Căn Cứ Số 7

Chương 133: Tỉnh lại

Có thể bọn hắn là người bên trên.

-Mỗi người một người.

Sau khi người bên trái mở miệng nói thì thân thể liền xông ra, trong tay hắn cầm một thanh chiến đao.

Lão gia Ba Tư giẫm lên mặt đất, cơ thể hung bạo lao thẳng về đối phương.

Cảm giác áp bức mãnh liệt do sức lực đáng sợ đó mang lại cũng không khiến cho đối phương có bất kì dấu hiệu rụt rè nào, chiến đao truyền ra ánh sáng nguyên lực.

-Lão gia Ba Tư cẩn thận.

Mặc dù Hứa Mạt không biết cấp độ, nhưng hắn có thể cảm nhận được sức mạnh của năng lượng.

Nguyên lực chảy trên chiến đao màu đỏ của đối phương mạnh hơn so với chiến đao của hắn.

Không nói đến thực lực của đối phương, trang bị đầu tiên thôi đã vượt qua hắn.

Người này chắc chắn rất mạnh.

-Ầm.

Lão gia Ba Tư không sợ hãi chút nào, lao về phía trước đánh đối phương, vô cùng hung bạo.

Thân thể đối phương lại cực kì linh hoạt, hơi nghiêng người, xẹt qua một đường vòng cung, chiến đao màu đỏ chém qua phần bụng của lão gia Ba Tư.

-Xuỳ…

Chiến đao màu đỏ rạch qua da thịt cứng rắn của lão gia Ba Tư, để lại vết máu, máu me chảy ra đầm đìa, nhuộm đỏ cả quần áo.

Đối phương đứng sau lưng lão gia Ba Tư, nhìn thoáng qua máu tươi trên chiến đao, trong mắt loé lên tia giễu cợt.

Sức lực rất tốt, tốc độ cũng nhanh.

Nhưng lại quá cồng kềnh.

Lão gia Ba Tư ngừng lao về phía trước, nhìn xuống vết máu do năng lượng chiến đao để lại khiến bụng hắn đau nhói.

Hắn xoay người, nhìn chằm chằm đối phương.

Hắn nhận ra phòng thí nghiệm có lẽ phái cao thủ đến.

Có thể là người của công ty ở bên trên.

Ai Văn Sâm thì xông về Hứa Mạt, tốc độ của hắn rất nhanh, hai tay nghiêng cầm chiến đao, ánh mắt lạnh lẽo.

Thân thể đối phương nhảy lên một cái, chém xuống không trung, chiến đao hoá thành ánh sáng màu bạc.

Đao rất nhanh.

Hứa Mạt bắt được quỹ đạo chiến đao của đối phương, giơ chiến đao lên, hai chiến đao va chạm.

-Ầm!

Một luồng sức mạnh truyền đến, hai chân Hứa Mạt cọ xát với mặt đất, trượt về phía sau mười mét.

-Ừm?

Ai Văn Sâm trong nón an toàn truyền ra âm thanh hơi ngạc nhiên, người này vậy mà lại đỡ được chiến đao của hắn.

Bọn hắn đều là người mà công ty bồi dưỡng, trong mắt hắn thế giới dưới lòng đất chẳng qua chỉ là một Nhà máy cỡ lớn mà thôi.

Vì thế đối mặt với người ở thế giới dưới lòng đất, bọn hắn có tư thế vượt trội bẩm sinh.

Dù sao, chúng cũng chỉ là người dưới đất do công ty nuôi dưỡng.

Hứa Mạt nhìn chằm chằm đối phương, đã biết đại khái thực lực của đối phương.

Hắn cũng nghiêm túc lại một chút, xung quanh xuất hiện một luồng năng lượng, cảm giác mạnh mẽ của hắn được phóng thích, mọi thứ xung quanh có vẻ đều đang chậm lại.

Chiến đao giơ lên.

-Ông!

Thân thể Hứa Mạt đi về phía đối phương.

-Nguyên lực.

Ai văn Sâm cảm giác được sự tồn tại của nguyên lực, lộ ra vẻ kì lạ, sau đó mỉm cười.

Hứa Mạt vậy mà chủ động tấn công.

-Phanh.

Bước chân hắn đạp xuống đất, thân thể cũng lao ra, giống như mũi tên rời cung, hai người trong nháy mắt tiếp xúc.

Đao quang loé lên, đao của hai người đều là đao sắc bén.

Đao của Ai Văn Sâm đi không nhanh mà lại ẩn chứa đao pháp, liên tiếp đao ra đao, công kích rất ác liệt.

Hai thanh chiến đao va chạm lần nữa, lần này không ai lui cả, đao cùng đao giao nhau, cả hai gần trong gang tấc, có thể nhìn thấy bản thân trong mắt đối phương.

Trong ánh mặt Hứa Mạt mang theo sát khí lạnh lùng.

Ánh mắt của Ai Văn Sâm thì phức tạp hơn, bên trong ánh mắt khinh miệt còn lộ ra vài phần kinh ngạc, sau đó biến thành sát ý.

Chiến đao ma sát lẫn nhau, hai người cùng dùng sức hướng về phía trước.

Dưới lực tác động mạnh mẽ, bọn hắn đều không lùi bước, chiến đao lướt qua lẫn nhau.

-Xuy, xuy…

Tiếng vang bén nhọn chói tai truyền ra, đao của Hứa Mạt xẹt qua chiến giáp đối phương, mà đao của đối phương cũng cắt chiến giáp hắn.

Chiến giáp của đối phương không bị phá hỏng, nhưng chiến giáp của Hứa Mạt lại có vết nứt, bị rạch ra.

Sức mạnh của vũ khí chiến giáp ngay lập tức phân ra được thắng bại.

Hứa Mạt gặp bất lợi về trang bị.

Hai người đưa lưng về phía đối phương.

Ai Văn Sâm đầu tiên là hơi kinh ngạc, người này có thể theo kịp đao hắn chứng tỏ thực lực không tệ.

Có thể chiến đấu được như vậy ở thế giới dưới lòng đất, nếu như ngay từ đầu tu hành thì độ dung hợp nguyên lực của Hứa Mạt có thể đạt cấp bậc B, thậm chí B+.

Không phải ai cũng có khả năng hấp thu nguyên lực tu hành, cấp bậc độ dung hợp càng cao thì thiên phú càng tốt, cấp độ dung hợp của người bình thường chỉ ở ngang cấp E.

Đạt đến độ dung hợp cấp D mới có tư cách tu hành nguyên lực.

Hắn đoán Hứa Mạt có thể là cấp B thậm chí là B+, độ dung hợp không hề kém so với hắn, có thể được đào tạo để trở thành con rối của công ty.

Nghĩ đến cái này Ai Văn Sâm mở miệng nói:

-Thực lực không tệ, nếu bỏ giáp ném đao, ta có thể tha chết cho ngươi.



Độ mạnh yếu trang bị quyết định kết quả trận đấu này.

Trên người Ai Văn Sâm là đồ cấp B còn của Hứa Mạt là cấp C.

Không phá được phòng ngự của hắn thì đánh sao đây?

Ở chiến trường khác, ông Ba Tư cũng gặp phải phiền phức.

Chiến đao màu đỏ tươi để lại trên người ông vài vệt máu dù cho ông là thân thể có gen chiến sĩ cuồng bạo mạnh mẽ.

Nhưng cứ tiếp tục như vậy thì sớm muộn cũng sẽ bị đối phương mài chết.

Xung quanh có rất nhiều người vây lại. Đội hộ vệ thành bang lẫn người của đội chấp pháp đều có mặt.

Nhưng bọn hắn không ra tay mà chỉ nhìn chằm chằm chiến trường.

Lực chiến đấu của hai người này rất mạnh. Bọn họ là người từ thế giới phía trên đến sao?

Rốt cuộc kẻ ác cũng bắt lại!

-Buông giáp, vứt đao?

Tha cho hắn không chết?

Trở thành vật thí nghiệm à.

Hứa Mạt hít sâu, nắm chặt chiến đao trong tay, quay người, mặt nhìn về phía đối phương.

Ai Văn Sâm cũng quay người lại, nhìn về phía Hứa Mạt.

Còn muốn tiếp tục tìm chết sao?

Thân thể của hắn cử động, lại lần nữa hướng về phía Hứa Mạt tới, chiến đao chứa đầy nguyên lực hung ác chém xuống.

Nhanh, chuẩn, ác!

Nguyên lực của hắn là cấp C+, đã vươn đỉnh của cấp C, chỉ còn cách cấp B một bước nữa thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận