Căn Cứ Số 7

Chương 837: Che giấu bao nhiêu

-Có thể qua không?

Hứa Mạt hỏi.

-Có lẽ có thể, nếu may mắn…

Tác Lôi càng nói càng không tự tin nói:

-Giao cho ông trời đi.

-Thời gian nghỉ học thư viện cũng sẽ đóng cửa, tôi định trở về hành tinh Áo Đinh San một chuyến, Hứa Mạt hay là cậu đến đó chơi, tôi đưa cậu đi mấy chỗ thú vị chơi.

Tác Lôi nói.

-Thú vị?

Ánh mắt Hứa Mạt sáng lên.

-Tôi rất muốn đi.

Hứa Mạt nói:

-Nhưng lô vũ khí phía công ty khả năng sắp đưa ra thị trường rồi, tôi phải xem xem, sau này có cơ hội đi sau vậy.

-áo, Vậy tôi phải nhanh chóng trở lại.

Tác Lôi nói:

-Chuyện lớn như vậy không thể bỏ lỡ.

Hắn tốt xấu gì cũng là một cổ đông lớn, sự nghiệp lớn hắn làm lại vươn cao lên một bậc sao.

-Không thể không về à?

Diệp Tạp Lâm Nã hỏi, cô không định quay về, cô không muốn đối diện với gia đình cùng với hội trưởng lão, ai mà biết được ở đó sẽ xảy ra chủ ý tồi tệ gì.

-Người Áo Đinh San có truyền thống tốt đẹp đó là hiếu thuận.

Tác Lôi nói với Diệp Tạp Lâm Nã, mỗi năm cũng chỉ về có một lần, nếu không đi thì sợ rằng năm sau mẹ hắn sẽ không cho hắn tiền tiêu vặt nữa.

-Đi sớm về sớm.

Hứa Mạt nói.

-Tranh thủ trước khi lô vũ khí được đưa ra thị trường sẽ nhanh chóng quay lại.

Tác Lôi nói.

Cùng lúc đó điện thoại của Hứa Mạt rung lên, hắn nhận được một tin nhắn được Tát Nhĩ gửi tới, hỏi xem hắn có muốn đến vương quốc Tát Tư chơi không, Hứa Mạt cũng đã từ chối.

Không ngờ kết giao được với mấy cậu sinh viên trường Lô Tạp Tư lại có được cơ hội đi du lịch miễn phí đến nhiều hành tinh, thật đáng tiếc, sau này đi sau vậy.

Sau khi Tác Lôi và những người khác rời đi, điện thoại của Hứa Mạt liên tục rung lên.

Đều là tin nhắn của những nữ sinh hắn quen gửi tới, gửi lời tạm biệt với hắn, dù sao thì sắp phải xa nhau trong một khoảng thời gian rồi, Hứa Mạt cảm thấy những nữ sinh ở đại học Lô Tạp Tư rất nhiệt tình và lễ phép.

-Đưa ta xem.

Linh nhìn Hứa Mạt.

-Cái gì?

Hứa Mạt quay sang nhìn Linh.

-Điện thoại.

Linh nói.

-Điện thoại thì có gì mà xem.

Hứa Mạt đáp.

-Bạn tôi nói đàn ông không cho kiểm tra điện thoại là có vấn đề.

Linh nói.

-Bạn học của cậu đang làm hư cậu, không thể làm bạn với loại người như vậy được, không được qua lại với cậu ta nữa.

Hứa Mạt nói.

Linh nghe những lời Hứa Mạt nói thì càng nhìn càng thấy hắn có vấn đề, lúc nãy điện thoại của Hứa Mạt không ngừng vang lên.

Nhưng Hứa Mạt cứ đánh trống lảng, đánh chết cũng không thể đưa.

Nữ ma đầu càng ngày càng không nghe lời rồi.

Sinh viên đại học Lô Tạp Tư lần lượt rời trường học.

Kì thi của khoa siêu phàm cũng đã kết thúc, những khoa khác đa số là thi lý thuyết còn khoa siêu phàm thì kiểm tra thực chiến để so sánh xem tiến bộ bao nhiêu so với lúc nhập học.

Khoa siêu phàm lúc này Y Lệ Sa Bạch và Y Trạch đi cùng nhau, một thanh niên anh tuấn với mái tóc dài xuất hiện trước mặt họ.

-Lâm Ân.

Xung quanh có rất nhiều học sinh lao đến bên này để xem, đặc biệt là các nữ sinh, lúc nhìn thấy chàng thanh niên ánh mắt như lóe lên một tia sáng.

Lâm Ân sinh viên năm ba khoa siêu phàm chuyên ngành cơ giáp sư trường Lô Tạp Tư, có khả năng quan sát và tốc độ phản ứng hơn người, cực kỳ tài năng, trong cuộc kiểm tra đánh giá cuối năm cách đây không lâu Lâm Ân đã cho thấy năng lực vô cùng đáng sợ.

Giáo viên của trường Lô Tạp Tư nói rằng các loại năng lực của Lâm Ân đều không thua kém gì với những sinh viên tốt nghiệp, cho dù bây giờ hắn tốt nghiệp cũng có thể coi là một sinh viên xuất sắc trong các sinh viên tốt nghiệp, hơn nữa hắn vẫn còn hẳn một năm nữa để học tập.

-Y Lệ Sa Bạch.

Lâm Ân gọi tên, Y Lệ Sa Bạch và Y Trạch ở bên cạnh ánh mắt ngay lập tức trở nên cảnh giác, Y Lệ Sa Bạch rất coi trọng tư chất mạnh mẽ của Lâm Ân, vì vậy mới muốn thu phục hắn, nhưng bọn họ đều biết rằng Lâm Ân cũng không muốn trở thành thuộc hạ của Y Lệ Sa Bạch, chí khí của hắn rất lớn.

Mỗi một thiên tài kiệt xuất đều có chí khí rất cao.

-Có kế hoạch gì cho kì nghỉ không?

Lâm Ân hỏi.

-Vẫn chưa nghĩ ra, cậu thì sao?

Y Lệ Sa Bạch hỏi.

-Tôi định đến đấu trường Cơ Giới Chi Thần.

Lâm Ân nói.

-Cậu có thực lực như vậy.

Y Lệ Sa Bạch nói:

-Chúc cậu may mắn

-Có thời gian có thể tới thăm quan.

Lâm Ân nói.

-Được.

Y Lệ Sa Bạch gật đầu, sau đó cả hai rời đi.

Xung quanh có rất nhiều người bàn tán, Lâm Ân muốn đến đấu trường ‘Cơ Giới Chi Thần’ sao, nơi đó tập trung một nhóm những ‘tay chơi’ cơ giới hàng đầu.

Sau Lâm Ân, Y Lệ Sa Bạch quay sang hỏi Y Trạch và Tạp Đặc:

-Lô vũ khí đầu tiên của công ty sắp nghiên cứu chế tạo ra rồi đúng không?

Hiện tại cô đã công khai là cổ đông của tập đoàn công nghiệp năng lượng Lam tinh, Y Lệ Sa Bạch ngược lại cũng rất mong chờ vào sự phát triển của công ty, La Tư rất nỗ lực và luôn đi theo kế hoạch đã định.

-Ừm.

Y Trạch gật đầu nói:

-La Tư nói kỹ thuật đã được khắc phục, có lẽ là cũng nhanh thôi.

Y Lệ Sa Bạch gật đầu và có chút mong chờ.

Bên ngoài trường đại học Lô Tạp Tư đang có rất nhiều máy bay đang chờ, từng chiếc máy bay lần lượt cất cánh, rất nhiều sinh viên chào tạm biệt.

Hứa Mạt bước đến khuôn viên trường nhìn thấy cảnh này thì không khỏi xúc động, với tư cách là một trường đại học hàng đầu, sinh viên đại học Lô Tạp Tư đại đa số có điều kiện gia đình cực tốt, để đào tạo một người tốn rất nhiều tiền, một gia đình bình thường rất khó có thể gánh vác được.

-Hứa nói dối, tạm biệt.

Bên cạnh còn có rất nhiều nữ sinh vẫy tay chào tạm biệt Hứa Mạt, Linh vẫn luôn nhìn chằm chằm Hứa Mạt, Hứa Mạt cũng không dám nói câu nào.

Hai người cũng bước lên một chiếc máy bay, điều này khiến cho những người có quen biết với hắn đều rất ngạc nhiên, Hứa Mạt mà cũng có máy bay tới đón?

Kẻ lừa đảo kia rốt cuộc đã che giấu bao nhiêu?

Bạn cần đăng nhập để bình luận