Căn Cứ Số 7

Chương 1213: Trận chiến cứu rỗi

Hành tinh Lư Tạp Tư, lễ đường thành hôn.

Khách khứa đông nghịt, các đại nhân vật của hành tinh Lư Tạp Tư đều đến đông đủ, khi Hoàng tử Cáp Địch Tư và Công chúa Y Lệ Toa Bạch bước ra, mọi người đều đứng dậy chúc mừng.

Quốc vương Lý Tra Đức đứng ở trung tâm sân khấu, nhìn các vị khách đến đây và vẫy tay chào:

-Cảm ơn tất cả mọi người đã đến, hôm nay là đám cưới của Y Lệ Toa Bạch, ta sẽ gửi gắm đứa con gái yêu quý của ta cho hoàng tử Cáp Địch Tư.

Tiếng vỗ tay vang lên, quốc vương Lý Tra Đức mỉm cười đi sang một bên, ánh mắt của mọi người lập tức hướng về Cáp Địch Tư và Y Lệ Toa Bạch ở sau lưng hắn.

Cáp Địch Tư mặc lễ phục mang theo khí chất quý tộc bẩm sinh, nổi bật hơn người, Y Lệ Toa Bạch khoác lên mình một bộ trang phục lộng lẫy, được trang điểm tỉ mỉ giống như một thiên thần xinh đẹp, thuần khiết và thánh thiện.

Nhưng điểm khác biệt chính là trên mặt Cáp Địch Tư mang theo một nụ cười ôn hòa, còn Y Lệ Toa Bạch thì không, nhưng cũng có thể hiểu được, nghe nói hôn lễ không phải do công chúa Y Lệ Toa Bạch tự nguyện mà là do quốc vương Lý Tra Đức vì mục đích chính trị lựa chọn.

Bọn họ thậm chí còn nghe nói, người mà vị công chúa điện hạ này thích hiện đang ở Hành tinh Bái Luân.

Chỉ là khi tiếng chuông nơi lễ đường vang lên cũng là lúc hạm đội Hành tinh Mạn Đạt Lạp phát động công kích nhằm vào Hành tinh Bái Luân.

Y Lệ Toa Bạch đang ở trong lễ đường hôn lễ nhưng người đàn ông cô thích lại có thể đang ở dưới ngọn lửa chiến tranh.

Rất nhiều người ở đây đều là đại nhân vật của Hành tinh Lư Tạp Tư nên đương nhiên biết ý nghĩa của cuộc chiến này, cũng như ý nghĩa của hôn lễ này, thế nhưng bọn họ không thể đi xem trận chiến đó. Mặc dù họ đều muốn xem nhưng quốc vương Lý Tra Đức đã chọn tổ chức hôn lễ vào thời điểm này, cho nên họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phối hợp.

Hạm đội của Hành tinh Mạn Đạt Lạp sẽ càn quét Hành tinh Bái Luân với tư thế như đẽo gỗ mục, đó sẽ là một cuộc chiến không có gì bất ngờ.

Y Trạch và Tạp Đặc cũng có mặt tại hôn lễ, cả hai đều trầm lặng, hai tay Y Trạch nắm chặt, trong khi ánh mắt của Tạp Đặc lại lạnh lùng và lạc điệu với phần còn lại của lễ cưới.

-Hoàng tử điện hạ Cáp Địch Tư, ngài có điều gì muốn nói không?

Người chủ trì hôn lễ vương thất cười hỏi hoàng tử Cáp Địch Tư.

-Có thể cưới được Y Lệ Toa Bạch công chúa điện hạ đó là vinh hạnh của ta, cảm tạ quốc vương bệ hạ đã giao Y Lệ Toa Bạch cho ta, từ nay về sau, ta sẽ thay quốc vương bệ hạ che chở Y Lệ Toa Bạch.

Giọng nói của hoàng tử Cáp Địch Tư dịu dàng mà lôi cuốn kỳ lạ. Hội trường hôn lễ có rất nhiều cô gái với tia sáng trong mắt liên tục thay đổi, là hoàng tử điện hạ của Hành tinh Mạn Đạt Lạp, lại còn vừa đẹp trai vừa phóng khoáng, quả thực rất xứng đôi.

-Hoàng tử điện hạ Cáp Địch Tư, ngài có phải nên đổi xưng hô với quốc vương bệ hạ rồi không?

Người chủ trì nghi lễ mỉm cười.

Cáp Địch Tư nhìn về phía quốc vương Lý Tra Đức, chỉ thấy quốc vương Lý Tra Đức cũng mỉm cười nhìn hắn, Cáp Địch Tư khom người hành lễ và gọi:

-Cha.

Cáp Địch Tư rất rõ ràng, sau này hắn còn cần mượn sức mạnh của quốc vương Lý Tra Đức. Hành tinh Mạn Đạt Lạp đã bị hủy diệt, việc xây dựng lại nền văn minh Mạn Đạt Lạp sẽ không thể thực hiện được nếu không có sự hỗ trợ của Quốc vương Lý Tra Đức.

Dù cho một tiếng “cha” này hắn cũng không tình nguyện nhưng vẫn không hề xao động.

-Sau này, con gái Y Lệ Toa Bạch của ta sẽ giao cho con chăm sóc.

Quốc vương Lý Tra Đức mỉm cười và nói.

Quá trình thành hôn dường như rất đơn giản, bọn họ cũng không có ý định hỏi ý kiến của Y Lệ Toa Bạch. Tuy rằng lúc trước quốc vương Lý Tra Đức đã nói chuyện với Y Lệ Toa Bạch, Y Lệ Toa Bạch cũng không tỏ thái độ gì, nhưng hắn vẫn lo ở hôn lễ sẽ xảy ra chuyện. Y Lệ Toa Bạch hiện giờ cũng không bớt lo lắng, hơn nữa, hôm nay cô có vẻ đặc biệt bình tĩnh.

-Cha, không cho con nói mấy câu sao?

Lúc này, Y Lệ Toa Bạch đột nhiên lên tiếng khiến cho quốc vương Lý Tra Đức khẽ nhíu mày, nhưng trong nháy mắt lại khôi phục như thường, nhìn Y Lệ Toa Bạch cười hiền lành, nói:

-Y Lệ Toa Bạch, con muốn nói cái gì?

Nói xong, nụ cười của hắn thoáng qua một tia uy hiếp rồi biến mất, Y Lệ Toa Bạch vẫn nhìn ánh mắt của hắn, hắn tin tưởng Y Lệ Toa Bạch hiểu được.

-Hy sinh con gái của mình để đạt được mục đích chính trị, quốc vương bệ hạ, hôm nay chắc ngài vui lắm nhỉ?

Y Lệ Toa Bạch nói một cách bình tĩnh nhưng lại làm cho mọi người có mặt ở đây trong nháy mắt đều im thin thít, một tiếng chất vấn này có vẻ không hài hoà cho lắm.

Nhưng ngay sau đó, âm thanh huyên náo từ hội trường hôn lễ đã át đi giọng nói của Y Lệ Toa Bạch, tất cả các diễn viên có mặt ở đây đều không quan tâm đến tình tiết nhỏ này, tiếp tục nói cười vui vẻ, như không có chuyện gì xảy ra.

-Tra Nhĩ, dẫn Y Lệ Toa Bạch xuống đi.

Quốc vương Lý Tra Đức mở miệng nói với hoàng tử Tra Nhĩ bên cạnh. Tra Nhĩ đi lên phía trước, chỉ thấy trong tay Y Lệ Toa Bạch không biết từ khi nào đột nhiên xuất hiện thêm một đồ trang sức hình thoi bén nhọn, cô cũng không có chỉ vào người khác mà là đặt ở trên cổ của mình, thậm chí còn đâm vào da thịt, một dòng máu tươi chảy ra, cảnh tượng này khiến cho hoàng tử Tra Nhĩ và Cáp Địch Tư đang đứng bên cạnh đều sửng sốt.

-Y Lệ Toa Bạch, đừng lộn xộn.

Quốc vương Lý Tra Đức thấp giọng quát. Nhìn thấy cảnh này, cho dù diễn xuất của những người có mặt tại hiện trường hôn lễ có tốt đến đâu cũng khó có thể tiếp tục, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Y Lệ Toa Bạch, trong lòng khẽ run lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận