Căn Cứ Số 7

Chương 425: Chuyện này nhất định là điên rồi!

Sư phụ điều khiển người máy cấp cao dễ dàng như điều khiển người máy cấp B.

Vua người máy!

Dưới con mắt kinh ngạc của mọi người, người máy trắng lao tới trước mặt một người máy khác, công kích dày đặc như vậy, mà hắn lại có thể vừa giết vừa xông ra, giáng xuống như chiến thần áo trắng. Cỗ máy xuyên qua không trung, nâng thanh kiếm lên và chém xuống.

Thao tác chỉ trong một lần, một loạt các hành động dường như là một tổng thể, hoàn toàn mạch lạc.

-Bùm...

Rầm rầm một tiếng, người máy trước mặt lão chiến thần bị chém đứt ở giữa, mà không phải đầu người máy. Thanh kiếm mang theo năng lượng to lớn đem cỗ máy từ giữa cắt ra. Đồng loạt chém giết, kinh khủng tột bậc.

Không chỉ ẩn chứa lực công kích của bản thân người máy, còn mang theo năng lượng gấp chín lần của lão Chiến Thần, dưới một kích, lực công kích đã đạt tới cấp A.

Những người máy này hiển nhiên là chịu không nổi, Cơ Giáp Sư cùng lão Chiến Thần có một khoảng cách rất lớn

Trên đường phố, dân chúng tim đập loạn không ngừng, bọn họ đã có thể xác định bên trong người máy là ai, ngoại trừ lão Chiến Thần ra, còn có Cơ Giáp Sư nào có thể làm đến bước này?

-Ầm…

Tiếng nổ lớn truyền ra, lão chiến thần giết thêm một người máy khác. Tốc độ chậm một chút, phía sau hỏa lực cũng theo sau, đánh trúng sau lưng người máy, lão Chiến Thần không thèm quay đầu lại, người máy tiếp tục lao về phía trước, đi đến vị trí an toàn mới quay người, đối mặt với quân đội.

Hắn không bỏ chạy.

Bây giờ hắn ở đây, hắn cũng không có ý định rời đi. Lâm Thanh Trạch bị ám sát, khu vực quân sự bao vây và đàn áp những người của Học viện Nặc Á như những tên côn đồ.

Nực cười, quá nực cười!

Nhưng lão nhân trong người máy cũng không có tức giận, ngược lại giờ phút này lại trở nên vô cùng bình tĩnh, thân thể già nua không có chút nào suy đồi, khí lực cùng tinh thần đều đạt tới phong độ tốt nhất. Trong trận chiến này, hắn không thể gục ngã.

Khi hắn ngã xuống, những người trong trường học viện Nặc Á cũng sẽ ngã theo hắn.

-Giết!

-Bùm…

Người máy màu trắng lần nữa bùng nổ với tốc độ đáng sợ, lao về phía trước.

Phía trước phi cơ chiến đấu cùng người máy dưới đất oanh kích kịch liệt, toàn bộ hỏa lực đều là bắn ra từ xa, không ai dám cận chiến cùng lão Chiến Thần, chẳng khác nào tự tìm lấy cái chết, bọn hắn vẫn biết rõ sự cách biệt thực lực của mình với hắn.

Về trình độ điều khiển người máy, Chiến Thần lão tổ ở Cương Khung nói mình đứng thứ hai, không ai dám nói mình là số một.

May mắn thay, cấp độ người máy trong Thành phố Cương Khung là có hạn và không có người máy cấp S nào để lão Chiến thần điều khiển.

Bằng không ai có thể ngăn cản được hắn.

Hỏa lực dày đặc liên tục bắn ra, che kín bầu trời, những người trên không đều ngẩng đầu nhìn lên, sợ hãi phát run, cảm thấy da đầu tê dại.

Người máy trắng của lão Chiến thần một lần nữa xông vào đám đông. Lần này, hắn liên tiếp giết hai người máy, đều là người máy cấp A, giống như lần trước, hắn giết cả người lẫn người máy.

Nhưng mà, người máy màu trắng cũng bị không ít hỏa lực đánh trúng, ở giữa không trung lắc lư không ổn định, năng lượng không ngừng bị tiêu hao, năng lượng phòng ngự tiêu hao cũng rất đáng sợ, cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn năng lượng cũng sẽ cạn kiệt.

-Bùm…

Lại một tiếng động lớn vang lên, trái tim Hứa Mạt cũng theo đó nhảy lên một cái. Một chiếc máy bay chiến đấu phát nổ và bị phá hủy. Trận chiến liên tục diễn ra, trong thời gian ngắn đã tiêu diệt hai máy bay chiến đấu và ba cỗ máy. Đó cũng là những lực lượng tác chiến hàng đầu của Quân khu phía Nam.

Tuy nhiên, quyết tâm của Quân khu phía Nam vẫn còn, có máy bay chiến đấu người máy khác tiến lên hỗ trợ.

Dường như là muốn giết chết lão chiến thần.

Cơ hội như vậy khó có lần thứ hai.

-Người máy, người máy!

Hứa Mạt trong lòng rống to, hắn không có người máy. Bọn họ vốn đã thiếu người máy, người máy của Lãnh Thu cũng đã bị phá hủy, Hắc Tử Thần vẫn đang sửa chữa ở Quân khu Tây Nam.

Chỉ có lão chiến thần đang chiến đấu, hắn rất muốn giúp đỡ. Tuy nhiên, nếu hắn mặc áo giáp để chiến đấu, với một loạt hỏa lực bao trùm như vậy, hắn sẽ chết.

Như vậy chỉ trở thành gánh nặng cho thầy mà thôi.

-Ầm…

Trong không trung vang lên một tiếng thật lớn, người máy màu trắng bị hỏa lực mãnh liệt trực diện đánh trúng. Trái tim của Hứa Mạt và Lãnh Thu cũng vì điều đó mà run lên. Nếu cứ tiếp tục như vậy, năng lượng của người máy sẽ sớm cạn kiệt.

Lúc đó... hậu quả khó mà lường được.

Rất nhiều phóng viên truyền thông đã tới đây, thiết bị đang chụp ảnh trên không trung, đồng thời kết nối với các kênh truyền thông lớn của nước T để trực tiếp phát sóng trận chiến.

Cùng lúc này, vô số người dừng lại ở nhiều nơi khác nhau trong Thành phố Cương Khung. Họ nhìn lên trận chiến trên màn hình trên không trung, trái tim họ đập dữ dội.

-Theo tin tức mới nhất nhận được, một nhóm 'côn đồ' đã ám sát các nhân viên chính quyền của thành phố Cương Khung, chúng đang bị bao vây và trấn áp. Quân khu phía Nam đã tham gia vào cuộc chiến này và đang chiến đấu cùng những 'những kẻ bạo loạn'.

Một phóng viên truyền thông đưa tin trực tiếp:

-Theo nguồn tin đáng tin cậy, nhóm 'côn đồ' này rất có thể là cựu thành viên của Học viện Nặc Á, những người đã mất trí vì cái chết của Lâm Thanh Trạch và muốn tự mình thực thi pháp luật.

-Bây giờ chúng ta có thể nhìn thấy cảnh tượng chiến đấu. Quân khu phía Nam đã có rất nhiều người máy bị phá hủy, phi công và Cơ Giáp Sư hi sinh, tổn thất nặng nề, 'côn đồ' trong cỗ máy trắng đó rất có thể chính là cựu anh hùng của Thành phố Cương Khung, cựu Hiệu trưởng Học viện Nặc Á Đàm Đại Minh.



Kèm theo giọng nói của phóng viên, toàn bộ Thành phố Khung Cương đang sôi sục. Lão chiến thần Đạm Đài, côn đồ? Nam Quân khu cùng lão chiến thần khai chiến! Chuyện này nhất định là điên rồi!

Họ nhìn chằm chằm vào trận chiến trên màn hình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận