Căn Cứ Số 7

Chương 764: Tâm tình

Hết đường, La Tư lại một lần nữa đến tìm Hứa Mạt, chỉ là dù đã đến nước này mà hắn vẫn không nói thật.

-Gần đây có một hạng mục rất quan trọng, cậu cho tôi mượn chút tiền vốn, một tháng sau nhất định sẽ trả cậu gấp đôi.

La Tư cam kết, bây giờ hắn không quan tâm đến việc có thể làm được hay không, hiện tại phải cầm được tiền vốn thì mới có thể sống sót được.

Hứa Mạt nhìn chằm chằm La Tư làm cho hắn ta hơi chột dạ.

-Tên người Tháp Nhĩ Đức hèn hạ, ngươi đem tiền của ta đi đầu tư thua lỗ, còn đi mượn bạn học không ít, không những không nói cho ta biết tình hình thực tế mà lại còn muốn tiếp tục đi lừa, ngươi muốn vào tù hay sao?

Hứa Mạt hạ giọng lạnh lùng nói, sắc mặt La Tư tái nhợt, xong, hắn biết hết rồi.

-Trả tiền đi.

Hứa Mạt đi lên phía trước một bước.

-Tôi... tôi không có.

Vẻ mặt La Tư trắng bệnh.

-Đến kỳ hạn nếu như không trả lại được tiền vốn, vậy thì cậu đợi bị trường học đuổi đi, biến thành một tên xấu xa.

-Liệu có thể...

La Tư còn muốn thử.

-Đừng hòng.

Hứa Mạt trực tiếp ngắt lời nói:

-Ngươi không còn nhiều thời gian đâu.

La Tư hồn bay phách lạc rời đi. Dựa theo cam kết, nếu hắn không trả lại tiền vốn cho Hứa Mạt đúng kỳ hạn thì Hứa Mạt có thể tố cáo hắn. Nếu hắn không có tiền trả thì sẽ trở thành công dân xấu, sẽ bị đại học Lư Lạp Tư xóa tên.

Khi đó, hắn cả đời cũng sẽ không trở người nổi.

Hắn sao lại thảm như vậy chứ? La Tư cảm thấy chuyện này cứ như một cơn ác mộng vậy.

Nhìn thấy La Tư thơ thẩn rời đi, Hứa Mạt nghĩ thầm mình có phải hơi tàn nhẫn quá không?

Cơ mà nghĩ đến tên khốn âm hiểm này trước kia lừa gạt PUA* hắn, mọi cảm giác tội lỗi của Hứa Mạt liền biến mất, để xem hắn có P chết hắn ta không.

*PUA: viết tắt của cụm từ Pick-up Artist, ban đầu có nghĩa là nghệ sĩ bắt chuyện. Hiện tại, ở Trung Quốc thuật ngữ này thường được dùng để chỉ các hành vi tổ chức, sử dụng các khóa trực tuyến, đào tạo trực tiếp,... để xúi giục ai đó thực hiện hành vi lừa đảo.

Đương nhiên, mục đích cuối cùng của Hứa Mạt không phải là để giết chết La Tư, mà là muốn hắn ta làm công cho hắn.

Trở thành một thành viên của hoàng thất A Nặc Tư, nhân viên dưới quyền của hạm trưởng Xi Vưu vĩ đại, hẳn nên là người Tháp Nhic Đức vinh quang nhỉ?

...

Danh tiếng của nhân viên quản lý sách báo ở đại học Lư Lạp Tư càng lúc càng lớn, không ít người vì ngưỡng mộ mà tìm đến, có người tìm Hứa Mạt để đề cử sách báo, cũng có rất nhiều nữ sinh tới chỉ để thỏa mãn sự tò mò.

Bên ngoài bây giờ đã đồn Hứa Mạt bởi vì ở thư viện nên đã xem được rất nhiều sách, trở thành bậc thầy lý luận.

Nhưng mà liên quan đến Hứa Mạt cũng có vài tin đồn không tốt, ví dụ như hắn là người hầu của tộc A Nặc Tư, trước mặt mọi người bị chủ nhân đánh, thật thê thảm.

Chuyện này vốn là trò cười từ thư viện truyền ra. Lúc ấy người ở chỗ này nhìn ra được quan hệ chủ tớ của hai người này thật ra không hề tệ.

