Căn Cứ Số 7

Chương 559: Vắng mặt

Nhưng Hứa Mạt lại không muốn rời đi, hắn vẫn cảm nhận như cũ, duy trì cảm giác tỉnh táo.

Thời gian dần trôi qua, Hứa Mạt cảm thấy mình đã biến thành người đá mất rồi, ý thức của hắn đều bị đóng băng.

Lạnh, vô cùng lạnh, hắn cũng không biết mình có thể kiên trì được bao lâu, nhưng vẫn cố hết sức cầm cự.

Bên ngoài tháp Tu Luyện, Linh đang đứng im lặng chờ, đã qua hai tiếng rồi, Hứa Mạt vẫn chưa ra.

Hắn quả nhiên rất thích hợp với tháp Tu Luyện, lúc trước khi cô đi vào, chưa được bao lâu liền muốn đi ra.

Đợi thêm một lát nữa, Linh quay người rời khỏi đó.

Khi Hứa Mạt không chịu được nổi nữa mới rời khỏi đó, ý thức trở về, dụng cụ cũng thả ra, Hứa Mạt đi khỏi tháp Tu Luyện.

Lúc hắn đi ra, trong lòng cực kỳ hoảng loạn.

Bên trong tòa tháp Tu Luyện này dường như đang giấu diếm hành tinh trong vũ trụ khác, có thể là bản tiến hóa của thế giới phế tích. Khác biệt chính là, thế giới phế tích có thể cho nhiều người trải nghiệm trò chơi còn tháp Tu Luyện thì dùng để luyện tập.

Ở trong tháp Tu Luyện chịu đựng sự đè ép của vũ trụ mênh mông kia hoàn toàn có thể kích thích sự phát triển của lực tinh thần, giúp nó trở nên mạnh hơn.

Hứa Mạt nhìn thấy Linh đang ngồi yên tĩnh ở một chỗ cách đó không xa, có hơi buồn chán, cô cũng không nghĩ tới Hứa Mạt sẽ đi vào đó lâu đến như vậy.

Nhìn thấy Hứa Mạt cuối cùng cũng đi ra, Linh đứng dậy đi về phía hắn.

-Nữ ma đầu, tháp Tu Luyện này là cái gì vậy?

Hứa Mạt hỏi, tháp Tu Luyện kiểu này làm sao mà kiếm được?

Trong nhà của Linh rốt cuộc là ai.

Linh lắc đầu, cô cũng không biết

-Khi nào mẹ của cô về?

Hứa Mạt hỏi.

-Không biết.

Nữ ma đầu tiếp tục trả lời.

-Bà ấy thường xuyên đi ra ngoài lắm hả?

Hứa Mạt lại hỏi.

Linh nhìn lại hắn.

-Nếu vậy thì tôi có thể thường xuyên đến tìm cô chơi rồi.

Hứa Mạt mặt dày nói.

Linh không thèm để ý đến hắn, quay người đi ra ngoài, Hứa Mạt đuổi theo.

Linh mang theo hắn đi về phía phòng ăn, Hứa Mạt nhìn thoáng qua đồ ăn đã được chuẩn bị.

-Cô làm hả?

Vẻ mặt Hứa Mạt kỳ dị.

-Ừ.

Linh nhìn Hứa Mạt đáp.

-Tôi nếm thử xem.

Hứa Mạt ngồi xuống.

Ăn một miếng, Hứa Mạt ngẩng đầu nhìn Linh, bắt gặp ánh mắt sâu như mực của cô, nói:

-Ăn ngon lắm.

Linh nghe thấy Hứa Mạt nói vậy, cũng ăn thử một miếng, cơ mà sau đó vẻ mặt liền biến sắc, từ từ nuốt xuống.

Cô đứng lên, muốn bưng đĩa đi thì bị Hứa Mạt đè lại, nói:

-Tôi đói rồi.

Linh thả xuống, sau đó thấy Hứa Mạt ăn như hổ đói, nhìn rất hưởng thụ.

Linh yên lặng ngồi ở đó, cứ như vậy ngồi nhìn Hứa Mạt đem đĩa quét đến sạch sẽ.

-Hương vị không tồi.

Hứa Mạt nhìn Linh rồi hỏi:

-Nữ ma đầu, hôm nay tôi có thể ở lại đây tu luyện không?

Tới được nhà Linh thường xuyên thì sợ là không có khả năng, hắn phải nắm lấy cơ hội này tu luyện nhiều hơn một chút.

Nghe thấy Hứa Mạt nói vậy, ánh mắt của Linh liền là lạ, nhìn chằm chằm vào hắn.

-Tôi chỉ ở trong tháp Tu Luyện thôi, không đi đâu hết nữa, cam đoạn là sẽ không đi lộn xộn đâu.

Hứa Mạt nói:

-Sẵn tiện ngày mai chúng ta tranh tài, có thể cùng đi cũng được.

Linh trầm mặc một lát nhưng sau đó vẫn gật đầu.

-Vậy giờ tôi tiếp tục đi tu luyện, cô nghỉ sớm đi nha.

Hứa Mạt mở miệng bảo.

-Cậu không sợ sao?

Linh hỏi.

-Biết là giả thì có gì đâu mà sợ.

Hứa Mạt cười nói, so với việc sợ hãi thì hắn càng thích sự mạo hiểm và kích thích tâm lý hơn.

Linh không nói gì thêm, Hứa Mạt lại đi tới tháp Tu Luyện

Dọn dẹp xong hết, Linh đem tất cả mọi thứ trở về chỗ cũ, cố gắng hết sức để không lộ ra sở hở, sau đó về lại phòng của mình.

Cô cũng hơi sợ hãi, nếu như để mẹ và cô Cung biết thì...

Cơ mà, dường như Hứa Mạt rất thích tháp Tu Luyện.

Quả nhiên cái đó rất hữu dụng với hắn.

Linh ngồi trên giường tựa lưng vào gối đầu, miên man suy nghĩ. Tâm tư của thiếu nữ đã trở nên sinh động hơn rất nhiều so với lúc trước.

Ngày thứ hai.

Khi Linh thức dậy, đã nhìn thấy Hứa Mạt ngồi ngoài tháp Tu Luyện luyện tập. Nhiệt độ không khí xung quanh hắn cực kỳ thấp, giống như là đóng băng sương vậy.

Hứa Mạt phát hiện ra Linh đã tới liền mở mắt, cười nói:

-Dậy rồi hả?

Lúc Linh mặc váy ngủ, mái tóc dài màu bạc có chút rối xõa trên bờ vai. Đây là một mặt khác của cô, cứ như là công chúa vừa tỉnh ngủ vậy, lộ ra mấy phần lười biếng, đáng yêu.

-Cậu vẫn luôn ở nơi này tập luyện sao?

Linh mở miệng hỏi.

-Ừ.

Hứa Mạt gật đầu đáp:

-Tôi lại có thể khống chế được một loại siêu năng lực, hôm nay có thể đánh lại cô.

-Bữa sáng tôi không làm, cậu mời thôi ăn đi.

Linh nói.

-Đi.

Hứa Mạt đồng ý.

-Tôi đi rửa mặt thay quần áo đã.

Nói xong, Linh xoay người rời đi.

Hứa Mạt nhìn bóng lưng của cô, nữ ma đầu này thật ngốc. Hôm nay đánh nhau mà lại còn giúp hắn tu luyện.

Giải thi đấu người siêu phàm hôm nay sẽ tổ chức trận đấu của top mười ba, chọn ra bảy người mạnh nhất.

Có đến sáu người sẽ phải bị loại ra khỏi cuộc thi.

Bên ngoài đấu trường tụ tập rất nhiều người.

Top mười ba hôm nay chỉ có sáu trận đấu nhưng lại nhận được nhiều sự mong đợi hơn.

Tiếc là Áo Cổ Tư Đinh được vào thẳng, không có hắn tham gia.

Cơ mà như vậy cũng tốt, trận chiến tiếp theo, Áp Cổ Tư Đinh có thể nắm được vị trí số một. Cứ như thế, hắn sẽ quyết đấu với nhân vật thiên tài của hành tinh Lan Tư Lạc Đặc, nếu thắng sẽ được ngồi vào vị trí của ba người đứng đầu.

Các tuyển thủ lần lượt có mặt.

Chiếc xe của tập đoàn Tư Tháp Khắc cũng đến, rất nhiều người vây quanh xe, nhưng không thấy Hứa Mạt.

Tư Tháp Khắc Hào vẫn đang đang nhắn tin điên cuồng, tên kia đi làm cái gì rồi vậy?

Nhắn tin cũng không trở về, lại còn cúp máy truyền tin của hắn.

Bây giờ trận đấu đã sắp bắt đầu rồi, còn chưa thấy mặt mũi đâu, hắn sẽ không vắng mặt đó chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận