Căn Cứ Số 7

Chương 1048: Áp lực ngột ngạt

Nghĩ đến điều này, Hứa Mạt liền nằm xuống ngủ, giả chết.

Đẳng cấp lực tinh thần đột phá trước tiên, cấp độ nguyên lực cũng không vấn đề, suy cho cùng thiên phú của hắn đã vượt qua cấp S, đẳng cấp nguyên lực tu hành cơ bản không có gì để bàn.

Ngày thứ hai, không ít người ở đại học Lư Tạp Tư bình luận về chuyện xảy ra tối hôm qua.

Thư viện cũng có người đang bàn tán.

Nghe nói, đêm qua đại học Lư Tạp Tư xảy ra chuyện quỷ dị, thậm chí còn có người nói, cảm giác như bị người khác dòm ngó vậy.

Kiểu chuyện kỳ lạ này là lần đầu tiên xảy ra, có người đi hỏi trưởng bối của trường học, biết được rằng có một người siêu phàm nào đó đang tu luyện, tạo ra hiện tượng kỳ lạ, người này ít nhất là cấp S trở lên.

Điều này khiến cho nhiều học sinh sợ hãi thán phục, người siêu phàm cấp S trở lên luôn à?

Trong đám học sinh hiện tại hình như không có ai cả, đẳng cấp nguyên lực mạnh nhất cũng chỉ là cấp A+.

Nhưng nếu như là trưởng bối của trường học thì chắc là không đúng, không có ai lại gây ra động tĩnh lớn như vậy cả.

Chắc là người siêu phàm ẩn danh nhỉ?

-Có phải là thị vệ của công chúa Y Lệ Toa Bạch không?

Trong thư viện có người đưa ra ý kiến. Lúc đó, theo công chúa Y Lệ Toa Bạch, đối phương cũng là một thành viên của đại học Lư Tạp Tư, như vậy rất có khả năng người đó đã che giấu thiên phú tu luyện.

Hơn nửa năm trôi qua, đối phương có lẽ đã đột phá lên cấp S rồi cũng nên.

Suy đoán như vậy khiến cho Hứa Mạt âm thầm sợ hãi, chuẩn dữ vậy.

-Hứa Mạt, không phải cậu đã xem qua rất nhiều sách sao, có từng thấy qua loại tình huống như này không?

Có một nữ sinh ngồi xuống đối diện Hứa Mạt hỏi.

-Chuyện gì xảy ra thế?

Hứa Mạt hỏi.

-Đêm qua phát sinh chuyện gì cậu không biết hả? Toàn bộ đèn của trường đều bị chớp tắt, giống như là có một luồng năng lượng xuyên loạn qua vậy. Lúc đó tôi đang tắm, cái cảm giác đó cứ như là trong bóng tối có một đôi mắt đang dòm ngó mình.

Nữ sinh nhớ lại việc tối qua, trong lòng vẫn còn sợ hãi.

-Khụ...

Hứa Mạt nhìn đối phương đáp:

-Trí tưởng tượng của cô cũng lớn quá nhỉ, không phải đã nói là có người siêu phàm cường đại đang tu luyện à.

-Cũng đúng.

Cô nàng gật đầu trả lời.

Hứa Mạt rùng mình một cái, nếu như chuyện này mà bị người khác biết được, hắn có khi nào bị vây đánh chết không?

...

Hành tinh Bái Luân, gần hình tròn bên ngoài tinh cầu, trên bầu trời cao, một hạm đội trùng trùng điệp điệp chậm rãi tiến lên.

Bên trong chiến hạm, một người đàn ông mặc áo khoác da đang nhìn ra bên ngoài. Bên cạnh hắn đang ôm một người phụ nữ ăn mặc hở hang gợi cảm. Cô gái kia một bộ váy quần tất, rúc người vào người kia.

-Sắp đi vào hành tinh Bái Luân rồi.

Người điều khiển mở miệng thông báo. Tên mặc áo khoác da lộ ra một nụ cười tàn nhẫn, vỗ vỗ bờ mông của cô gái bên cạnh, cười nói:

-Một nơi nghèo như vậy, mà lại có người bỏ ra một số tiền lớn mời chúng ta đi một chuyến.

Hành tinh Bái Luân, hành tinh đế quốc số 7, hắn dường như đã quên mất khối tinh hệ này lại có một cái tinh cầu như thế này.

-Lao Luân tiên sinh, có tiền là được mà.

Tên điều khiển chiến hạm vừa cười vừa nói.

-Không sai, có tiền là được.

Lao Luân nở một nụ cười nham hiểm. Nhìn thấy hạm đội đã tiến vào khí quyển, Lao Luân mở miệng nói:

-Chuẩn bị bước vào thời khắc săn bắn nào.

Bọn hắn đến từ hạm đội Hắc Thần.

Hạm đội Hắc Thần là vua bóng đen của khối tinh hệ này. Tinh không là lãnh địa của bọn hắn, trên tay có bô số án mạng. Bọn hắn ở trong tinh không, không đi săn, tấn công tinh cầu thì cũng tới cướp bóc giết người, tội ác chồng chất.

Liên minh Tinh Hệ đã từng liên thủ xuất quân vây quét bọn hắn, nhưng vẫn thất bại như cũ, rất nhiều tinh cầu hận bọn hắn đến thấu xương, nhưng lại không có cách nào bắt được bọn hắn.

Bọn hắn là đối tượng truy nã số một của liên minh Tinh Hệ, nhưng thế thì đã làm sao, bọn hắn vẫn sống thoải mái không gì sánh được.

Tiền tài, gái đẹp, giết chóc, bọn hắn hưởng thụ hết tất cả những khoái cảm đó.

Lao Luân là thái tử của hạm đội Hắc Thần, lần này đi săn một mình, mang theo hai chiếc chiến hạm khổng lồ. Mục tiêu là căn cứ của tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh ở hành tinh Bái Luân.

-Ngươi đã từng nghe nói về tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh chưa?

Lao Luân hỏi cô gái ở bên cạnh.

-Chưa từng.

Cô nàng lắc đầu.

-Nghe nói cái tập đoàn này phát triển nhanh lắm, rất có tiền, còn phái hạm đội đến đánh hành tinh Áo Tư Đinh, tiêu diệt gia tộc Áo Lai. Có thể đưa tập đoàn đến trình độ này, lãnh đạo của bọn họ nhất định là một người không tầm thường.

Lao Luân cười quỷ dị nhận xét.

-Có người giỏi vậy à?

Bàn tay nhỏ nhắn của cô gái kia vuốt ve ngực người đàn ông, bộ phận mềm yếu đặt trên người Lao Luân. Lao Luân nhìn thấy gương mặt mê hoặc kia, trong lòng liền bốc hỏa, mở miệng nói:

-Ta thích nổ súng ở thời điểm nên nổ súng.

-Ta cũng thích.

Cô ả dịu dàng đáp.

Lao Luân lập tức ôm ngang người cô ta, đi vào bên trong, ra lệnh:

-Giao cho ngươi đi chỉ huy.

-Đm!

Trong lòng người của phòng điều khiển mắng, tên chó chết này, không làm việc giống người mà.

Chỉ là quả thật kích thích ghê.

Đáng tiếc bọn hắn chỉ có thể hưởng thụ cảm giác đó sau khi trận chiến kết thúc.

Ở trong tinh không phải vô cùng kiềm chế, bọn hắn cần chỗ để xả.

Giết người, gái đẹp là cách để bọn hắn phát tiết.

Tốc độ của hạm đội rất nhanh, đã có thể nhìn thấy mặt đất, bọn hắn đã nhận được vị trí cụ thể.

-Chuẩn bị tốc chiến tốc thắng.

Người chỉ huy mở miệng hô.

Chiến hạm khổng lồ đi tới khu vực bầu trời của thành phố, một nguồn áp lực ngột ngạt trong nháy mắt bao trùm cả thành phố.

Bạn cần đăng nhập để bình luận