Căn Cứ Số 7

Chương 914: Oanh liệt

Đám người thấy Hứa Mạt một chút cũng không lo lắng liền không thèm nói nữa, tự mình tản ra, chờ trường học xử lý đi.

Ngay lúc đó, ở một nơi tại đại học Lư Tạp Tư, một bóng người mặc áo giáp đang đứng đó, nói với đám người:

-Ni La đang định chuẩn bị gây sự. Trước đây không lâu đã đánh nhau Ốc Nhĩ. Bây giờ lại muốn tới thư viện xuống tay với Hứa Mạt. Hắn còn tuyên bố muốn ra tay với Nam Tương Y, để Nam Tương Y trở thành người phụ nữ của hắn, tên man rợ này phải cút khỏi trường học.

-Không sai, tên man rợ này nên cút khỏi trường.

Có người phụ họa hô.

-Các cậu biết tôi là ai không?

Người mặc áo giáp la lớn, đám người lắc đầu.

-Không biết thì tốt. Các bạn học, hãy mặc áo giáp của mọi người vào, sẽ không ai biết các bạn là ai cả, đi theo tôi, đi đánh chết Ni La.

Hắn giật dây nói.

-Giết chết Ni La.

Không ít người nhao nhao hưởng ứng, sau đó mấy người liền mặc áo giáp lên, khiến cho mọi người xung quanh rất xúc động.

Cùng lúc đó, ở một nơi khác cũng phát sinh cảnh tượng tương tự.

Tác Lôi đứng một chỗ nhìn tất cả, một bên vội vàng chuyển khoản, thầm nghĩ trong lòng, dám động đến người anh em Hứa Mạt, ta giết chết ngươi!

Đây không phải là lần đầu tiên hắn làm việc này, vậy nên tương đối thuận buồm xuôi gió.

Khá nhiều chỗ ở đại học Lư Tạp Tư đều loạn cả lên. Khoa Siêu phàm, T Trạch và Tạp Đặc cũng đang sắp xếp, không ít người đã mặc áo giáp đi về phía thư viện.

-Chuyện gì xảy ra vậy?

Tát Nhĩ đi từ phòng huấn luyện ra, mở miệng hỏi.

-Ni La muốn đối phó với nhân viên quản lý sách báo Hứa Mạt, đang chặn ở bên ngoài thư viện. Rất nhiều người đã mặc áo giáp vào, chuẩn bị trợ giúp Hứa Mạt.

Có người trả lời.

Tát Nhĩ nhíu nhíu mày, mở miệng nói:

-Các ngươi cũng đi sắp xếp đi, cho người của chúng ta mặc áo giáp vào, xuất phát.

-Hả?

Bọn họ sững sờ một chốc, nhìn Tát Nhĩ.

-Tên Ni La đó là cái thá gì mà dám cướp vị trí dẫn đầu của ta?

Tát Nhĩ táo bạo đáp. Người bên cạnh sửng sốt, hình như cũng có lý nhỉ? Cái tên Ni La này đang hot quá, đến hoàng tử của vương quốc Tát Tư Tát Nhĩ cũng không có tiếng gió.

Giết chết hắn đi!

Từ các hướng khác nhau của đại học Lư Tạp Tư, dường như đang có một cuộc bạo động. Vô số người mặc áo giáp đi về phía thư viện, trùng trùng điệp điệp.

Đối với tất cả những thứ này, Ni La hoàn toàn không biết gì cả. Ánh mắt hắn âm u nhìn chằm chằm vào thư viện, hắn muốn nhìn xem rốt cuộc Hứa Mạt muốn trốn đến lúc nào thì đi ra?



Trong thư viện, không ít người vì Hứa Mạt mà cảm thấy lo lắng, đã đến giờ tan làm, hy vọng là trường học sẽ ra mặt.

Bên ngoài thư viện, mắt của bọn người Ni La lom dom nhìn chằm chằm vào phía thư viện.

Đạo Cách Lạp Tư không đứng cùng một chỗ với Ni La, mà đứng từ xa nhìn ra toàn bộ phía đó. Đang thời điểm này, hắn dĩ nhiên muốn phủ sạch quan hệ.

Ni La nhìn thoáng qua đồng hồ, ánh mắt ánh lên nở một nụ cười nhe răng, thấp giọng tự hỏi:

-Giờ này còn chưa ra sao?

Trốn à?

Có thể trốn đến bao giờ nào.

Cho dù trường học có ra mặt thì có làm sao, bọn họ đâu thể theo dõi Hứa Mạt nguyên ngày.

Đúng lúc này, nơi xa truyền đến tiếng ồn ào. Người đứng phía sau Ni La nhìn sang hướng đó, liền thấy một đoàn người đang vọt đến bên này. Bọn họ đều mặc các loại áo giáp chiến giáp, chỉ là không lập tức tiến lên mà dừng lại ở phía za.

Ni La cũng chú ý đến cảnh tượng này, hắn nhìn về phía bên đó nhíu nhíu mày, xảy ra chuyện gì vậy?

Đây là muốn làm cái gì?

Sau đó, từ các hướng khác nhau, lần lượt có nhiều người xuất hiện hơn, giống như một dạng với những người lúc trước, đều mặc áo giáp,võ trang đầy đủ.

Đạo Cách Lạp Tư đứng ở xa thì thấy được tình huống bên này, vẻ mặt của hắn liền biến đổi, hỏi:

-Các ngươi đang muốn làm gì vậy?

Đám người kia lãnh đạm liếc hắn một cái, sau đó có người mở miệng trả lời:

-Người đang lần lượt đến, luật pháp không phạt đông người, trường có gan thì cứ đuổi hết chúng tôi luôn đi, lên.

-Giết chết hắn.

-Đuổi hắn ra khỏi trường học.

Từng tiếng hô vang liên tiếp, mọi người đều phẫn nộ đến xúc động, một đoàn người phóng lên phía trước, sắc mặt Đạo Cách Lạp Tư sợ hãi.

Tiếp đó, từ các hướng khác nhau, tất cả mọi người đều đồng loạt xông ra, có lực lượng trên không, lơ lửng trên cao đang bay vọt tới chỗ Ni La đang đứng.

Ni La nhìn đám người đông nghịt đang phóng tới bên này, sắc mặt khẽ biến. Bọn hắn dường như cũng nhận ra được, họ đang nhắm tới bọn hắn.

-Chạy mau.

Đạo Cách Lạp Tư hét lớn, muốn giết người rồi.

Những người này điên hết rồi sao?

Loại chuyện này chưa từng xảy ra trong lịch sử đại học Lư Tạp Tư đâu?

Là ai đã kích động sinh viên bạo động.

-Ni La điện hạ.

Sắc mặt của người bên cạnh Ni La cũng hoảng sợ, vây bên người hắn, nói:

-Có muốn rút lui hay không?

-Làm sao mà rút lui?

Mặt Ni La trắng bệch, giờ phút này khắp nơi đều là người, bọn hắn làm sao dám, làm sao dám!!

Trên người bọn họ trong nháy mắt liền phát ra nguyên lực, hình thành vòng bảo vệ năng lượng. Đám đông đến gần, toàn bộ đều xông lên, lúc nha lúc nhúc.

-Các ngươi dám.

Ni La hét lên.

-Đánh.

Có người quát lớn, sau đó dẫn đầu lập tức tiến lên trước.

-Răng rắc...

Một tiếng vang lớn truyền đến, người kia bị người bên cạnh Ni La dùng một đao chém đứt áo giáp, thân thể bị đánh bay ra ngoài.

-Bọn hắn còn dám sử dụng vũ khí nữa kìa, giết chết bọn hắn đi.

Đám người tức giận quát, sau đó đồng loạt giơ súng lên nhắm về phía bọn người Ni La. Trong chốc lát, sắc mặt của tên kia trắng bệch.

-Ném đi, nhanh ném đi.

Ni La hét lớn một tiếng. Người bên cạnh hắn lập tức ném vũ khí xuống đất. Bọn sinh viên này điên hết rồi, nếu thật sự cùng nhau bắn thì sẽ giết chết bọn hắn mất thôi. Mặc dù Ni La ngang ngược càn rỡ, nhưng khi gặp chuyện nguy hiểm đến tính mạng của mình thì hắn vẫn rất sợ chết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận