Căn Cứ Số 7

Chương 238: Tốc độ va chạm

Đi kèm với nó là một tiếng vang cực lớn, cơ giáp của đối phương nặng nề ngã xuống.

-Tôi...

Có người ở học viện Nặc Á bất ngờ chửi tục.

Đây là tình huống gì?

Giả heo ăn thịt hổ hả?

Đại lão ẩn danh?

Một loạt tiếng ồn ào truyền ra, những người đang muốn rời khỏi kia đều dừng chân lại, nhìn về phía cơ giáp của Hứa Mạt đang trượt đi trên chiến trường, mà trên mặt đất một chiếc cơ giáp đã ngã xuống.

Lần đầu tiên có thể là ngẫu nhiên.

Nhưng lần này là giao đấu chính diện, trong chốc lát bị mạnh mẽ giết.

Âm thanh của ký giả truyền hình trực tiếp cũng ngừng lại, cô nhìn vào sân đấu, giọng có chút ngắt quãng mà nói:

-Cơ giáp sư cuối cùng của học viện Nặc Á, thật giống như, rất lợi hại...

Tôn Tiểu Tiểu cũng bị kéo lại, các cô đều một lần nữa nhìn về chiến trường bên kia.

-Chuyện gì xảy ra vậy?

Tôn Tiểu Tiểu có chút mơ hồ.

Rất nhiều người cũng đang không hiểu rõ.

Ngay lúc này, lại có hai chiếc cơ giáp sư của học viện Thế Tước phát động tấn công vào Hứa Mạt.

Hai người đồng thời đưa cánh tay lên, lập tức bắn.

Là do học viện Nặc Á áp dụng chiến thuật biển cơ giáp trước, cái này vốn là một trận chiến đấu theo đội, bọn họ tất nhiên không quan tâm đến việc hai người cùng lúc chiến đấu.

Hứa Mạt điều khiển cơ giáp lùi về phía sau, dưới sự khống chế của lực tinh thần, cơ giáp hết sức nhạy bén, chỉ cần tốc độ phản xạ thần kinh đủ mạnh, liền có thể hoàn thành được các loại động tác có độ chính xác cao.

Hai chiếc cơ giáp tiếp tục truy đuổi về phía trước, dùng hỏa lực đè ép.

Hứa Mạt ngay lúc này lại bất ngờ ngừng rút lui, mở cường độ năng lượng đến mức lớn nhất, cơ giáp màu đen bắn ra.

Hỏa lực lớn mạnh của cơ giáp bắn phá xung quanh, nhưng lại không hề chạm đến cơ giáp của Hứa Mạt.

-Tốc độ phản ứng thật khủng khiếp, cơ giáp sư này là ai đây?

Học viên học viện Nặc Á trong lòng đầy nghi vấn.

Hai chiếc cơ giáp của học viện Thế Tước bắt đầu chia nhau ra, tiếp tục dùng hỏa lực mạnh áp chế.

Hứa Mạt dùng tốc độ cao đánh đến một chiếc cơ giáp, động tác né tránh của hắn kinh điển như sách giáo khoa.

-Không chạm vào được, cho dù là hỏa lực từ phía sau lưng cũng không đụng được vào người hắn, đây là tốc độ phản ứng thần kinh đạt cấp mấy vậy?

-Ầm.

Chiến đao giơ lên, quét trúng đầu của một chiếc cơ giáp.

Lại một chiếc cơ giáp ngã xuống đất báo hỏng, mất đi sức chiến đấu.

Hứa Mạt không hề dừng lại, cơ giáp của hắn xoay người quét thành một hình vòng cung, đánh về phía một chiếc cơ giáp khác.

Chiếc cơ giáp kia cũng không tự tin cho lắm, hắn bắt đầu bắn rồi rút lui.

Nhưng rất nhanh, hắn đã bị Hứa Mạt đuổi kịp.

Chiến đao quét qua, lập tức cơ giáp bị đánh cho bay ngang, trượt ngã xuống mặt đất, phát ra âm thanh ma sát vang dội.

Toàn sân đấu yên tĩnh, so với tiếng quát mắng huyên náo trước kia, sân thi đấu lúc này lại có vẻ hơi yên tĩnh.

-Sao lại yên lặng dữ vậy?

Những người trên cao ốc cơ giáp đang rời đi bỗng cảm thấy có chút kỳ lạ, hoài nghi mà nhìn về phía sau.

Lãnh Thu đang rời khỏi nơi này cũng nhìn một chút về hướng chiến trường thực tế.

-Đánh xong rồi hả?

-Wow...

Đột nhiên, một loạt tiếng reo hò mãnh liệt bùng nổ, núi kêu biển gầm, vang vọng khắp cao ốc cơ giáp.

Lãnh Thu bị dọa cho hết hồn.

Chuyện gì xảy ra?

-Xảy ra chuyện gì vậy?

Người đi ra mở miệng hỏi, có vài người bắt đầu quay lại.

Cái này có gì đó không đúng!

Thành phố Cương Khung, đám người chuẩn bị tan cuộc kia cũng một lần nữa ngẩng đầu nhìn về phía màn hình trên trời.

Bộ cơ giáp đơn độc màu đen kia vẫn sừng sững đứng ngay chỗ cũ, không ít người bắt đầu vỗ tay.

Đây là sự kiên cường cuối cùng của học viện Nặc Á sao?

Lấy sức một mình mình mà đánh bại được cả bốn cơ giáp của học viện Thế Tước, cơ giáp sư của học viện Nặc Á này xứng đáng nhận được một tràng pháo tay. Hắn đang bảo vệ tôn nghiêm cuối cùng của học viện Nặc Á.

Phóng viên hiện trường hít thở sâu, điều chỉnh giọng điệu, mở miệng nói:

-Cứ tưởng rằng trận đấu đã kết thúc, nhưng học viện Nặc Á lại đưa ra một vị cơ giáp sư,liên tục đánh bại mấy người, có lẽ, đây mới là cơ giáp sư mạnh nhất khóa này của học viện Nặc Á. Cho dù là cuối cùng vẫn sẽ bị đánh bại, nhưng vẫn đáng để kiêu ngạo.

-Địch Nạp Tư chạy ra rồi. Học viện Nặc Á sẽ đón nhận phán quyết cuối cùng.

-Vị cơ giáp sư sau cùng này sẽ bị kết thúc như thế nào đây, nhưng cho dù là có kết cục ra sao, hắn đều xứng đáng nhận được sự tôn trọng.

Trong khi phóng viên đang phát biểu, cơ giáp của Địch Nạp Tư đã chuyển động, dùng tốc độ khủng kiếp trượt đến chỗ Hứa Mạt.

Cơ giáp màu vàng rạng ngời rực rỡ, mang theo cảm giác ngột ngạt.

Thân là người có thiên phú cơ giáp đạt cấp a+, Địch Nạp Tư đã đánh bại Lôi Nặc trong trận chiến đã chứng minh sức mạnh to lớn của mình.

Chỉ có điều ở học viện Thế Tước, Lâm Tước luôn che khuất hào quang của hắn.

Hắn đã khởi động rồi, so với lúc đầu hắn bây giờ đã hoàn toàn đắm chìm, tiến vào trạng thái chiến đấu.

-Đùng...

Một quyền ngang ngược lập tức tấn công đến.

Cơ giáp của Địch Nạp Tư là cơ giáp có khả năng biến đổi hình thái vũ khí, loại cơ giáp này có chi phí cao hơn.

Lúc này, hình thái vũ khí của cơ giáp là nắm đấm, bá đạo hết mức.

Ngay khi Địch Nạp Tư ra quyền, chiến đao của Hứa Mạt cũng chém tới.

Không gian tĩnh lặng, chiến đao và nắm đấm đụng vào nhau, phát ra một tiếng cọ xát chói tai đầy vang dội.

-Chặn lại rồi, cơ giáp màu đen của học viện Nặc Á chặn được công kích của Địch Nạp Tư rồi.

Phóng viên trực tiếp kích động hô hào.

-Một nắm đấm khác của Địch Nạp Tư đã đánh tới rồi, chiến đao của cơ giáp màu đen cũng ném ra.

-Quá nhanh, tốc độ tấn công của hai người họ quá nhanh.

-Tôi theo không kịp nữa rồi, đây là thao tác trình độ cỡ nào vậy.

-Bá cháy quá, hai người đều là cơ giáp cận chiến, đang kiểm tra tốc độ phản ứng thần kinh đối với việc điều khiển cơ giáp. Đây là lá bài tẩy của học viện Nặc Á sao, ngay khi hắn vừa đứng dậy lại có thể ngăn được lực công kích điên cuồng của Địch Nạp Tư.

Tốc độ nói của phóng viên nhanh hết mức, nhưng vẫn không thể theo kịp tốc độ va chạm của hai người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận