Căn Cứ Số 7

Chương 986: Hoàng tử Tác Lôi vĩ đại

Diệp Thanh Điệp đi theo đằng sau, ánh mắt cô như sắp bùng cháy.

Thị nữ?

Giỏi thật!

Mấy người trong quán bar nhìn theo bóng lưng của Hứa Mạt và Ngải Lệ Tư đang rời đi, xem ra lại có con cá mắc câu rồi.

Đến trước cửa phòng, Điệp Thanh Điệp nói:

-Thiếu gia, tôi ở bên ngoài đợi?

Trước khi nói mắt nhìn chằm chằm Hứa Mạt.

-Không cần, cùng vào đi.

Hứa Mạt ôm lấy Diệp Thanh Điệp nói.

-Cùng nhau??

Tay Diệp Thanh Điệp đã nắm chặt thành nắm đấm, nhưng vẫn phải mở cửa phòng.

Sau khi bước vào phòng, Hứa Mạt dẫn Ngải Lệ Tư thẳng vào phòng ngủ và đóng cửa phòng, Diệp Thanh Diệp đứng ở bên ngoài.

Tên khốn này không phải làm thật đấy chứ?

Cô vẫn luôn phối hợp ăn ý với Hứa Mạt, cảm thấy Hứa Mạt có lẽ là vì mục đích của chuyến đi lần này, nhưng thấy cửa phòng đóng chặt, Diệp Thanh Điệp không bình tĩnh nổi, ngộ nhỡ hắn chơi giả làm thật thì sao?

-Ngài Tác Lôi sao lại vội vàng như vậy?

Bên trong phát ra tiếng nũng nịu.

Diệp Thanh Điệp:

-..........

Cô muốn đạp cửa.

Trong phòng, sau khi Hứa Mạt vào phòng ngủ liền ôm lấy Ngải Lệ Tư đi vào trong, sau đó Ngải Lệ Tư ngồi xuống giường, cô ta nhìn Hứa Mạt với ánh mắt dễ thương, có thể khiến đàn ông đổ gục.

Hứa Mạt đứng trước mặt cô, hai tay khám phá trên người cô, ánh mắt Ngải Lệ Tư càng thêm mơ màng và ôm lấy Hứa Mạt.

Nhưng đúng lúc này, cơ thể cô cứng đờ, nhìn Hứa Mạt nghi ngờ nói:

-Ngài Tác Lôi?

-Tiểu thư Ngải Lệ Tư, đây là cái gì?

Hứa Mạt chạm vào chỗ bị tóc che đi của Ngải Lệ Tư, ở sau cổ cô có một vật gì đó rất nhỏ, đâm vào trong da của Ngải Lệ Tư.

-Không có gì, trang sức thôi.

Ngải Lệ Tư hơi mỉm cười nói.

-Đồ trang sức có thể thu được tín hiệu năng lượng à?

Hứa Mạt cười và nhìn Ngải Lệ Tư, lập tức nụ cười trên mặt Ngải Lệ Tư cứng đờ, Hứa Mạt rút vật đó ra, để ở trong lòng bàn tay sau đó vươn tay ra trực tiếp bóp nát.

-Tiểu thư Ngải Lệ Tư là người Y Tái Ân đúng không?

Hứa Mạt nhìn vào mắt Ngải Lệ Tư và hỏi.

-Sao ngài biết được?

Cuối cùng sắc mặt Ngải Lệ Tư thay đổi, Hứa Mạt không chỉ phải hiện ra trang bị đâm xuyên ở trong cơ thể hơn nữa còn biết cô là người Y Tái Ân.

-Tôi đoán vậy, người Y Tái Ân có vẻ đẹp tự nhiên, tiểu thư Ngải Lệ Tư quyến rũ động lòng người, nhất cử nhất động đều có thể mê hoặc lòng người.

Hứa Mạt cười rồi nói:

-Tiểu thư Ngải Lệ Tư, cô nói xem tôi nên trừng phạt cô thế nào đây?

Nói xong, ánh mắt của Hứa Mạt rời khỏi người Ngải Lệ Tư, từ khoảnh khắc hắn bước vào khách sạn đã bị rất nhiều cặp mắt theo dõi, Ngải Lệ Tư đi xuống thang máy nhìn thì có vẻ là vô tình chạm mặt, nhưng thực tế là cố ý sắp xếp, lúc đó trang bị phía sau cổ cô phía ra tín hiệu năng lượng, Hứa Mạt đã phát hiện ra rồi.

-Ngài Tác Lôi muốn trừng phạt tôi thế nào? Tôi đều sẽ phối hợp.

Ngải Lệ Tư nhìn với ánh mắt quyến rũ và vẫn mang theo nụ cười mê hồn.

-Cái gì cũng được đúng không?

Hứa Mạt cười và hỏi.

-Đương nhiên.

Ánh mắt Ngải Lệ Tư quyến rũ.



Hứa Mạt không thể không công nhận sức quyến rũ của người Y Tái Ân, lúc này hai tay Ngải Lệ Tư chống xuống giường, đôi chân dài trắng muốt, đôi mắt cô mơ màng mang theo chút ngượng ngùng, nhưng lại đầy dẫy cám dỗ, đủ để khiến đàn ông không thể kìm lòng.

May mà Hứa Mạt được chị Điệp huấn luyện qua, hắn mỉm cười nhìn Ngải Lệ Tư, sau đó quay người ngồi trên sofa nói:

-Quỳ xuống.

Ánh mắt Ngải Lệ Tư oán hận nhìn Hứa Mạt, xinh đẹp động lòng người nhẹ giọng nói:

-Ngài Tác Lôi, yêu cầu của ngài có hơi quá.

Nhưng cô vẫn bước đến trước mặt Hứa Mạt, sau đó quỳ xuống dưới đất, người nghiêng về phía trước, hai tay cô đặt ở trên đùi Hứa Mạt, nhìn Hứa Mạt nói:

-Tôi đến nhé?

-???

Hứa Mạt nhìn Ngải Lệ Tư, người đàn bà này đang nghĩ gì vậy?

-Giới thiệu lại bản thân một lần bao gồm thân phận, lai lịch, mục đích.

Hứa Mạt nói.

-.........

Ngải Lệ Tư sững lại một chút rồi nhìn Hứa Mạt:

-Ngài Tác Lôi, ngài có bình thường không?

Hứa Mạt nhìn Ngải Lệ Tư, là hắn không bình thường sao?

-Bùm…

Đột nhiên, một luồng nguyên lực mạnh mẽ tác động lên cơ thể Ngải Lệ Tư, cơ thể cô đang quỳ dưới đất bị nhấc lên, lơ lửng trước mặt Hứa Mạt, cô ra sức dãy giụa nhưng không thể động đậy được.

Lúc ngẩng đầu nhìn Hứa Mạt, cô nhìn thấy đôi mắt đáng sợ của Hứa Mạt, đôi mắt kia như có thể nhìn thấu vậy, nhìn thấy đôi mắt cô và tiến vào ý thức của cô, giây phút này, trái tim Ngải Lệ Tư đập loạn nhịp, trong tâm trí cô như xuất hiện hình bóng của Hứa Mạt.

-Nói!

Giọng nói của Hứa Mạt như ẩn chứa một ma lực khủng bố, giọng nói vang lên trong tâm trí Ngải Lệ Tư, tim Ngải Lệ Tư đập loạn xạ, cuối cùng trong mắt không có mê hoặc mà chỉ có sự sợ hãi.

-Ngải Lệ Tư, người Y Tái Ân, bị bán đến hành tinh Áo Tư Đinh thành nô lệ, hiện đang làm việc dưới quyền ngài Khoa Mạc.

Ngải Lệ Tư thậm chí không dám nhìn thẳng vào mắt Hứa Mạt, nhưng Hứa Mạt thì vẫn đang nhìn cô chằm chằm, cô cũng không dám né tránh.

-Mục đích.

Hứa Mạt hỏi tiếp.

-Lấy được lòng tin của ngài, sau đó….

Ngải Lệ Tư không dám nói tiếp.

Băng đảng lừa đảo giữa các hành tinh.

Xem ra, từ lức chiến hạm số hiệu thợ săn đáp xuống khách sạn hoàng gia Áo Tư Đinh, hắn bị nhắm đến coi như con mồi.

Ngải Lệ Tư không nói hắn cũng đoán được sự tình phía sau, sau khi lấy được tín nhiệm của hắn rồi thu được tin tức từ hắn và bòn rút của cải của hắn, cuối cùng xem tình hình mà giết chết hay làm cho tàn phế, căn bản là không thể sống mà rời đi được trừ khi có lai lịch kinh người thì đối phương không dám động vào.

Đây là tinh cầu không có trật tự, thiên đường ở những tên tội phạm, trong khách sạn hoàng gia có vẻ an toàn nhưng cũng đầy dẫy nguy hiểm, có rất nhiều thợ săn ở đây săn mồi, bọn họ sẽ không ra tay tại đây nhưng có thể sử dụng các thủ đoạn khác để dẫn bạn đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận