Căn Cứ Số 7

Chương 1229: Bắn tới

-Quốc vương bệ hạ, thủ hạ lưu tình…

Chỉ thấy mọi người lần lượt bước ra cầu xin, điều này khiến sắc mặt của Quốc vương Lý Tra Đức trở nên tái mét, hắn đương nhiên hiểu điều này có ý nghĩa gì. Những người này gió chiều nào theo chiều nấy, thấy gió đi không đúng hướng thì không thể nhịn được nữa rồi.

Nếu hạm đội Hành tinh Lư Tạp Tư giành chiến thắng, bọn họ tất nhiên không dám hé miệng nửa câu, nhưng giờ đây…

-Quốc vương bệ hạ, hạm đội không thể tổn thất thêm được nữa. Y Lệ Toa Bạch điện hạ và Hứa Mạt là bạn bè, có thể để cho công chúa điện hạ cầu xin tha thứ, giữ lại hạm đội hành tinh Lư Tạp Tư hay không?

Một người khác lên tiếng.

Lúc này, họ phải nghĩ đến tương lai của Hành tinh Lư Tạp Tư.

Trên thực tế, vào thời điểm này, họ đều đã nhận ra rằng việc Quốc vương Lý Tra Đức phải từ chức là điều bắt buộc.

Nếu như chiếc chiến hạm này đánh tới Hành tinh Lư Tạp Tư thì Y Lệ Toa Bạch công chúa mới chính là chìa khoá.

Làm sao có thể trơ mắt nhìn quốc vương Lý Tra Đức động đến công chúa Y Lệ Toa Bạch chứ? Đến lúc đó Hứa Mạt nổi giận, chiến hạm Xi Vưu hào nổ súng, chỉ sợ toàn bộ sẽ chôn thay tại đây.

-Răng rắc.

Thấy người đứng ra nói giúp càng ngày càng nhiều, Quốc vương Lý Tra Đức chỉ cảm thấy trong lòng lạnh buốt thấu xương, đây là giậu đổ bìm leo.

Cuộc chiến vẫn chưa kết thúc.

Trên chiến trường Hành tinh Bái Luân, liên quân hành tinh Lư Tạp Tư giờ phút này mới chân chính cảm nhận được cái gì gọi là tuyệt vọng.

Chiến hạm Xi Vưu hào tấn công liên tục, thậm chí còn trong một lần khai hỏa mà ngay lập tức tiêu diệt hạm đội của Vương quốc Ba La Mã, khiến tất cả các chiến hạm khác đều phải nản lòng.

Chiếc chiến hạm Xi Vưu hào lơ lửng trên không kia căn bản là bất khả chiến bại.

-Ầm…

Chỉ thấy có chiến hạm muốn rút lui khỏi đây nhưng nghênh đón bọn chúng là công kích mang tính hủy diệt. Có mấy chiếc chiến hạm trong hạm đội của Phổ Lâm Tư vương quốc đã trực tiếp bị oanh kích và giết chết trong quá trình chạy trốn, không một ai có thể chạy thoát.

-Ta sẽ không tiếp tục đếm nữa, người đầu hàng ra hiệu.

Giọng nói lạnh như băng của vật dẫn truyền đến, hắn vừa dứt lời, từ trong chiến hạm Xi Vưu hào bắn ra một đạo chùm sáng mạnh mẽ, trực tiếp rơi vào trên một chiếc chiến hạm khác của hạm đội Phổ Lâm Tư vương quốc.

Một vụ nổ dữ dội đang bộc phát trên bầu trời cao, chiếc chiến hạm kia bị đánh thủng, ánh lửa bắn ra bốn phía.

Tuyệt vọng, tuyệt vọng vô tận.

Ngay khi mọi người còn đang do dự, chiến hạm Xi Vưu hào lại nổ súng, một chiến hạm khác bị tiêu diệt, lần này là chiến hạm của Hành tinh Lư Tạp Tư.

Không đếm nữa, nhưng vẫn như trước chỉ điểm giết chóc. Từng chiếc chiến hạm cường đại giờ phút này trở nên mỏng manh, yếu ớt như thế, ở trước mặt chiến hạm Xi vưu hào không hề có chút sức phản kháng nào.

Cùng với chiến hạm Xi Vưu hào liên tục nổ súng, trên bầu trời như thể đang bắn pháo hoa, chẳng có ai dám nghi ngờ rằng nếu bọn họ không đầu hàng thì chiếc chiến hạm Xi Vưu hào này sẽ tiêu diệt hết toàn bộ chiến hạm trên không trung, từng chiếc từng chiếc một.

Một màn này tạo nên ảnh hưởng cực lớn, vô số người của liên minh tinh hệ đều run lên, cho dù là những chiến hạm trợ giúp Hành tinh Bái Luân cũng đều run sợ không thôi, bọn họ cảm thấy mừng rỡ khi chính mình đứng về phía Hành tinh Bái Luân.

-Ta đầu hàng.

Cuối cùng có một chiếc chiến hạm Hành tinh Lư Tạp Tư chủ động đầu hàng, ra hiệu bằng còi, tắt thiết bị năng lượng và chiến hạm đáp xuống không trung.

-Ầm…

Sau khi chiếc chiến hạm kia tuyên bố đầu hàng, một chiếc chiến hạm bên cạnh đã bị oanh tạc và nổ tung ngay lập tức, điều này khiến tất cả mọi người trong phòng chỉ huy của chiến hạm đang hạ cánh đều đổ mồ hôi lạnh, tâm trạng vô cùng phức tạp.

Thua, trận chiến này đã không còn hy vọng.

-Vù vù, vù vù…

Sau đó, những tiếng nói nối tiếp nhau vang lên, tất cả đều là âm thanh đầu hàng, từng chiếc chiến hạm lần lượt tuyên bố đầu hàng rồi hạ cánh xuống không trung.

Thành phố Xuyên Tinh, từng chiếc chiến hạm từ trên trời giáng xuống, hướng xuống dưới không trung, là những chiến hạm đầu hàng. Dân chúng thành phố Xuyên Tinh nhao nhao ngẩng đầu, nhìn thấy những chiến hạm kia hạ xuống, trong lòng họ vô cùng mừng rỡ.

Thắng rồi!

Họ đã giành thắng lợi trong trận chiến hủy diệt này.

Các chiến hạm lần lượt đáp xuống chen chúc nhau trong không gian, những chiến hạm khổng lồ dần hạ xuống tầm thấp, cảnh tượng vô cùng chấn động.

Đương nhiên vẫn có chiến hạm không chịu đầu hàng bị chiến hạm Xi vưu hào tiêu diệt, mặc dù có hơi lãng phí.

Chẳng mấy chốc, hạm đội của đối phương trên không trung chỉ còn lại một chiếc chiến hạm cuối cùng, tất cả các chiến hạm khác, hoặc là bị hủy diệt, hoặc là đầu hàng.

Chỉ có chủ hạm của Hành tinh Mạn Đạt Lạp vẫn còn ở đó, lơ lửng giữa không trung, nhưng chiếc chủ hạm này kì thực cũng đã không còn sức chống cự.

Trong chủ hạm của Hành tinh Mạn Đạt Lạp, A Lạp Cống liếc nhìn những bóng người phía sau, trong mắt hiện lên một chút buồn bã. Trước đó hắn đã hạ lệnh cho hạm đội Mạn Đạt Lạp lần lượt đầu hàng, nhưng với tư cách là biểu tượng của hạm đội Mạn Đạt Lạp, chủ hạm sẽ không đầu hàng.

Hắn biết, kể từ sau trận chiến này, nền văn minh của hành tinh Mạn Đạt Lạp có khả năng cứ thế biến mất.

-A Lạp Cống tiên sinh, chỉ còn ngài.

Giọng nói của vật dẫn truyền đến, A Lạp Cống đáp lại:

-Hành tinh Mạn Đạt Lạp vẫn chưa bị đánh bại.

-Sẵn sàng khai hỏa.

Vật dẫn cũng không tiếp tục phí lời nữa.

A Lạp Cống quay đầu lại, khom người hành lễ với mọi người:

-Các vị đi trước một bước!

Mọi người đồng thời hành lễ với A Lạp Cống, vẻ mặt nghiêm túc và trang trọng, mang theo nghĩa khí oai hùng, nói:

-Vì Hành tinh Mạn Đạt Lạp!

Khi âm thanh này vang lên, một luồng ánh sáng mạnh phát ra từ chiến hạm Xi Vưu hào bắn tới, phòng chỉ huy chiến hạm truyền ra tiếng cảnh báo chói tai, trên người A Lạp Cống đột nhiên nở rộ một luồng sáng cực kỳ rực rỡ bao bọc hắn trong đó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận