Căn Cứ Số 7

Chương 520: Thợ máy thiên tài

-Mà việc Hứa Mạt kiêu ngạo cũng đã dẫn đến tranh luận lớn, nghe nói rằng có rất nhiều người đi xem ở hiện trường đối với hành động đó vô cùng khó chịu. Nhưng bên cạnh đó cũng có không ít người tự xưng là fan trung thành của Hứa Mạt.

Vô số bóng người xuất hiện trên màn hình, không thiếu nữ sinh tỏ ra vẻ si mê với nhan sắc của Hứa Mạt.

-Ngoài ra, một đội ngũ tinh ảnh của học viện Hoàng Gia Thủ Phủ đã bị loại ngay từ vòng đầu, sau trận đấu, Lư Địch còn mắng chửi phóng viên, gây ra không ít tranh cãi.

Sau đó, hình ảnh biến đổi, chính là cảnh tượng lúc bọn người Lý Khai Vân rời đi.

Lý Khai Vân và Lư Địch trở lại học viện thì nhìn thấy tất cả, nội tâm càng thêm phẫn nộ, nhất là Lư Địch, hắn thậm chí còn chẳng dám ra ngoài, bị người khác chỉ trỏ xì xào, sau trận đấu còn bị tung ra hình ảnh nhục mạ phóng viên, ảnh hưởng đến hình tượng của học viện Hoàng Gia.

Mà tất cả những rắc rối đó đều từ Hứa Mạt mà ra.

Một vài thiên tài đứng đầu học viện Hoàng Gia Thủ Phủ công khai tiếp nhận phỏng vấn, nói rằng: Vòng thi đấu tiếp theo, Hứa Mạt tốt nhất là đừng gặp phải bọn hắn.

Chuyện này đã gây nên sự xôn xao trong cộng đồng.

Hứa Mạt, dùng sức chiến đấu của chính mình chắc chắn có thể lọt vào top mấy chục, nhưng có thể thi đấu vào vòng trong hay không lại trở thành nghi vấn, hắn đã trở thành kẻ thù của học viện Hoàng Gia.

Rất nhiều người đã bắt đầu mong chờ lần so tài tiếp theo của Hứa Mạt, không ít người muốn đến để nhìn xem tên nhóc khoa trương này bị loại thế nào. Cũng có người muốn nhìn thử Hứa Mạt liệu có thể vượt qua được ngọn núi cao học viện Hoàng Gia này không.

Những thứ đó, Hứa Mạt chẳng hề chú ý đến. Sau trận đấu bọn hắn liền về lại tập đoàn Tư Tháp Khắc tiếp tục dạy dỗ, không đi chúc mừng, dù sao phía sau vẫn còn rất nhiều khó khăn vẫn đang chờ.

Chạng vạng tối, đám người Hứa Mạt trở về khu chung cư Vị Lai Thành, phát hiện bên ngoài có không ít người đang tụ tập, dường như là đang chặn ai đó lại.

Hứa Mạt liếc mắt nhìn về phía kia, bị chặn là một chiếc xe, ánh mắt hắn xuyên qua kính xe nhìn vào bóng người bên trong, thị trưởng của thủ phủ thành phố Xuyên Tinh.

Xem ra, đám người ở nơi này tương đối quan tâm đến chính sự

Hứa Mạt nhận ra thị trưởng thành phố Xuyên Tinh ngồi trong xe rất bình tĩnh, thần thái vẫn như thường. Biểu hiện như vậy chắc là đã trải qua chuyện này nhiều lần rồi, hắn thậm chí còn cúi đầu lật văn kiện trong tay, hoàn toàn không chút để ý gì đến động tĩnh ở bên ngoài

Chiếc xe dần dần xuyên qua đám người, bọn Hứa Mạt đi vào bên trong Vị Lai Thành.

Dừng xe xong liền đi vào khu chung cư, Hứa Mạt nhìn thấy hai người đi ra phía bên ngoài, chính là lão nhân đã gặp trước đó, thị trưởng thành phố Xuyên Tinh, rõ ràng là đến chào hỏi hắn.

Bên cạnh lão nhân có một thiếu nữ điềm tĩnh đang đứng, là cháu gái của hắn, trước đó Hứa Mạt đã gặp rồi.

-Trở về đi.

Lão nhân mở miệng nói, bởi vì có tâm sự và cũng không thấy Hứa Mạt và Diệp Thanh Điệp.

Nhưng mà thiếu nữ phía bên cạnh lại nhìn thấy Hứa Mạt, đi lên phía trước hỏi:

-Ngươi là Hứa Mạt sao?

-Ừ.

Hứa Mạt gật đầu.

-Có thể ký tên cho tôi không?

Thiếu nữ hỏi tiếp.

-Hả...

Hứa Mạt sững sờ, hắn hình như lúc này mới nhận ra được, mình nổi tiếng thật rồi, mà lại còn hot nhanh như vậy nữa.

-Có thể.

Hứa Mạt gật đầu, trong tay thiếu nữ vừa vặn có bút và tập giấy, nhìn thoáng qua có chút hơi xấu hổ nhưng vẫn đưa cho Hứa Mạt.

Hứa Mạt nhận lấy bút ký tên của mình, hắn cảm thấy hơi là lạ. Đây là lần đầu tiên kể từ khi hắn chào đời kí tên cho người khác!

-Cảm ơn.

Thiếu nữ nhận xong liền cùng với lão nhân rời đi. Lão nhân thấp giọng hỏi thăm cô. Ông không quan tâm đến giải thi đấu người siêu phàm, cũng chẳng biết Hứa Mạt là ai, tại sao cháu gái của ông lại tìm Hứa Mạt ký tên. Thiếu nữ lên tiếng giải thích, lão nhân lúc này mới gật đầu, cơ mà cũng không nói gì thêm.

Người trẻ tuổi yêu thích giải thi đấu người siêu phàm là chuyện rất bình thường, thanh xuân chính là quãng thời gian tràn ngập nhiệt huyết.

-Cậu hot rồi.

Diệp Thanh Điệp đi bên cạnh Hứa Mạt mở miệng nói.

-Hình như là vậy.

Hứa Mạt trả lời, hai người đều hot.

-Nghe đồn những cô bé điềm tĩnh nho nhã thì lại đi thích những người khoa trương, xem ra là thật.

Diệp Thanh Điệp cười nói, cô bé kia chính là dạng tiểu thư khuê các điềm đạm nho nhã.

-Chỉ là ký tên thôi mà.

Hứa Mạt đáp, hai người đi đến dãy lâu của mình.



Sáng sớm ở thành phố Xuyên Tinh vô cùng náo nhiệt, bầu không khí của cuộc thi siêu phàm sau một ngày sôi sục càng trở nên sôi nổi, khắp các con đường và ngõ hẻm của thành phố Xuyên Tinh đều có thể nhìn thấy những người mặc áo giáp và cầm vũ khí.

Tại thành phố tương lai, Hứa Mạt và Diệp Thanh Điệp dắt Yêu nhi và chuẩn bị đưa cô bé đến trường.

Giáo viên ở trường của Yêu nhi nói rằng cho đến nay ông ấy vẫn chưa gặp cha mẹ của Yêu nhi, điều này khiến Hứa Mạt cảm thấy hơi xấu hổ, dù sao hắn cũng là người thân duy nhất của Yêu nhi, nhưng người anh này lại không làm tròn trách nhiệm.

-Yêu nhi.

Một thanh âm truyền đến, đám người Hứa Mạt dời tầm mắt, nhìn thấy ông lão.

-Chào ông

Yêu nhi gọi to.

-Đi học.

Ông cụ mỉm cười.

-Vâng

Yêu nhi gật đầu

-Ông đi đâu?

-Ông cũng đi học.

Ông lão trêu đùa nói.

-Ta không tin.

Yêu nhi lắc đầu nói.

-Ta đi dạy người khác.

Ông lão mỉm cười, sau đó nhìn Hứa Mạt.

-Hôm nay không có thi đấu sao?

Rõ ràng, hôm qua ông ấy đã biết Hứa Mạt là người nổi tiếng trong Kỳ thi Siêu Phàm.

-Cuộc thi diễn ra một ngày trời, không nhanh như vậy

Hứa Mạt trả lời, ông cụ gật đầu nói:

-Ta tuổi đã lớn, đối với những chuyện này cũng không biết nhiều lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận