sự kiện lần này mà rớt đài, cũng không thiếu nhiều quan chức cấp cao từng tham nhũng đang cảm thấy lo sợ.

*cuồn cuộn sóng ngầm (暗流涌动): những động thái căng thẳng trong bóng tối, chiến tranh ngầm. Thường dùng để diễn tả tình hình chính trị, tình hình quốc tế hết sức phức tạp, rối loạn.

Với việc đào sâu các thế lực đứng sau, thậm chí trực tiếp dẫn đến sự tranh đấu của một số phe phái ở thành phố Cương Khung, những cơn sóng ngầm đang rục rịch phun trào.

Rất nhiều thế lực thối nát được rửa sạch, nhưng vẫn không tìm ra kẻ chủ mưu đứng sau Tiêu Lập.

Bạn cần đăng nhập để bình luận