Nhưng một đồn trăm, truyền đi thì lại bị biến chứng dần, Hứa Mạt trở thành một người chăm chỉ hiếu học nhưng lại có số phận bi thảm, muốn thay đổi vận mệnh nên dốc lòng nâng cao hình tượng.

Bọn hắn cảm thấy không có thân phận thì thật đáng thương, đến nhân quyền cơ bản cũng không có, mặc dù có thiên phú hiếu học thì cũng chẳng có ích gì.

Nghe nói hắn còn trợ giúp Y Trạch và Tạp Đặc, trở thành bạn bè của hai người. Nhưng sinh viên của đại học Lư Tạp Tư lại cho rằng đó đều là giả vờ mà thôi, chỉ là hiện tại Hứa Mạt có ích với bọn hắn chứ thân phận không hề ngang bằng.

Tất nhiên, sinh viên của đại học Lư Tạp Tư đều là con cưng của trời, thật khó mà nghĩ họ sẽ tôn trọng thật lòng với một người nhân viên quản lý, một người hầu như hắn.

Có là Diệp Tạp Lâm Na thì cô lúc trước cũng chỉ muốn mua Hứa Mạt với giá cao để hắn làm kẻ hầu cho cô.

Thế nhưng Y Trạch và Tạp Đặc lại rất thật lòng. Trong mắt bọn hắn, Hứa Mạt mới là chủ nhân, Linh là tỳ nữ, Hứa Mạt chính là người của hoàng tộc A Nặc Tư.

Ngoài ra còn có La Tư, trở thành chủ nợ lớn nhất của hắn, đối với La Tư thì người kia trước mặt người khác thì đều cố gắng tỏ ra hèn mọn nhưng lại có rất nhiều điểm đáng sợ, hắn ta mới là nam nhân đứng sau Linh.

Linh ngây thơ không hề biết thanh danh của cô đã bị Hứa Mạt bôi đen rồi!

Y Trạch và Tạp Đặc gần đây đều rất chăm đến, có đôi khi hai người sẽ cãi nhau. Bọn hắn thậm chí còn hy vọng Hứa Mạt có thể đi đến khoa siêu phàm để chỉ dẫn bọn họ, nhưng Hứa Mạt lại lấy lý do thân phận không hợp tiết lôi để từ chối.

Ngoại trừ bọn hắn ra, Tác Lôi cũng thường tới, hỏi thăm Hứa Mạt xem khi nào thì bắt đầu làm một vố lớn nữa.

Với lại, gần đầy Sách Lôi lại có mục tiêu mới.

Bất ngờ lại là Diệp Tạp Lâm Na.

Lúc này, trước một tủ sách của thư viện, Diệp Tạp Lâm Na đang đọc sách.

-Diệp Tạp Lâm Na, khi nào em có thể đáp ứng chuyện hẹn hò với tôi. Tôi biết em vốn là thành viên của hoàng tộc hành tinh Tạp Lạc Lan, tất nhiên sẽ không thiếu tiền, nhưng vì để em khi đi ra ngoài chơi có thể có chỗ để ở, tôi đã mua một tòa bất động sản ở trung tâm thành phố tặng cho em.

Tác Lôi mở miệng nói với Diệp Tạp Lâm Na.

-Không hứng thú...

Diệp Tạp Lâm Na mặc kệ hắn.

Ở trong mắt cô, Tác Lôi chính là một tên thô thiển đến từ hành tinh Áo Đinh Sơn, chẳng có thứ gì khác ngoài tiền.

-Diệp Tạp Lâm Na, tôi biết trước đây em có chút hiểu lầm với tôi, nhưng tôi cam đoan đó không phải là hình ảnh chân thực của tôi.

Tác Lôi tiếp tục nói:

-Tôi ăn nói không giỏi lắm, nhưng tình yêu tôi dành cho em tuyệt đối là chân thành, tôi cũng không biết nên dùng cách nào khác để biểu đạt nỗi lòng yêu da diết này của mình, dù sao thì ta cũng chỉ có tiền mà thôi.

-Cút!

Diệp Tạp Lâm Na thấp giọng mắng, tâm tình của cô đang rất không tốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận