Căn Cứ Số 7

Chương 268: Chấn động tân sinh viên của tám đại học viện siêu phàm

Thiết Giáp Thú vọt tới dưới thân thể cô, tung cái đuôi tráng kiện của nó lên không trung.

-Bang…

Một tiếng vang lớn, Diệp Thanh Điệp bị hất văng ra ngoài, ngã đập xuống mặt đất, cảm thấy toàn thân đau đớn vô cùng.

Lúc này, thân thể Hứa Mạt đã đến.

Ánh đao sáng ngời, ẩn chứa sức mạnh gấp ba, phát ra ánh sáng sấm sét.

-Xuy xuy…

Thiết Giáp Thú gầm lên một tiếng đau đớn, Hứa Mạt liên tục rút đao.

Đao đao nối tiếp, vô cùng hung ác, Thiết Giáp Thú thống khổ gào thét, thân thể nặng nề ngã xuống.

-Chị Điệp.

Hứa Mạt chạy về phía Diệp Thanh Điệp, lòng buồn bực, cấp bậc chiến đao vẫn không đủ mạnh.

Nếu như có thể lấy được chiến đao cấp B, giết quái thú cấp B- sẽ dễ dàng hơn nhiều, không đến mức phải dùng nhiều đao như vậy.

-Quá chân thực.

Diệp Thanh Điệp cười khổ nói, cảm giác đau đớn ập đến, cô cũng không phân biệt được đây là thế giới ảo hay thế giới thực.

Hứa Mặc đỡ Diệp Thanh Điệp đứng dậy, nói:

-Chúng ta đăng xuất đi.

-Được.

Diệp Thanh Điệp gật đầu:

-Câụ dẫn tôi đi đăng xuất đi, cậu có thể tiếp tục ở lại săn giết.

-Cũng được.

Hứa Mạt gật đầu, nắm lấy cánh tay của Diệp Thanh Điệp quàng qua vai, sau đó hơi ngồi xổm xuống, cõng Diệp Thanh Điệp trên lưng, hai tay đỡ lấy chân của cô.

Diệp Thanh Điệp lộ ra vẻ mặt kỳ quái, thân thể hơi chút cứng ngắc.

Mặc dù mặc chiến giáp.

Nhưng vẫn rất mập mờ nha.

-Đàn hồi tốt thật.

Hứa Mạt lẩm bẩm nói.

Diệp Thanh Điệp trong nháy mắt đỏ mặt, tay nắm lấy lỗ tai Hứa Mạt:

-Đầu óc cậu đang suy nghĩ cái gì vậy hả?

-A…

Hứa Mạt chớp chớp mắt, chuyện này không dễ nói lắm.

-Hình như quả thật còn hơn thế nữa.

Xem ra đôi mắt cũng có thể lừa người.

Diệp Thanh Điệp nghe hiểu, đó là cuộc tranh luận về C lần trước.

-Cảm giác có tốt không?

Diệp Thanh Điệp cười hỏi.

-Tốt.

Hứa Mạt rất thành thật gật đầu.

Quả thực rất tốt.

-Thoải mái không?

Diệp Thanh Điệp ngày càng dùng sức véo lỗ tai Hứa Mạt.

-Thoải mái…

Hứa Mặc trả đũa.

Diệp Thanh Điệp đỏ mặt, thằng nhóc này, không sợ đau sao?

Song cô cũng không nỡ dùng sức nữa.

Nhóc con đã lớn.

Đằng xa, một con quái thú lao tới, Hứa Mạt hơi chuyển động ý nghĩ một chút, chiến đao trong tay bay thẳng ra ngoài.

Với một tiếng phốc, trực tiếp đâm xuyên qua đầu con quái vật.

Tiến lên rút chiến đao ra, quái thú lần lượt tấn công, Hứa Mạt cõng Diệp Thanh Điệp trên lưng chiến đấu, một đường tiến về phía trước.

Nhìn thấy cảnh tượng chiến đấu trước mặt, Diệp Thanh Điệp ngẩng đầu nhìn thoáng qua tòa thành phố phế tích bị nghiền nát này.

Thực sự cảm nhận được vẻ đẹp của sự tàn phá.

Dường như, đó là một kiểu lãng mạn khác.

Giết chóc lãng mạn.

…….

Tiểu Thất đi ra khỏi tòa nhà phế tích.

Tiểu Tiểu cũng đi theo.

-Cậu đi đâu vậy?

Tôn Tiểu Tiểu hỏi.

-Đi xem bảng xếp hạng.

Tiểu Thất nói.

-Cậu lên không nổi, xem bảng xếp hạng làm gì?

Tôn Tiểu Tiểu nói.

-Bí mật.

Tiểu Thất thần thần bí bí nói.

Ánh mắt Tôn Tiểu Tiểu chuyển động.

Cô nhất định phải tìm ra bí mật.

-Mà này, cậu và Giang Đồng đã xảy ra chuyện gì thế? Tại sao Hứa Mạt lại muốn giết Giang Đồng?

Tôn Tiểu Tiểu hỏi.

-Là Giang Đồng sao?

Tiểu Thất lúc này mới biết.

-Cậu không biết hả?

-Không biết, hắn dẫn người đến truy sát chúng tôi, còn dám buông lời sỉ nhục chị Điệp, anh Mạt chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn.

Tiểu Thất lạnh lùng nói.

-Thì ra là vậy.

Tôn Tiểu Tiểu thầm nghĩ, cô dường như càng tin lời Tiểu Thất hơn.

Giang Đồng vẫn luôn có thái độ thù địch với mấy người Hứa Mạt.

Hai người đi tới trước tòa nhà cơ giáp, nhìn vào màn hình phía trên.

Trong danh sách tân sinh viên của tám đại học viện siêu phàm, xuất hiện một cái tên mới.

Thợ Săn, sinh viên năm nhất của học viện Nặc Á, ảnh chân dung với chiếc mũ giáp trên đầu.

-Học viện Nặc Á của chúng ta lại có một vị tân sinh viên tiến lên bảng xếp hạng, hơn nữa trực tiếp nhảy dù vào top mười, đứng thứ bảy, đứng đầu học viện Nặc Á.

-Thợ Săn, là ai thế?

Có người tò mò hỏi.

-Hơn một vạn điểm tích lũy, cần phải giết chết hơn một trăm con quái thú cấp C+, hoặc là một con quái thú cấp B-. Hắn trực tiếp nhảy dù vào top mười, có nghĩa là đã giết chết quái thú cấp B-. Học viện Nặc Á của chúng ta chưa từng nghe nói ai có sức chiến đấu cấp B- cả.

-Tôi biết rồi…

Ai đó thốt lên.

Những người khác ánh mắt sáng lên, hình như đã phát giác được, tim khẽ đập.

-Anh S, là anh S, anh ấy lại xuất hiện.

-Đúng vậy, sau khi đánh bại Lâm Tước, anh ấy rốt cuộc cũng bước vào Thế Giới Phế Tích.

-Top mười thì tính là cái gì, nếu anh S đã ra tay, không sớm thì muộn học viện Nặc Á của chúng ta cũng sẽ chễm chệ ngôi vị đầu bảng. Trong năm tiếp theo, học viện Nặc Á sẽ dẫn đầu trong danh sách tân sinh viên của tám đại học viện siêu phàm.

-Không thể nào, không thể nào, anh ta điều khiển cơ giáp đánh bại Lâm Tước trong cuộc thi thì cũng thôi đi. Đây còn vừa mới tiến vào Thế Giới Phế Tích, trên người không có trang bị, giết quái vật cấp B- có nghĩa là sức chiến đấu của anh ta cũng vô cùng mạnh.

-Đúng vậy, rốt cuộc là thần thánh phương nào chứ?

Tiểu Thất tỏ ra khinh thường khi nghe thấy tiếng nói xung quanh mình.

Có gì mà to tát, có gì mà ầm ĩ thế!

Tôn Tiểu Tiểu vụng trộm nhìn biểu cảm của Tiểu Thất, mắt của cậu ấy cứ đảo mãi.

Tim cô đập nhanh hơn, đôi mắt xinh đẹp trông cực kỳ phấn khích.

Bổn tiểu thư dường như đã phát hiện ra một bí mật lớn!

Anh S?

Không đúng.

Phải là.

Anh Hứa Mạt.



Tôn Tiểu Tiểu rất phấn khích, cực kì phấn khích.

Bí mật lớn như vậy lại bị cô phát hiện ra rồi.

-Bổn cô nương thật sự quá thông minh mà.

Tôn Tiểu Tiểu nghĩ về sự bất thường của cha cô, cuối cùng cũng hiểu ra.

Hóa ra Hứa Mạt ca ca chính là người S ẩn danh kia.

-Tiểu Tiểu, ngươi làm sao thế?

Tiểu Thất thấy sự bất thường của Tôn Tiểu Tiểu.

Cô ấy đang cười cái gì vậy.

Thật ngốc nghếch.

Tôn Tiểu Tiểu cười cười nhìn Tiểu Thất. Vẫn còn muốn giấu bổn tiểu thư ư?

Thật đần độn.

Bổn tiểu thư cái gì cũng hiểu hết rồi.

Nhưng bổn tiểu thư không thèm nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận